Trang

Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2009

Goodbye!Michael!!!

Well, well, well...


  So, it's the end of the road for the viewers, Michael and Lincoln.  I honestly didn't expect it to last this long, but we've had a pretty good run--many ups and downs, many surprises, many flips, many deaths, and everything else in between.

  What can i say now? It is more than a TV show, it's real, it's astonishingly wonderful, it's cool...

  After 4 years, breaking the prison, breaking all the old way making Tv shows by creating this creative masterpiece, it is hard for me say goodbye to Micheal and his crews....

  This is the best show ever ever ever..You can't tell what will happen, you can't imagine how they can do (break the prison, break the laws to achieve their own justice) that, you must think outside the box when watching this...


 
 

 

  I rarely shed a tear, but i did when watching the final scene of this show...Imagine what happened last 4 years, it is worth it!

  Thank you for making the best show ever, Prison Break will be very sorely missed.

  .....Let turn the time back....

 
http://www.dvdhouse.ps/simages/Prison_Break_Season_2.jpg

 

  Originally, Prison Break was meant to be two series of 13 episodes; season one to break out of Fox River, and season two to successfully evade the authorities and find their freedom on the Christina Rose in Panama. It was the original idea and it all tied in nicely with Michael’s tattoo. However due to its success Fox demanded more, so instead we got two seasons of 22 episodes with the possibility of more seasons to come. So the storyline was altered somewhat but the quality of the show did not suffer. The second escape attempt was successful, and gave us the fox river eight, and although the escapees missed John Abruzzi’s jet which left them stranded and having to run into the dark, there were plenty of loose ends to keep us very interested in season two; Will Sara live? What will happen now that Veronica has found Terrence Steadman? How will Michael, Lincoln, C-Note, Sucre and Abruzzi evade the police who are now right on their tails? Will T-Bag survive after losing his hand? Where will Tweener and Haywire end up? How will LJ get out of custody? Will Charles Westmoreland’s money be found? And will the brothers make it to Panama and open that scuba shop? And so on.


http://img142.imageshack.us/img142/1082/season2xn3.gif

  So to summarize we had plenty to look forward to in season two. Luckily, most of a brilliant cast was retained and the introduction of Bill Fichtner as Alex Mahone was a masterstroke. The second saw some escapees captured, some killed, some managed to stay free. But it eventually all came down to Panama. Rather than talk about season two I’m going to fast forward to what I see as one of the most crucial moments in the whole series. Michael, Lincoln and Sara are reunited on the boat. Sara is free, she informs the brothers that Linc has been exonerated, and that Michael will most likely have all charges against him dropped as well. So they are finally free to sail away. Michael says to Lincoln “We did it Linc, we did it” and then Bill Kim comes along and says “No; you almost did it”. And we all know what followed, a short sequence of events which led us into season three.

    
311w8ls.png picture by huydarkangel
       




  Season Three; Sona. A prison which on the surface seems a hellish intimidating place ran by a small band of madmen hell bent on power, and where fights to the death result from things like not mopping up puke. A pregnant Sara Wayne Callies proved to be a major stumbling block to the point that she didn’t sign up for another year, and the writers killed her off, a move which enraged many fans of the show, to the point that they petitioned so severely that they eventually gave in and made moves to bring her back. Also, “MISA” fans probably have the writers strike to thank for her return too, as it cut season three short which ultimately gave the writers the chance to reassess where they were going with the show and ultimately reinvent it for one last 22 episode hurrah to give the show a proper finish. So season three ended with a wonderful montage of those left behind in Sona; Lincoln, LJ with a recovering Sofia, Mahone joining Gretchen and Whistler in the Company, and Michael driving off into the sun to avenge Sara’s death. All to the beautiful “Llorando” sang by Rebekah del Rio.
   

 
http://gradly.net/wp-content/uploads/2007/10/pb-gradlyy.jpg

  And so to the current and final season. Let me just quickly summarie the first episode; Sara is actually alive, Maricruz has the shortest pregnancy in the history of mankind, Whistler is actually a good guy (man I enjoyed watching him get killed!), and it turns out that the deadly Sona wasn’t such an impenetrable fortress afterall, and T-Bag simply decides to burn it down which makes Michael’s elaborate escape look quite unimpressive in the end. But basically, the first episode more or less had an air of “Let’s just carry on as if season three never happened” about it. But at least it gave us a good set up for the season ahead. Everyone seems to have been apprehended and brought tohether by Don Self, and we keep hearing of this “A-Team” reference.


http://www.prisonbreakmanhunt.com/uploads/images/prison-break-season-3-promo-01.jpg
 

  Scylla. Although I enjoyed watching this show, Scylla is one word I’m glad I’ll never have to hear again- it must have been said about 100 times in the season! Scylla which was at first believed to be the “Company’s black book” turned out to be a lot more as the season wore on. Scylla was what James Whistler was trying to get all along, and his bird book turned out to be more than a book, although that was hardly surprising. The hunt for Scylla was a long and dangerous one, along the way the guys had to evade Wyatt, who was captured after killing the annoying but comical Glenn Roland. Wyatt found out the hard way not to mess with Mahone, Sucre may or may not have gotten lucky in LA with a cardholder’s wife, T-Bag managed to bluff his way into a fancy job with his own office, Bellick was given a touching death scene (I never liked him up to that point), and Michael started to suffer neurological problems which ultimately was the tumor, and one of the highlights for me personally of the season was nearly twenty minutes of scenes involving Michael, Lincoln, Mahone and Sucre where not one word was spoken while they were breaking into the vault that contained Scylla.


  So they got Scylla but Don Self double crossed them and so the hunt for Scylla began, and would last the second half of the season. In the meantime Michael’s condition got so bad that surgery could not be put off any longer. An operation for which in exchange Lincoln agrees to work for the company, and while in surgery Michael has a dream which is fair enough. But in a bizarre move the writers decide to make him discover exactly what Scylla is in this dream, even though his only hint was the word “bargain”. Now I know, being realistic is not something we have come to expect from this show, but this was nonsense in my opinion!
 


  And to set the final leg of the season in motion, it is dropped on us that Christina is in fact alive, and that she has been working for the company all along. Oh yes, did I forget to mention that she’s also an evil b***h?! Which disappointed me because I remember at the end of season two, how fondly the brothers seemed to think of her, the “Christ in a rose” in his tattoo, and calling the yacht after her. It seemed that her being dead was a vital part of what made the brothers who they were, and why they had such a difficult childhood. And then to top it off they tell us that they are not actually brothers. Thankfully this did not affect Michael and Lincoln’s relationship, but it left me with the feeling that the writers were running out of ideas or just doing things for the sake of shocking us, rather than whats good for the story.
 


  The build up to the finale was hardly classic Prison Break. The five episodes before were just a slow build up to the finale. And that’s fine, we all knew that the end was in sight, and a good fitting finale can make up for what goes before. And Prison Break did build up for a good finale, By now we all know what happened. Did it deliver. Yes and no. It was a very good episode, plenty going on and finally the company was brought down for good. The reintroduction of Kellerman was a risky one but it worked. It was fantastic to have him back, he was one of the best actors/characters the show had. This episode was classic Prison Break, and everyone seemed to finally get what they deserve. But as for the ending…..
 

    
51HnICZ9RdL_SS500_.jpg picture by huydarkangel
 


  Well what can I say? Michael was indeed killed off. And the end of Michael Scofield most definitely is the end of Prison Break. And he died on November the 4th 2005, which isn’t far off the non flash forward ending. So he never got to see his son (unless Sara’s pregnancy was even quicker than Maricruz’s). “Husband, Father, Brother, Uncle, Friend”. So in the short time that remained in his life he got married. For Michael Scofield this was not a happy ending, and as he was the central character then the same goes for the show. And that’s fine, but did it have to be a sad ending? It didn’t have to be either.

http://www.tvparty.com/bgifs19/prison-break1.jpg
 

  The flash forward wasn’t necessary. In fact it cheated the fans of the show. It wasn’t up to them to wrap up what happened in the future. All they had to do was wrap up the story of the show which was the battle of the brothers versus the company. And they did that. And then they went and gave him a nosebleed at the end. But even that would have been a better place to end the show. The best series finale’s are those that wrap up the storyline and leave the future open to the interpretation of the fans. But the ending of Prison Break was too final. Why tell us that Michael would marry Sara and later die? Why did they see the need to show us where everyone ended up?


  Let me hypothesize; If Michael getting the nosebleed while walking on the beach with Sara was the final scene; that would have left a question mark over what would happen Michael. Will it kill him? It could, but at least it would have been open to every individuals interpretation and wishes. Those who wanted him to live could go on believing that he would eventually beat it, and there would have been those who would interpret it as he’s going to die from this.
 

http://images1.fanpop.com/images/photos/2000000/Prison-break-season-4-wallpaper-prison-break-2075467-1555-1040.jpg
 

  The series finale needed to answer the following questions. Will Lincoln be saved? Will Sara be saved? What will become of Scylla? Will the Company be brought down? Will everyone finally get their freedom? And it did answer these questions. In a very satisfying manner too. However the future should have been left open to our interpretation. A good finale does not do this for us. And as a fan of this show for the last four years I do feel let down by the writers in this regard.


  Don’t get me wrong though, this was (is) a great series and I got great enjoyment from watching it. I really got invested in some of the characters and I feel that the first series is absolutely flawless in terms of what I want from a tv show. Personally though, I feel that the writers should have stuck to their original idea of two seasons, and had Mike, Linc and Sara sailing away in that boat. Hell even the end of season three would have been a better series finale as that left us with many questions answered and left the future open to our interpretation.
 


  In summing up I’m going to go back to that scene when Bill Kim arrived and ruined the happy ending and set season three in motion. To the creators/writers I say a big thank you for creating a great show, but to go back to my original question of did the writers of the show do it justice with the finale? Well as Bill Kim said; “No; you almost did it.” (dont get me wrong: but i still and always a Prisonbreak addicts, always!)
 

  --------------------

 

  you've touched our lives and you made us feel connected to you..........

  .......This entry is devoted to my beloved Tv shows! You guys all will be missed! Very much!

  xoxo....:D


    
Dzhf6723.jpg picture by huydarkangel
   


 

Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2009

Wake me up when..May ends!


U know what? Khác với Cinéma addict, luôn háo hức chờ đón những bộ film mới, Tv show addict luôn mong chờ cho season qua nhanh....để xem kết cục và chuẩn bị tâm lí cho mùa kế tiếp....

Tháng 5 này, nhiều season sẽ kết thúc.....

................

Thế là 4 năm gắn bó với “tù ngục”, đã đến lúc phải chia tay với anh em nhà Micheal,

all good things must come to an ends, thì phải nói thế thôi chứ biết sao bây giờ?:((
creative &smart show, có thể nói ngắn gọn như thế về show này.

1 danh hiệu khác cho show này là show có nhiều cú “twisted”-những bất ngờ cuối film mà k thể biết trừ khi bạn là đạo diễn, những cú twitsted rất hấp dẫn, logic và làm người xem 100% háo hức chờ xem kết cục ở những episode tiếp.

Vào tù, đồng nghĩa với mất tự do và dĩ nhiên, không còn bất cứ 1 thứ gì xung quanh để thực hiện 1 cuộc đào thoát, thứ duy nhất có thể mang đến freedom đó là IQ.

Phấn 1 và 2 xoay quanh mọi cách, mọi con đường...để giúp người anh vô tội cuả mình thoát khỏi nhà ngục cuả Micheal. Thì phần 3 với mojo là Escaping is just the beginning mở ra 1 concept mới cho anh em nhà Burrows, tiếp tục chống chọi với thế lực ngầm cuả chính phủ - vì 1 lí do chưa được giải mã – muốn anh em họ phải chết, vì thế, tuy thoát khỏi nhà ngục khét tiếng cuả nước Mỹ, lần này, chính người em lại 1 lần nữa bị bắt nhốt vào nhà ngục-k-luật-lệ ở biên giới Mexico, đó chỉ mới là nguy hiểm ban đầu, nguy hiểm hơn nữa là việc “thoát ngục” lúc này không chỉ là việc riêng cuả chính Michael nữa mà còn liên quan đến tính mạng cuả người yêu Sarah, một khi anh k đào thoát được cùng với 1 tù nhân có giá trị cho thế lực thứ 3 thì đồng nghĩa với việc Sarah phải chết.

Đến phần 4, cao trào được đầy cao lên hết khi lần này, 2 anh em hợp sức lật đổ The Company, tổ chức muốn anh em họ phải chết, để dần đi đến cuối film, 1 bí mật kinh hoàng được giải mã...

Những tìnb tiết căng thẳng đến ngẹt thở, những cuộc đuổi bắt ngoạn mục, những cú rình rập sửng sốt, những tính toán thông minh đến từng chân tơ kẽ tóc, code, secrets, cryptography...Tạm biệt tất cả!

Brothers-and-Sisters-747803.jpg picture by huydarkangel

Brothers & sisters lại là 1 gout khác, nếu xét cho cùng thì đây là 1 bộ film tình cảm, nhưng vì do làm ra bởi kênh truyền hình danh tiếng ABC và những đạo diễn USA luôn biết cách xoay nhân vật cũng như xoay khan giả theo những chiều hướng thú vị nên B& S trở nên thật nổi bật. Kể về mối quan hệ cuả những anh chị em trong 1 gia đình, tưởng chừng đơn giản nhưng toàn bộ gia đình là 1 xã hội thu nhủ cuả nước Mỹ, trong đó có 1 người con ĐTLA với mối quan hệ tình cảm gây bao hoàn cảnh dở khóc dở cười cho gia đình, nhưng bộ film rất nhân bản khi đề cập đến mối quan hệ cuả các member trong gia đình với cậu con trai này như 1 người bình thường khác, kể cả lên lịch dating/ khuyển bảo những tip trong hẹn hò cho anh chàng...Gia đình còn là mối tổng hoà cuả những cá thể, mà mỗi người đều có tính cách riêng....nên những cuộc cãi vã để hàn gắn là chuyện thường ngày ở huyện. 1 bà mẹ lúc nào cũng cho là mình đúng và chăm sóc những đưá con y hệt hồi chúng còn nhỏ, don’t care chúng là 1 nhà bình luận chính trị sắc xảo, khắc khẩu với người mẹ và đang...in love với ngài thị trưởng tranh cử tổng thống who have another gay brother too. 1 cô con gái lớn sau cái chết cuả người cha đứng ra cai quản cty cuả cả gia đình, và đối phó luôn với món nợ khổng lồ cuả người cha quá cố đó. Để lại cho cả gia đình k những món nợ về tài sản mà hình ảnh 1 người cha, người chồng chung thủy cũng bị tan biến khi cả gia đình phát hiện ra 1 người vợ ngoài giá thú, người được để lại gia tài là 1 mảnh đất có giá trị,trong thời điểm này, người đàn bà ấy đòi có cổ phần trong cty thì mới chịu bán mảnh đất để cùng gánh vác món nợ cuả gia đình. Một người em gia nhập quân đội Mỹ, trở về từ chiến trường Afganishtan và chịu nỗi ám ảnh nặng nề, nay phải lên đường đến chiến trường Iraq. Một người anh khác bị chứng vô sinh phải nhờ sperm cuả 2 đưá em để có con. Người em gái cùng cha khác mẹ trở lại..Làm cho cả gia đình xáo trộn với nhiều tình huống dở khóc dở dười. Thích nhất là cảnh các thành viên trong nhà tranh luận, cãi nhau hay như...chim hót. It's true:)

    
how-i-met-your-mother-how-i-met-you.jpg picture by huydarkangel

How I met your mother được xem là phiên bản mới cuả Friends, trong khi Friends nghiêng nhiều về hình thể thì HIMYM lại mag đến tiếng cười tình huyống ý nhị và thong minh hơn...đặc biệt bày ra nhiều trò nhảm rất ...nhảm mà sau khi xem xong có thế apply ngoài đời, Sure!kkk

Heroes sau khi crisis về kịch bản những tháng đầu năm thì đã cho tuyến nhân vật người hơn và tình tiết cũng cool hơn. Lần này, họ k còn chống với mỗi mình kẻ ác là Sylar- nay có thêm quyền năng shape shifter, có thể biến thành bất cứ ai hắn muốn sau 1 lần chạm tay càng làm cho những Heroes còn lại thêm khó khăn. Thêm vào đó, chính phủ lần này mới chính là kẻ thù đáng gờm cuả những con người có quyền năng đặc biệt này, họ truy cùng đuổi tận và có đủ moị cách để kiềm hãm quyền năng cuả những Heroes này...Hide and seek , cùng nhau hợp sức để tìm thấy sự bình thường trong đời sống của những con người...vốn đã bất thường-chính là điều đặc biệt của season này,

    
lost-season-5-promo.jpg picture by huydarkangel

Lost đã có 2 epiosdes cuối cùng cuả muà 5 vào thứ 6 vừa rồi. Hòn đảo dần hé mở k phải là giả thuyết mà là 1 kế hoạch dịch chuyển thời gian có thật với những thuật toán trên trang giấy, khá đau đầu cho những ai k theo dõi ngay từ đầu hay có thể chỉ miss vài epiosoeds, bởi những tình tiết được xây dựng k những logic, liên kết từ quá khứ đến hiện tại và gây ra hậu quả ở tương lai mà hành động cuả 1 người này ở 1 thời điểm X có thể tạo nên 1 biến có rất to lớn cho người D (có 1 mối lien kết bí ẩn nào đó với người B-là người quen cuả người A..sth like that) ở thời điểm X+1 hay X-1.).Season 4, 6 người sống sót được trở về nhà nay buộc phải trở lại để hoàn tất sứ mạng cuả họ đối với hòn đảo và những người bạn ở lại. Có người phải tìm đến cái chết..để rồi mới có thể sống sót lại trên hòn đảo (hơi khó hiểu right...yey, I knowJ...TRên chuyến bay được chỉ định sẵn, 6 người quay trở lại, ngoài cứu những colleague họ bỏ lại thì mỗi người còn có 1 mục đích riêng, jack được xem như thủ lĩnh, kate chạy trốn hiện tại khi đưá con nuôi-lấy từ người mẹ trên hòn đảo-bị phát hiện là k phải con ruột cô và có 1 thế lực muốn bắt cóc đưá trẻ đó, Sun quay trở lại tìm người chồng thất lạc-người mà nay đã trở về 30 năm trước cùng với trên cùng hòn đảo, là 1 trong những người tham gia vào thí nghiệm có ảnh hưỡng đến chính họ trong tai nạn chuyến bay 30 năm sau. Ông lão Locke huyền bí được xem là leader mới cuả hòn đảo nay trở lại trong chiếc quan tài cuả mình để viết lại lịch sử cho hòn đảo. 1 nhóm lạc về 30 năm trước, 1 nhóm sống ngay thời điểm hiện tại. làm cách nào họ giúp nhau, gặp lại nhau và ghi lại lịch sử cho chính tương lai cuả họ. Lost sẽ trả lời!

2 finale cuối của film đã làm khán giả càng tò mò hơn khi nó chưa giải thoát cho những 815er (tên gọi những người sống sót trên chuyến bay 815 OCEAN FLIGHT) mặc dù Jack đã kích nổ quả bomb, được cho là sẽ tiêu hủy toàn bộ hòn đảo, để từ đó, k có hòn đảo, k có âm mưu, tất cả sẽ bắt đầu lại từ đầu, chuyến bay sẽ an toàn ở LA, k có crash, k có survivor, đời mỗi người sẽ lại trôi qua trong bình lặng....họ sẽ vĩnh viễn k bao giờ gặp nhau.

Thế nhưng, quả bomb lại gây ra 1 biến cố khác...Yep, u must find out yourselves:)
................

1 cơ số film hay ho khác cũng sắp xong

http://www.daemonstv.com/wp-content/uploads/2008/01/ot504a_320b-da9bea4e-t3.thumbnail.jpg

One tree hill: sống cùng nhân vật 6 năm, nên càng coi càng thấm, đời sống cuả giới trẻ Mỹ, văn hoá Mỹ, âm nhạc Mỹ. Túm lại cho những ai có giấc mơ Mỹ sẽ khoái. Đặc biệt film hay có sự xuất hiện của các ca sĩ trong vai trò khách mời dài hơi..như gần đây là Kate Voegele, trong vai diễn chính cô, chỉ khác tên là Mia, cũng đang trong quá trình hoàn thiện album vol 2, nên tha hồ mà nghe những bài hát của cô, và biết trước tất cả quá trình làm album của Mia, hay gần đây là Nick Lachey có 1 vai thú vị trong film:)

    20080424_onetreehill1.jpg picture by huydarkangel








 

Gpssip girl: nghe tên cũng biết rùi đúng k? Giống nhiững dạng truyện chick lit hiện giờ đang tràn lan ngoài nhà sách nhưng film vẫn hay hơn chứ?Những góc khuất, những tình tiết mưu toan của giới teen nhà giàu, những trick, những chiêu của các cô nàng, và cả các anh chàng nữa...sẽ thu hút bạn

    
gossip-girl-season-2.jpg picture by huydarkangel

Desperate Houswives lại phản ánh xã hội Mỹ 1 cách tiếu lâm qua con mắt những bà nội trợ, ai cũng có bí mật cuả mình muốn giấu kín và luôn muốn biết bí mật cuả người khác...Những bí mật từ chuyện cỏn con đến sát nhân sống giưã mọi người là động lực kéo khán giả ngồi xuống thưởng thức DH. Có thể nói bộ film là tổng hoà hài sitcom+tình cảm+hình sự+script với tiếng Anh hoa mỹ

.............

Trong khi các shows đang đi dần vào mùa cuối hay kết thúc luôn thì có vài show mới như Lie to me, Harper’s Island......








 

Harper’s island có nội dung như truyện Conan, Kindaichi, hay Thám tử Eji, I hope u know what I meanJ…1 nhóm bạn được mời tham dự lễ cuới của 1 người bạn thân, 25 người cả thảy, và lần lượt…từng người từng người 1 chết 1 cách bí ẩn, bằng nhiều cách, nhiều tình huống khác nhau….Hòn đảo với tên sát nhân hàng loạt mười mấy năm trước đã treo cổ 6 người dân vô tội trong cánh rừng già bí hiểm,  Abby  con gái của 1 trong số các nạn nhân k thể  chịu đựng sự ám ảnh ấy, đã ra đi, nay trở lại và chứng kiến 1 lần nữa, trong đám cưới người bạn thân, lần lượt từng người bị giết hại bằng nhiều cách…creative khác nhau, One by one. One by one, là slogan cũng như lời thoại vang vọng đến ghê rợn đầu mỗi film.

Hình ảnh, âm thanh, tình tiết làm mỗi khi xem xong 1 episode,…bạn phải nhỏm dzậy xem cửa nẻo đã khoá kĩ chưa ....

harpers20island20final.jpg picture by huydarkangel




 

 

 

 

           


Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2009

Thấy Phật!

THẤY PHẬT là tập tản văn đầy bất ngờ về… Phật giáo.



Bất ngờ vì ta vốn hiểu về Phật giáo theo một cách quá nghiêm trọng hoặc “ít tính động” vì vướng những hàng rào kinh kệ, lễ nghi, quan niệm. Trong khi đó, với tác giả, Phật hiện ra như đoạn văn sau:

“Không phải Phật chỉ ở trên bàn thờ, không phải Phật chỉ ở trong tâm tôi, Phật còn ở chung quanh tôi, Phật ở cùng khắp, chỗ nào cũng có Phật, nơi gió thoảng, nơi tiếng con chim hót, nơi bước chân tôi đi, nơi cả trong lời tôi nói, nơi cả trong ý nghĩ của tôi… Phật luôn luôn ở chung quanh tôi, nghĩa là ở bên cạnh tôi, điều đó giúp tôi vững tâm lạ thường. Tôi thấy tôi bớt sợ, không sợ. Không có gì để sợ nữa, kể cả vô thường.”

Không sợ cả cái vô thường thì quả là ghê gớm! Sinh rồi tàn rồi diệt, đó là nỗi ám ảnh của nhân loại, nhưng sách đã “giải quyết” vấn đề này một cách “triệt để” trong một bài tản văn ngắn vô cùng sâu sắc - Thiên thu.

Rồi cũng như đã làm với “vô thường”, những bài tản văn lần lượt giải quyết tiếp những vấn đề khác của đời sống: đối xử với cây cỏ, bình đẳng nam nữ, trinh tiết, thế nào là hạnh phúc, là trung đạo, là biết yêu cha mẹ, yêu mình… Và dĩ nhiên, tất cả đã qua một cách nhìn đầy Phật tính, nghĩa là sau khi đọc xong, người đọc sẽ thấy sao lâu nay mình quá nặng nề, quá khổ sở vì các quan niệm, ràng níu và thiếu tin người, để đến nỗi nhìn đời mất cả vui, chuyện gì cũng thành nghĩa vụ.
Đề tựa cho quyển sách này, giáo sư Bùi Văn Nam Sơn đã viết:

“Xin bạn đừng mắc sai lầm của tôi khi đến với Thấy Phật bằng tư thế chuẩn bị đương đầu với một cái gì hóc búa…Cũng xin đề nghị bạn đừng ‘dại’ như tôi khi đọc quyển sách một cách vội vàng ham hố như nuốt trọng một móng ăn ngon, ‘ngưu ẩm’ một cốc cam lồ. Uổng lắm! Hãy xem nó như một chuỗi hạt, bắt đầu từ đâu cũng được, với tất cả sự an tĩnh và ung dung. Thêm cả sự vui vẻ nữa, vì tác giả cũng là một bậc thầy của sự hài hước…

Nhìn từ đôi cánh chim ưng, nhưng không phải để vồ chụp, ắt sẽ thấy mọi việc nơi trần gian này đều đáng cười, đáng thương và đáng yêu biết mấy.”

Tác giả Cao Huy Thuần là giáo sư tại Pháp. Ông đã xuất bản nhiều tác phẩm có tiếng vang trong nước, trong đó có Nắng và Hoa, và Thế giới quanh ta.

Bên cạnh đó, ông là một người am hiểu đạo Phật, vẫn thường có các buổi giảng bài tại Học viện Phật giáo Việt Nam tại Huế - quê ông.

Cuốn sách này là một ấn phẩm dành tặng cho ngày Phật đản sắp tới...


....

Cũng cần nói thêm là những bài tản văn mang đầy Phật tính ấy được tuyển lựa rải rác phần lớn là từ những bài của tác giả đăng trên ấn phẩm bán nguyệt san VĂN HOÁ PHẬT GIÁO, một tạp chí về Phật Gíao (dĩ nhiên) trình bày rất trang nhã, hiện đại...và "yên bình 1 cách mượt mà"- nhưng không nặng quá về Đạo, mà hơn thế, nó truyển tải chất Đạo trong những câu chuyện rất đời, có thể đó là hình ảnh những ngôi chùa thân quen cả tuổi thơ đã trải qua, mà đôi khi "trên dòng đời tấp nập", nhiều khi ta đã quên lãng mất tiếng chuông ngân vang, tiếng kinh đêm êm đềm của 1 thời chưa xa trong chuyên trang Ngôi Chùa Thân Yêu; hay những lời Phật Dạy trong chuyên trang SƯƠNG MAI được trình bày rất bắt mắt và "mượt mà"....

Có lẽ nhiều người vẫn còn cảm thấy Phật Gíao như một bức màn khói huyền bí vô hình bao phủ, không mấy gần gũi với cuộc sống hàng ngày. Họ chỉ tiếp cận được, dù là hình thức bên ngoài, khi trong nhà có người thân qua đời cần đến những nghi lễ cầu siêu hay khi có người thân lâm bệnh ngặt nghèo cần đến nghi thức cầu an, giải hạn…Nhưng những bài viết chuyên đề của Văn hoá Phật giáo đã mang lại một cái nhìn tương đối mới về một số điều mà một số người đã tưởng như thế.

Các chuyên mục: Vấn đề, Đức Phật của tôi, Lời Phật trong đời sống, Văn hoá Dân tộc, Di sản, Văn hoá Phật giáo, Ký sự văn hoá, Điểm nhìn, Ngẫm nghĩ, Những giá trị sống, Từ những con đường, Trên địa cầu xanh, Lá thư hải ngoại, Khoa học và Phật giáo, Văn nghệ, Truyện ngắn, Tuỳ bút, Lời cảm ơn cuộc sống, Ăn chay…v..v.. có liên quan đến nhiều vấn đề khác nhau trong cuộc sống cộng đồng, tạo ra được thế đứng riêng cho mình. Chỉ riêng mục Khoa học và Phật giáo với ngôn ngữ thường dùng trong đời sống đã tỏ ra cho độc giả thấy sự trong sáng của đạo Phật, thấy những điểm rất gần gũi giữa Phật giáo và khoa học, điều mà nhiều người cho đến nay vẫn còn không biết chắc, vẫn còn thấy Phật giáo là mê tín, là đạo của các bà gìa trầu. Còn nhiều bài viết khác góp phần làm sáng tỏ nhiều vấn đề liên quan đến đời sống và cộng đồng qua lăng kính của người Phật giáo.

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhiE-kiFQoyBKeu58mVPQ9yeSm1hhBsKa7ox4g3dytZZVhhsLes2CH94Vy-LQnwhshyphenhyphenDKtyL-uaB9kdwwCwHrggbRmI-273LlsDOGxqwYqzLnkBzCP4wOPBnmFw38s3v6l8BwN0mH9IIPc/s400/trangthoba.JPG

Và thế đó, khi qua từng trang báo, đôi khi ta lại bắt gặp những...lẽ sống nhẹ nhàng mà đầy uyên thâm như....

SỐNG MÀ GẶP NHAU ĐÃ ĐẸP VÔ CÙNG

Phan Như
Mùa Xuân dù không áo lụa
Chân em nở rộn hoa vàng
Ngày cho ta từng cọng nắng
Dù đời hữu hạn
Nào có can chi
Mùa thu đường chiều rụng lá
Cầu phai mấy nhịp mù sương
Trời bay tóc người lộng gió
Dù đời cay đắng
Nào có can chi
Nào có can chi đời hữu hạn
Sống mà gặp nhau đã đẹp vô cùng
Nào có can chi đời lận đận
Giữa trái tim ta có nụ cười hồng
Xin cám ơn một ngày bình thường
Guốc mộc đi về hè phố quen thân
Xin cám ơn tay hồng những ngón
Tia nắng ban đầu vỗ nhẹ thinh không.