Trang

Thứ Tư, 20 tháng 12, 2006

BÌNH YÊN RỖNG&TANGO ĐIÊN!

....Tôi tối wá không nhận ra tôi..(TĂNG NHẬT TUỆ)

Chẳng biết bắt đầu entry này như thế nào..bởi những ngày"im lặng"vừa qua thật sự chẳng có gì gọi là event...Cảm thấy bình yên...bình yên vì chẳng tới lớp(trốn nợ);chằng có thời gian đi đâu chơi(mất bôn ba kiếm sống rùi..);và cảm giác bình an khi mùa an lành sắp tới(mặc dù tui là người ngoại Đạo)...."lòng thật bình yên mà sao buồn thế"..đúng như Trịnh đã nói(mở ngoặc chỗ này là tui thik nhạc Trịnh cũng bởi lẽ này;đến 1 thời khắc nào đó;nhạc Trịnh như viết ra cho chính bạn;câu chuyện&tâm trạng của chính bạn....nói đúng hơn nhạc Trịnh chính là định mệnh;lời sấm cho những sự kiện;feeling trong cuộc sống;đến 1 lúc nào đó;chắc chắn bạn sẽ nhận ra....).BÌNH YÊN mà thật không vui;mờ mịt;ngày ngày vẫn trên con đường dài hun hút;với dòng người bất tận..mà ta vẫn thấy như xung quanh mình là 1 ốc đảo..Bạn bè ta đây;ta vẫn nhí nhố;cười đùa..nhưng có những việc tốt hơn là để nó vào chiếc hộp kí ức;khoá lại mãi mãi..những ngăn kéo bí mật.....Đôi lúc ta còn chưa hiểu chính ta nữa là(à;không phải đôi lúc mà là luôn luôn)..Có thể gọi tâm trạng hiện giờ là BÌNH YÊN RỖNG....

Những thời điểm như thế này;chỉ có âm nhạc là cứu cánh duy nhất cho tâm trạng hỗn độn....TANGO..tại sao tôi lại chọn TANGO..những âm vang rộn ràn nhưng ẩn sâu là những xúc cảm sâu sắc...Đơn giản là thế!!!

Chúng ta có thể đã quên hết, mà lạ lùng thay, vẫn chẳng thể quên, vẫn còn nhớ mãi, một lần nào, một bản Tango. Trong căn phòng kỷ niệm của trái tim, có thể hết thảy đã bay đi theo gió bão đời, vẫn thần thánh, vẫn bổng trầm, vẫn du dương một bản Tango còn lại. Tango không chỉ là một điệu nhạc, một lời hát. Tango hơn, còn là mộng tưởng của tuổi trẻ, khi anh biết yêu lần đầu, khuôn mặt của thiên đường, khi em biết yêu lần cuối. Tango, tiếng cười của hạnh phúc. Tango, điệu ru của nước mắt. Mỗi bản Tango là đánh dấu cho một lần họp mặt, mỗi bản Tango là một gợi nhớ về một buổi chia tay.

Nghe những bản Tango đã đến với đời mình, sự kỳ diệu là thấy lại hết đời mình ở đó. Thấy lại từng thời gian. Thấy lại từng nơi chốn. Thấy lại từng dấu chân. Thấy lại từng kỷ niệm. Thấy lại ta trong tình yêu cũ. Thấy lại người, trong bóng dáng xưa. Thấy lại trời ta, biển ta. Thấy lại từng tuổi, từng ngày. Thấy lại con đường tình nhân, thấy lại ngọn nến sinh nhật.....

1 nhà văn(hay thơ)đã có định nghĩa rất hay như thế về TANGO...Và trong những điệu tango;ta san sẻ được hết những rối bời trong tâm tưởng..mời bạn cùng nghe 2 bài Tango tôi rất thích và thường nghe trong những lúc vừa chán nản;vừa háo hức như lúc này....

nhạc sĩ: Nguyễn Đình Toàn

Đi trên đường phố này
Nghe như chiều đã đầy
Cả hồn người thương nhớ
Cây cao đổ bóng dài
Quê hương và cuối ngày
Chập chờn trong lá bay

Mùa thu thắp lá hai bên dường
Hay những tro tàn của tình xa vắng
Trời âm u nắng Hay gió tha phuơng vẫn mang sầu riêng
Về gieo nỗi niềm

Trong vòm cây có tiếng chim,
Trong lòng anh có tiếng em
Điếu thuốc trên môi còn làn khói mềm
Âm thầm trong những bước chân
Mơ hồ như có tiếng ngân
Của một hồi chuông ai oán xa xăm

Bên hiên người cúc vàng
Bao nhiêu lần đã tàn
Còn ngậm màu lưu luyến
Ai đi ngoài muôn trùng
Xa lâu rồi cách lòng
Tình còn hay đã quên

Một ngày không nữa đang dần qua
Dội từng con sóng trong lòng ta
Bọt bèo trôi đắm nơi trời xa
cảnh còn đây... dấu người đã mờ
Đen như con mắt đau cạn khô
Đỏ buồn soi sáng đôi giòng mưa
Người ngẩn trong mưa hay tình xưa
Làm chưa xong hết cuộc tiễn đưa

ns;TRẦM TỬ THIÊNG
...1 lời hò hẹn;1 thời chờ mong
1 lần tìm nhau 1 đời vượt chết
1 ngày dạt trôi tình ta nơi cuối sông đầu sông
ta khóc nhau từng phím tơ chùng
vì tinh còn đợi vì tình còn mơ
gửi lại nụ hôn nồng nàn để nhớ
Là lời thề đậm đà thay đêm ái ân rực rỡ
còn đây mãi trong giờ giã từ
ôi tình men ngất say suốt đời ta nhớ hoài
cứ mộng tình rồi không phai
đâu ngờ người bỏ ta trong đắng cay
vì dòng thời gian là huyệt mộ sâu
lạnh lùng vùi chôn cuộc tình trọn kiếp
lặng nhìn chồng thư vàng khô bên là thu vụn vỡ
từ khi hết mong gì thấy nhau...

Thứ Sáu, 15 tháng 12, 2006

DUY NGÃ ĐỘC TÔN!

DUY NGÃ ĐỘC TÔN

Thói nhân sinh hợp tan, tan hợp
Đời thăng trầm chân giả, giả chân
Nợ cuồng du ngạo bước nẻo trần
Mượn chén say trá thân ngao ngán
Kim triều hữu tửu kim triều túy
Minh nhật sầu lai minh nhật sầu
Vó thời gian vùn vụt thoắt bóng câu
Ngày thấm thoát đã thay màu lá đổ
Hận mà chi, khổ đau, đau khổ
Nhớ làm gì, trăn trở, trở trăn
Cả cười cạn chén ... ném phăng!
Trời đất cho ta một cái tài
Giắt lưng dành để tháng ngày chơi
Dở duyên với rượu khôn từng chén
Trót nợ làm thơ phải thuộc bài
Cờ sẵn bàn son xe ngựa đó
Ðàn còn phiếm trúc tính tình đây
Ai say ai tỉnh ai thua được
Ta mặc ta mà ai mặc ai
from TTVNOL

Thấy hay và có vẻ "ngộ" ra được 1 chút gì đó nên post lên;thật ra cũng chưa hiều lắm;chỉ biết:DUY NGÃ ĐỘC TÔN trích từ câu đầy đủ sau(gọi là bài kệ):“Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn. Vô lượng sanh tử, ư kim tận hỷ!”.Ngã” đây được hiểu là chấp ngã, là dính mắc, là bị ràng buộc đủ mọi thứ. Chấp ngã có gốc rễ từ tham, sân, si. Tùy theo tham sân si nhiều hay ít, nặng hay nhẹ mà đầu thai nơi các cõi trời (thiên thượng) hay đọa ở các cõi địa ngục (thiên hạ).

Như vậy, khi nói câu "Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn" Đức Phật, lúc ấy là Thái Tử Tất Đạt Đa, không nói về cá nhân ngài mà nói về cái Tâm Chân Thật, cái Ngã Chân Thật của chúng sinh. Chính cái Tâm đó mới là tôn quý, mới là tối thượng và cái Tâm Chân Thật đó chính là Tâm Phật mà ai ai cũng có, bất luận giầu nghèo sang hèn, bất luận mầu da ngôn ngữ, bất luận tôn giáo chính kiến.Bất luận là bạn hay là tôi;hãy trở về với"nhân chi sơ tính bổn thiện" trong mỗi chúng ta.

(còn cái này không liên quan đến bài trên;mấy dòng lăng nhăng trước khi đi ngủImage:Mai là bữa đầu tiên làm part time SUP trên DIAMOND;trách nhiệm tuy hơi nặng nhưng được cái nhàn(mâu thuẫn ko??);ngắm nhiều người qua lại.Cầu trời cầu Phật sao cho nhóm mình quản lì không ai đi trễ hay làm đổ bể kí rì;nếu không thì lương 3 tháng cũng trả không nổi..à;chương trình SFONE bà con ạ;mọi người lên DIAMOND chơi nhớ ghé qua booth SFONE gặp tui nha(từ 3h chiều tới 9h tối á)..;có nhiều trò chơi zui nhộn lém á;mà giải thưởng cũng có giá trị nữa;con gấu bông thiệt bự...;tối thứ 7 có ca sĩ góp zui;mà tui nói thiệt;nói ko phải khen chứ....dịch vụ mới của SFONE gì mà mắc như quỷ sứ;down 1 bài nhạc tốn 35k;mẹ ơi..ra tiệm mua đĩa gốc sướng hơn.....)

Thứ Năm, 14 tháng 12, 2006

FUN FUN FACTS NHẠC T.R.Ị.N.H!

HÀY NHÌN NHẠC TRỊNH DƯỚI GÓC NHÌN KHÁC;VUI&NGỘ NGHĨNH HƠN RẤT RẤT NHIỀU;MỜI MỌI NGƯỜI CHO Ý KIẾNImage

1.Hàng “độc “ trong nhạc Trịnh.
_ Trái tim chai đá nhất : Tim lăn trên đường mòn..(Ru ta ngậm ngùi)
_ Bàn tay khỏe nhất : Bàn tay chắn gió mưa sang ( Biển nhớ)
_ Con cá “siêu” nhất : Bống nhảy lên bờ bống đi chơi phố ( Bống không là Bống )
_ Tắm gội lâu nhất : Mười năm tắm gội, giật mình ôi chiếc lá thu phai ( Chiếc lá thu phai )
_ Đi bộ nhiều nhất : Mươì năm chân bước trên đừơng dài ( Có một dòng sông đã qua đời )
_ Đường phố “bịnh”nhất: ngày thu đông phố xưa nằm bệnh( Có nghe đời nghiêng )
_ Ca sĩ “quái “ nhất : Loài sâu hát lên khúc ca cuối cùng (Dấu chân địa đàng )
_ Cặp môi nóng nhất : Ngủ đi em đôi môi lửa cháy ( Em hãy ngủ đi )
_ Bo-đi mỏng nhất : Thân nhẹ nhàng như mây (Như một lời chia tay )
_ Khóc nhiều nhất : Nghìn giọt lệ rớt xuống thành hồ nước long lanh ( Như cánh vạc bay )
_ Nhảy đầm “ bết” nhất : Ta đi bằng nhịp điệu, nhịp điệu không giống nhau (Tình khúc Ơ-bai )
_ Đôi giày nhọn nhất : Vì từng bước em là từng mũi đinh cuồng điên ( Tửơng rằng đã quên )
_ Tình yêu hỏa hoạn nhất : Tình yêu như vế`t cháy trên da thịt người ( Tình sầu)
_ Bạn bè xã hội đen nhất : Bạn bè ngồi quanh tuốt sáng giáo gươm ( Vẫn nhớ cuộc đời)

2.ĐỘNG TỨ QUÁI NHẤT:

Treo : treo tình trên chiếc đinh không... (chưa thấy ai mắc, máng, treo cuộc tình bao giờ)
Khoác : sương khoác mềm vai phố... (như khoác vai tình nhân...)
Lùa : lùa nắng cho buồn vào tóc em... (chưa thấy ai lùa, hay đuổi bắt nắng bao giờ)
Nhặt : tôi nhặt gió trời mời em giữ lấy... (nhặt đã khó, giữ càng khó hơn)
Lăn : tim lăn trên đường mòn... (nghe như là phim... kinh dị)
Trói : trong lòng phố mưa đêm trói chân...
Ươm : trời ươm nắng cho mây hồng...
Thắp : ngàn cây thắp nến lên hai hàng...
Khắc : vết buồn khắc trên da...(má ơi;chắc đau lém!!!!!!!!)
Chở : có con đò chở nắng mưa đi
Chờ : tôi xin làm nụ cười, chờ em giữa đôi môi...

3.CÂU NHẠC QUÁI NHẤT:

Loài sâu ngủ quên trong tóc chiều... (Dấu Chân Địa Đàng)
(Câu này chỉ để... dọa đàn bà, con gái)

Mặt trời như trái cây tuyệt vọng... (Níu Tay Nghìn Trùng)
(Mặt trời mà như trái cây??)

Môi em hồng như lá hư không... (Gần Như Niềm Tuyệt Vọng)
("Lá diêu bông" đã khó tìm, "lá hư không" còn khó hơn)

Cơn mưa là nắng vô thường... (Mưa Mùa Hạ)
(Cơn nắng có là... mưa vô thường?!)

4.HÁT SAI NHIỀU NHẤT:

Chữ mong trong "đời ta hết mong điều mới lạ" (Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ) được nhiều ca sĩ đổi thành mang (... hết mang điều mới lạ). Hai chữ này khác nghĩa chứ đâu phải chỉ khác một nguyên âm, và cái hay là ở chữ "mong" chứ "mang" thì chẳng có gì... "mới lạ".

Chữ miệng trong "miệng cười khúc khích trên lưng" (Quỳnh Hương) được nhiều ca sĩ đổi thành nụ (nụ cười khúc khích...). Nụ cười thì không thể... khúc khích được, và cũng không hình dung được chiếc cằm xinh xắn của cô bé tựa trên lưng chàng trai...

Chữ em trong "em qua công viên mắt em ngây tròn" (Còn Tuổi Nào Cho Em) được ca sĩ KL đổi thành nai (... mắt nai ngây tròn). Mắt nai, mắt phượng, mắt bồ câu không thuộc về ngôn ngữ TCS. Ông có những cách để tả về đôi mắt nai mà không cần phải nói "mắt nai".

Chữ vầng trong "trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt" (Một Cõi Đi Về) được ca sĩ DT đổi thành vòng (... đôi vòng nhật nguyệt). Ở đây là vầng thái dương, vầng trăng, chứ không phải vòng trời đất, vòng càn khôn... Hơn nữa, vầng thì còn "rọi suốt trăm năm..." được chứ vòng thì... chịu.


Trong nhiều trường hợp, chữ hay nhất, "đắt" nhất trong câu bị tráo đổi không thương tiếc, làm hỏng một câu hát (có khi làm hỏng cả một bài hát), khiến người nghe bị "khựng" lại như bất ngờ nhai phải hạt sạn trong lúc đang thưởng thức bữa cơm ngon miệng:

Chữ phút trong "vội vàng thêm những phút yêu người" (Chiếc Lá Thu Phai) được ca sĩ TVT (cô em gái TCS) và nhiều ca sĩ đổi thành lúc (... những lúc yêu người) làm giảm mất cái hay và ý nghĩa rất nhiều, vì không diễn được cái ý "vội vàng""yêu từng... phút, giây" , như muốn chạy đua với chiếc kim thời khắc của tình yêu. Tương tự, chữ phút trong "có chút lệ nhòa trong phút hôn nhau" (Bay Đi Thầm Lặng) cũng không thể đổi thành lúc được. "Phút" (không phải "lúc"), đó mới là ngôn ngữ TCS.

Chữ suốt trong "rọi suốt trăm năm một cõi đi về" (Một Cõi Đi Về) được các ca sĩ TN, DT... đổi thành xuống (rọi xuống trăm năm...)cũng làm giảm mất cái hay và ý nghĩa rất nhiều (cứ làm như rọi là phải rọi xuống chứ không rọi... lên được). "Suốt" (không phải "xuống"), đó mới là ngôn ngữ TCS.

Đặc biệt bài hát Diễm Xưa quen thuộc;'nhỡ mai trong cơn mê...";nhiều người lầm tưởng là "nhớ mãi"..tại lên cao 2 chữ y xì đúc nhau:-)

5.THƠ HAY NHẠC?

Những câu dưới đây chắc phải là "thơ", vì đọc (hoặc ngâm) nghe hay hơn là... hát :

Người phu quét lá bên đường
quét cả nắng vàng quét cả mùa thu
(Góp Lá Mùa Xuân)

...

Tôi nhặt gió trời mời em giữ lấy
để mắt em cười tựa lá bay
(Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui)

...

Ta về nơi đây phố xưa dấu đạn
Con đường bên sông cỏ lá buồn tênh
Ta về nơi đây tháng năm quá rộng
Đường xưa em lại thấp thoáng bàn chân

(Khói Trời Mênh Mông)

...

Còn đây những đêm này
còn em hãy yêu tôi
đời đốt nến chia phôi
dù nhớ thương cũng hoài

(Còn Có Bao Ngày)

6.WHAT'S THE LOVE?

Ngay cách ông định nghĩa tình yêu cũng... không giống ai:

Tình yêu như vết cháy trên da thịt người
Tình yêu như trái chín trên cây rụng rời
Tình yêu như nỗi chết, cơn đau thật dài

Có lúc dữ dội như cơn địa chấn:

Tình yêu như cơn bão đi qua địa cầu

Có lúc lại như là một trong những nhu cầu thực dụng của con người:

Tình yêu như cơm áo quen hơi ngọt ngào

Thứ Tư, 13 tháng 12, 2006

ĐOÁ HOA VÔ THƯỜNG

1 bài hát mang đầy tính triềt lí;nhưng rất hay;nhẹ nhàng&thanh khiết;1 câu chuyện tình được kể từ lúc chớm nở đến khi héo tàn;không chỉ là sự thăng hoa-chia tay trong tình yêu..ẩn đằng sau những giai điệu tuyệt đẹp ấy;còn là lời vui;tiếng than cho thân phận 1 con người;cảm thấy nhỏ bé&hữu hạn trong cõi trời đất bao la vô hạn này...Mời bạn đọc bài bình về tác phẩm này;trước khi có những cảm nhận riêng khi thường thức bài hát của người nhạc sĩ bậc thầy của ca từ.......nhạc sĩ TCS


http://www.box.net/public/yk4p95nvbg


NGHỆ THUẬT CA TỪ CỦA TRỊNH CÔNG SƠN

QUA TÁC PHẨM " ĐÓA HOA VÔ THƯỜNG "

(suu tầm từ forum PHỐ XƯA)

Nhận xét về mối quan hệ giữa ca từ và âm nhạc của Trịnh Công Sơn (TCS), nhạc sỹ Văn Cao từng viết: "Với những lời, ý đẹp và độc đáo đến bất ngờ hôn phối cùng một kết cấu đặc biệt như một hình thức của dân ca hầu như không thay đổi, TCS đã chinh phục hàng triệu con tim...”So sánh với ca từ của tình khúc tiền chiến, nhạc sỹ Phạm Duy cho rằng “ngôn ngữ trong nhạc TCS rất mới, chất chứa những hình ảnh lạ lùng, quyến rũ như cơn mưa hồng, thuở hồng hoang, dấu địa đàng, cánh vạc bay...”Ði sâu hơn vào các khía cạnh tu từ trong tác phẩm TCS, nhà phê bình Ðặng Tiến từ Paris trong một bài viết mới đây có nêu lên đặc điểm rằng: “lời ca ấy sử dụng nhiều hình ảnh, biểu tượng bị xé lẻ, đi thẳng vào tâm tưởng người nghe, mà không đòi hỏi họ phải hiểu nghĩa chính xác” Liệu từ tính chất “bảng lảng, mơ hồ khó phân định cho đúng nghĩa” đã được xác tín bởi tên tuổi của những tác giả hàng đầu vừa nhắc tới, còn có thể nói lên một điều gì đó như là một thông điệp ý nghĩa riêng, một mã nghệ thuật ngôn từ cụ thể của TCS hay không? Và thông điệp này - nếu có thể nhận diện - liệu có ảnh hưởng gì đến mỹ cảm hiện thời, và nói rộng hơn, đến việc hình thành diện mạo văn hoá Việt Nam đương đại?



             Bấy nhiêu câu hỏi được đặt ra chỉ mang tính chất gợi mở và không có tham vọng được giải quyết trong khuôn khổ một bài tham luận ngắn. Ở đây, xin được giới hạn những nhận xét về đặc trưng nghệ thuật ca từ của TCS vào việc phân tích một vài khía cạnh của một tác phẩm cụ thể - là ca khúc “Ðoá hoa vô thường”



              Bản thân đầu đề “Ðoá hoa vô thường” đã là một kết cấu ngữ nghĩa rất đặc thù cho TCS. “Ðoá hoa” chỉ một đối tượng cụ thể, một thực thể - còn “vô thường” lại là một khái niệm trừu tượng trong bản thể luận của Phật giáo, chỉ một trong ba thuộc tính của Tồn tại (Vô thường - Ðau khổ - Vô ngã), hàm ý rằng thế giới là một trường biến hoá không ngừng, tất cả những gì mà giác quan của chúng ta cảm nhận là bất biến và vĩnh hằng thật ra chỉ là “những danh sắc trôi chảy, những trạng thái biến hiện.”Ðược phản chiếu bởi những ý niệm siêu hình này phát ra từ vị ngữ “vô thường”, chủ ngữ “đoá hoa” đứng trước trong trục ngữ đoạn được cung cấp một ngữ nghĩa hoàn toàn mới, “đoá hoa” ấy không còn là một đoá hoa cụ thể nữa, mà đã trở thành cái Vĩnh hằng của cái Vô hằng, đã được siêu hình hoá thành Chân tính của dòng Vô thường biến ảo. Ngược lại, mọc trên đài của “Ðoá hoa” ấy, “Vô thường” dường như cũng được thắp sáng, rũ khỏi bóng tối của Vô minh. Ði dọc theo văn bản tác phẩm, chúng ta sẽ thấy khái niệm “vô thường” xuất hiện tất cả 4 lần (lần thứ nhất: “Tìm trong vô thường - Có đôi dòng kinh...”; lần thứ hai: “Một chút vô thường theo - Từng phút cao giờ sâu”; lần thứ ba: “Nở hết trong hoàng hôn - Ðợi gió vô thường lên”; và lần thứ tư ở hai câu kết thúc bài: “Từ đó ta là đêm - Nở đoá hoa vô thường”). Ở mỗi lần, nghĩa của từ “vô thường” đều có sự biến thái, và đặc biệt ở lần cuối trong sự kết hợp với từ “đoá hoa” lúc bấy giờ có cương vị ngữ pháp của một vị ngữ và với động từ “nở”, ý nghĩa toàn văn bản của “Ðoá hoa vô thường” mới thật sự được khai tỏ.



                Ba khổ đầu tiên với điệp ngữ “Tìm em...” diễn đạt một mô-tif quen thuộc của chủ nghĩa lãng mạn, mô-tif của người lữ khách trên đường lữ thứ, của cái Tôi lãng mạn không có quê hương - nói đúng hơn là đã khước từ thế giới trong trật tự hiện hành của nó -, cho dù như một chàng Heinrich trong tiểu thuyết “Heinrich von Ofterdingen” của nhà văn lãng mạn Ðức Novalis để đi tìm một “Ðoá hoa xanh” - một “Blaue Blume” - từng bắt gặp trong một giấc mơ, hay là để “Tìm trên non ngàn - Một cành hoa khôi” như trong “Ðoá hoa vô thường” của TCS. Ta hãy lưu ý đến những hình ảnh được triển khai tiếp theo trong khổ thơ đầu: “... Nụ cười mong manh - Một hồn yếu đuối - Một bờ môi thơm - Một hồn giấy mới”. Nói theo phân tâm học đây là một “giấc mơ ngày” (Tagtraum), ẩn chứa những tưởng tượng mang tính dục (erotische Phantasien) về một tình nhân chưa hề gặp. Còn nếu có thể nói theo ngôn ngữ nhà Phật, phải chăng đấy là lòng tham sống, là dục vọng chiếm hữu và níu kéo những sắc ảnh mong manh của cõi thế? Cuộc đi tìm ấy diễn ra trong đêm tối và cả trong“ngày tinh khôi”, sang khổ thơ thứ hai chúng ta thấy người lữ khách đã phải tự khích lệ, đã phải tự “nhủ lòng tôi ơi”. Ðến khổ thứ ba thì người đi tìm đó không chỉ còn tự nhủ lòng mình, mà đã phải gọi trực tiếp đến “em” bằng một từ cảm thán: “Chưa từng tuyệt vọng - Ðâu em!”. Câu cuối cùng từ khổ bốn chữ đột ngột xuống thành hai chữ, song hai chữ “Ðâu em!” này trong nhịp nhạc được ngân dài ra, nhấn mạnh tính chất của một lời gọi. Mặc dù tự trấn an và xin được trấn an như vậy, tình hình quả thực đã trở nên tuyệt vọng: “Trong chiều bạc mệnh - Trăng tàn nguyệt tận...”



                    Trong khổ bốn, người lữ khách đã tìm thấy được “em”. Ta hãy thử nghe kỹ lại về bối cảnh của cuộc hội ngộ này: “Tìm trong vô thường - Có đôi dòng kinh - Sấm bay rền vang - Bỗng tôi thấy em - Dưới chân cội nguồn - Tôi mời em về - Ðêm gội mưa trong - Em ngồi bốn bề - Thơm ngát hương trầm”. Tại sao lại có em ở “dưới chân cội nguồn”? Và chúng ta hãy lưu ý chốn “dưới chân cội nguồn” này lại nằm trong “vô thường” - những hình ảnh quyết không phải là của chốn hạ giới nữa. Hình ảnh em ngồi bốn bề - Thơm ngát hương trầm” càng nhấn mạnh ấn tượng “em” đúng là người của tiên cảnh rồi. Chúng ta lưu ý ở đây là những chi tiết của “giấc mơ ngày”, ẩn chứa những tưởng tượng mang tính dục đã nói ở trên (“Nụ cười mong manh ... - Một bờ môi thơm”) đã hoàn toàn được gột rửa, câu “đêm gội mưa trong” cũng hàm chứa ý tưởng siêu thoát đó.



             Từ khổ thứ sáu đến khổ thứ tám, thể thơ từ bốn chữ trước đó được chuyển sang thể lục bát (trong nhạc từ nhịp 6/8 chuyển sang nhịp 2/4, với ghi chú của tác giả trên khung nhạc “Ðưa tình về - Nhịp hớn hở”). Phần lục bát mô tả hạnh phúc ái ân này không dài. Ta hãy lưu ý đến khổ lục bát ở giữa (khổ thứ bảy) “Mùa đông cho em nỗi buồn - Chiều em ra đứng hát kinh đầu sông...” (trong nhạc, nhịp ở đây chậm hẳn lại). Tại sao đang trong hạnh phúc “hớn hở” của ái ân lại có hình ảnh lạ lùng của “chiều em ra đứng hát kinh đầu sông”? Hình ảnh này về sau sẽ được điệp lại một lần nữa ở ý “Một chiều em đứng cuối sông”, nhưng vào lúc đó chính đã đến thời điểm “Một thời yêu dấu đã qua”, khi mà “gió mùa thu rất ân cần” đã chở “những lời tình em trối trăn” đi rồi. Ở đây chỉ là một thoáng nghi hoặc đầu tiên, nhưng rồi được át đi ngay, nhịp lại trở về nhí nhảnh “Từ nay anh đã có nàng...- Có con chim hót tên là ái ân”



Từ “Sen hồng một nụ...” (xem khổ thứ chín) nhịp thơ trên căn bản trở lại 4 chữ, tương tự như ở phần “Tìm em tôi tìm - Mình hạc xương mai...”, song nhạc chậm hẳn lại và thay đổi sang nhịp 3/4. Tôi đồ rằng đây không còn là ngôn ngữ của người lữ hành, của nhân vật “Tôi” nữa, mà là tiếng nói của “em”. Bởi “Sen buồn một mình - Em buồn đền trọn mối tình” - đấy là lời tâm sự của riêng mình “em” với sen, và lời “em” tự nhủ với mình; diễn dịch ra cú pháp văn xuôi, câu này sẽ phải là: “Em buồn, nhưng em phải đền trọn mối tình của anh”. Rồi cái phải đến đã đến: “Một chiều em đứng cuối sông...- Một thời yêu dấu đã qua”. Ở đây chỉ xin lưu ý tới hai điểm. Ðiểm thứ nhất: Trong khổ “Một thời yêu dấu đã qua - Gót hồng em muốn quay về - Dù trần gian có xót xa - Cũng đành về với quê nhà” có một ý có lẽ rất khó hiểu: “Quê nhà” này là ở đâu vậy mà “dù trần gian có xót xa” cũng phải quay về? Quê nhà ở đây chắc không phải là trần gian đâu, trần gian là chốn của anh, bởi cho dù anh có xót xa ở cõi trần thì “gót hồng” em vẫn phải quay về. Quê nhà của em - đấy chính là nơi gặp gỡ đầu tiên, tức là trong “vô thường”, là nơi có “sấm bay rền vang”, là nơi có em ở “dưới chân cội nguồn”. Ðiểm lưu ý thứ hai: Khổ thơ sáu chữ được sử dụng ở đây tôi cho có lẽ không phải là vô tình. Khổ bốn chữ ở trên "Sen hồng một nụ - Em ngồi một thuở... “ là Monolog, là độc thoại. Thể lục bát trong phần mô tả hạnh phúc ở trên là để thể hiện tính chất Dialog, tính chất đối thoại, là hỏi - đáp, hô - ứng, là “anh đã có nàng”, là tiếng đồng vọng, thậm chí trong thơ còn “có con chim hót”(!) nữa. Còn khổ câu sáu chữ đứng đơn lẻ mà mà không có câu tám ở đây (xin nhắc lại: “Một thời yêu dấu đã qua - Gót hồng em muốn quay về - Dù trần gian có xót xa - Cũng đành về với quê nhà” ) có thể nói là một độc thoại bất đắc dĩ, một độc thoại trong tư thế hồi tưởng đến đối thoại, là những câu sáu chữ vang lên một mình mà không có sự đồng vọng của cả tổng thể các câu 6 - 8 trước đấy.



Chúng ta đến phần cuối của bài: “Từ đó trong vườn khuya - Ôi áo xưa em là - Một chút mây phù du...” (Xin nhắc: “Vườn khuya” này chính là “vườn mưa tạnh” trước đây, nơi có “tiếng nhạc hân hoan” để “trăng vàng khai hội” đón tình về). Bây giờ là lúc người lữ khách không còn “tìm trên non ngàn” hay ”tìm đêm chưa từng - tìm ngày tinh khôi” nữa, mà là “ngồi mê”, “nằm đau”. Mô-tiv “áo xưa” của em giờ là “một chút mây phù du” có thể nói là một mô-tiv quen thuộc trong các tình khúc nổi tiếng khác của TCS - chẳng hạn như ý "áo em bây giờ mờ xa nẻo mây” trong "Hạ Trắng”. Ở đây ta thấy cũng có hình ảnh của “đường xa”, của “chuyến xe” - song đó chỉ còn là sự vận động, là cuộc lữ hành trong tâm tưởng. "Một chút vô thường theo - Từng phút cao giờ sâu”: Không gian lữ hành dường đã được thu lại trong thời gian, người lữ hành lúc bấy giờ chỉ còn lại có thời gian, và thời gian lúc bấy giờ có cả chiều "cao - sâu”... Thời gian dường như đang bước tiếp, trước hết là em thành hoa “nở hết trong hoàng hôn” - đẩy lùi bóng tối để chờ đợi, để gọi gió “vô thường”, rồi tiếp đó em thành sương “rụng mát trong bình minh”, mở đầu ngày mới. Và cuối cùng: ”Từ đó ta là đêm - Nở đoá hoa vô thường”. “Ta” chứ không phải là “tôi” nữa, “Ta” đây chính là cả “Tôi và Em“, hay như TCS nói về sau này: “Em là tôi và tôi cũng là em”. Hiểu theo biểu tượng của Thiền: Ta là Ðêm, ta không còn là Tự Ngã đầy khổ đau nữa, là sự xoá bỏ khoảng cách giữa chủ thể và khách thể, và “Ðêm” ấy là giây lát cuối cùng trước khi “nở đoá hoa vô thường”, trước giây lát đốn ngộ.



Thời điểm ra đời của “Ðoá hoa vô thường” đáng tiếc không xác định được rõ, bản in mà tác giả bài tham luận này có không ghi rõ xuất xứ tác phẩm. Căn cứ vào những nội dung vừa phân tích ở trên và một nhận định của nhạc sỹ Phạm Duy rằng: “một, hai năm trước biến cố 30-4-1975, nhạc Trịnh Công Sơn đi vào Thiền, có lẽ cũng giống như tôi (tức P.D.) đi vào Đạo Ca”, tôi phỏng đoán rằng “Ðoá hoa vô thường” có lẽ đã được viết vào thời gian này. Từ “Ướt mi” ra đời vào năm 1958, qua những “Nguyệt ca”, “Ðêm thấy ta là thác đổ”, “Cát bụi”... đến “Ðoá hoa vô thường”, tác phẩm của TCS dường như đã trở thành một vũ trụ nghệ thuật riêng của miền Nam trước 1975. Nó là cầu nối từ Thơ Mới, từ ca khúc Tiền Chiến để sau 1975 - qua suốt thời gian hai cuộc chiến và chia cách Bắc - Nam, nối tiếp dòng văn hoá của cả nước sau những gián đoạn và hoang phế. Hơn 25 năm sau khi chiến tranh kết thúc, tác phẩm của TCS - cũng như ca khúc Tiền chiến vốn có thời chỉ còn tồn tại như một nền văn hoá đặc tuyển, giới hạn trong một phạm vi công chúng hẹp - đã trở thành một phần của văn hoá đại chúng. Videoclip mà chúng ta xem ở trên cũng là sản phẩm của nền văn hoá đại chúng ấy. Bông sen, đoá sen, nhị sen, lá sen - nói đúng hơn là cả đầm sen - trong phim ấy không còn là “đoá hoa vô thường” nữa, mà chỉ còn đơn giản là decoration, là những hoạ tiết trang trí không nhất thiết phải chuyển tải một thông điệp nào. Và về phần mình, mã nghệ thuật - ít nhất là mã nghệ thuật ngôn từ - của TCS cũng đã gây nên những ảnh hưởng sâu rộng trong giới sáng tác và thưởng thức. Tính chất “bảng lảng, mơ hồ khó phân định cho đúng nghĩa” trong ca từ của ông - xin một lần cuối nhắc lại lời của Phạm Duy - đã trở thành phong cách chung trong ca từ và thi ca Việt Nam đương đại. Thế nhưng nếu như một “Hạ trắng”, một “Nụ cười mong manh” là mới, là đầy tính gợi mở ở TCS, thì một “Mùa thu trắng” (như tên một ca khúc của Trần Tiến) hay một “Tình khúc mong manh” (như tên một ca khúc của Phú Quang) chỉ còn là những nỗ lực vô vọng nhằm nối dài ngôn ngữ nghệ thuật của một thời. Ðể kết thúc, xin được trở lại một ý thơ của TCS: Xin hãy tìm “Một cành hoa khôi”, xin hãy tìm “Một hồn giấy mới”. “Ðóa hoa vô thường” ấy chỉ nở có một lần. Và trong lần nở ấy, hoa chỉ kể về những bí mật của riêng mình mà thôi.


LYRIC:


1.

Tìm em tôi tìm

Mình hạc xương mai

Tìm trên non ngàn

Một cành hoa khôi

Nụ cười mong manh

Một hồn yếu đuối

Một bờ môi thơm

Một hồn giấy mới



2.

Tìm em tôi tìm

Nhủ lòng tôi ơi

Tìm đêm chưa từng

Tìm ngày tinh khôi

Tìm chim trong đàn

Ngậm hạt sương bay

Tìm lại trên sông

Những dấu hài



3.

Tìm em xa gần

Ðất trời rộn ràng

Tìm trong sương hồng

Trong chiều bạc mệnh

Trăng tàn nguyệt tận

Chưa từng tuyệt vọng

Ðâu em



4.

Tìm trong vô thường

Có đôi dòng kinh

Sấm bay rền vang

Bỗng tôi thấy em

Dưới chân cội nguồn

Tôi mời em về

Ðêm gội mưa trong

Em ngồi bốn bề

Thơm ngát hương trầm



5.

Trong vườn mưa tạnh

Tiếng nhạc hân hoan

Trăng vàng khai hội

Một đoá hoa quỳnh



6.

Từ nay tôi đã có người

Có em đi đứng bên đời líu lo

Từ nay tôi đã có tình

Có em yêu dấu lẫy lừng nói thưa

Từ em tôi đã đắp bồi

Có tôi trong dáng em ngồi trước sân



7.

Mùa đông cho em nỗi buồn

Chiều em ra đứng hát kinh đầu sông

Tàn đông con nước kéo lên

Chút tình mới chớm đã viên thành 8.

Từ nay anh đã có nàng

Biết ơn sông núi đáp đền tiếng ca

Mùa xuân trên những mái nhà

Có con chim hót tên là ái ân



9.

Sen hồng một nụ

Em ngồi một thuở

Một thuở yêu nhau

Có vui cùng sầu

Từ rạng đông cao

Ðến đêm ngọt ngào

Sen hồng một độ

Em hồng một thuở xuân xanh

Sen buồn một mình

Em buồn đền trọn mối tình



10.

Một chiều em đứng cuối sông

Gió mùa thu rất ân cần

Chở lời kinh đến núi non

Những lời tình em trối trăn

Một thời yêu dấu đã qua

Gót hồng em muốn quay về

Dù trần gian có xót xa

Cũng đành về với quê nhà.



11.

Từ đó trong vườn khuya

Ôi áo xưa em là

Một chút mây phù du

Ðã thoáng qua đời ta

Từ đó trong hồn ta

Ôi tiếng chuông não nề

Ngựa hý vang rừng xa

Vọng suốt đất trời kia

Từ đó ta ngồi mê

Ðể thấy trên đường xa

Một chuyến xe tựa như

Vừa đến nơi chia lìa



12.

Từ đó ta nằm đau

Ôi núi cũng như đèo

Một chút vô thường theo

Từng phút cao giờ sâu

Từ đó hoa là em

Một sớm kia rất hồng

Nở hết trong hoàng hôn

Ðợi gió vô thường lên

Từ đó em là sương

Rụng mát trong bình minh

Từ đó ta là đêm

Nở đoá hoa vô thường.




SPECIAL;VERY SPECIAL:-)

Thấy nhà nào cũng up nhạc Noel lên.....mình cũng ham hố search cho bà con zui nhà zui cửa;(bon chen xã hội đen wá)tuy mấy cái nhạc này ko phải của mình nhưng sure là hàng độc;ko tới blog [H]UY! ko biết được đâuImage..

LIST CÁC ALBUM KO THỂ THIẾU TRONG MÙA GIÁNG SINH(có rất nhiều;mà theo i đây là những album đáng nghe nhất)


Image ROCK-XMAS
Image RICHARD CLAYDERMAN
Image CHRIS ASAAK
Image NATALIE COLE
Image NOW THAT'S WHAT I CALL X-MAS SONG(3 VOL)
Image KENNYG

http://hatng.multiply.com/music

http://saubeoxinh.multiply.com/music/item/344

http://saubeoxinh.multiply.com/music/item/310

Thứ Ba, 12 tháng 12, 2006

GOD WILL SAVE ME?????

"Ngày mai lên đoạn đầu đài
Hôm nay ta vẫn ra vào nhởn nhơ"
(poem by meImage)

OMG!!Ngày mai;giờ linh đã điểm..tui phải đi thi access;Mô phật!Chưa thấy môn nào dở hơi biết bơi(và bít cả leo cây;lắc vòngImage)như môn này;Tin mà đi thi lí thuyết mới ghê chứ;còn về thực hành thì nói thiệt;tui chưa biết giáo viên dạy là cô hay thầy nữa.....thế là đành trao trọn niềm tin cho người dẫn đường chỉ lối thui...ôi;chưa bao giờ tui thấy những người bạn quanh tôi "cute"đến thía.....mọi ngừơi ơi..;mọi người còn nhớ hay là đã quên Huy???

Thế;dù nước tới chân vẫn không chịu nhảy là cái tật của mình;dù sao cũng vẫn phải sống mà;lo chi cho nó mệt....(tự bào chữa;nói có sách mách có chứng lun là Nhạc sĩ TCS đã nói:"cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ"....mình cứ nghe theo câu đó thui....Image)

Hôm wa mới đọc 1 bài báo trên mạng;đọc xong thấy nhột nhột;báo nói:"giới trẻ bây giờ loạn blog;nhà nhà bình nhạc;người người bình film";OMG!Mà mấy đứa bạn mình cũng nói sao blog mày ko có người thiệt ziệc thiệt zì hết zậy...úy trời đất quơiImage;bình mấy bài hát;đoạn film;đưa văn chương búa lua xua lên cũng là feeling của tui đó;chứ tự nhiên không thích mất công tui ngồi đó suy nghĩ+ghi lại làm cái quái gì trùi;thêm nữa là thích&muốn share mới đưa lên chứ bộ;zậy mà còn chửi tui...zới lại vào blog mà có quà mang zìa ai lại không thích....trời quơi;lập luận gì mà nó thuyết phục dữ zậy nè...tự thường tràng pháo tay coi..bốp bốp bốp....Image

Và cuối cùng cũng như thường lệ là chuyên đề MUSIC I LKIE;mấy bữa rày toàn post nhạc Việt ko??Hôm wa mới down 1 đống bài bên YAN zìa;toàn fresh không??thật là coooolllllllll.....Tui mạn phép đặt title là"5 BÀI ĐÁNG NGHE TRƯỚC KHI KẾT THÚC NĂM";thích nhất HURT cùa X-TINA;có ai cùng hobby ko???

Image BREAK IT OFF
Image X-MAS TIME IS HERE
Image HOW 2 TOUCH A GIRL
Image LISTEN
Image HURT(X-TINA;JAKE RIDLEY REMIX)

Và cuối cùng;mọi người nhớ chúc tui may mắn nha;mặc dù tui bít là I WILL SURVIEImage

all in 1:

http://www.box.net/browse#folder3809896

Thứ Hai, 11 tháng 12, 2006

ĐÊM.KHÔNG.MÀU

 

...cho những đêm không ngủ được... (cảm ơn bài hát từ blog anh Nick D.)

Đêm Không Màu

Sáng tác và hát: Tăng Nhật Tuệ(http://www.box.net/public/u9x61jq5d2

Và đêm bắt đầu

Nhìn ra đêm đã như bao ngày son thay màu

Nhịp chân ướp hương đêm

Nhịp chân quen bước trở về hành lang tối mù

Xếp gối thơm chăn nhung, để đắp gió trời

Khóc thương tâm vô biên, thà tan giữa đêm

Về căn phòng trống không thơm hơi quen không quen

Không biết quay về làm gì

Vào đêm bạc trắng cho thơm hơi men chưa quen

Đêm ướp ta thêm là quen

Thêm gió nhiều, để ta thênh thang ôm lấy đêm

Thêm lá rơi, để ta rơi theo ta giữa đời

Và đêm không màu

Nhìn ra đêm trắng như linh hồn ta u sầu L

Lạc nhau hết đêm thâu

Mải mê thân xác ham chơi bỏ rơi linh hồn

Xé rách đêm thêm sâu, từ son thay màu Khóc xót thương vô biên,

Thà tan hết đêm

Về hành lang tối đôi thưa như xưa trong mưa

Đưa chút son tươi trở về

Về mòn đôi cánh rách tơi bay nghiêng chơi vơi

Không biết đang mơ hay là không Đêm rất hiền, nhẹ nhàng giang tay ôm lấy ta

Đêm rất buồn, vì ta rơi theo ta giữa đời

Thêm gió nhiều, để ta thênh thang ôm lấy đêm

Thêm lá rơi, để ta rơi theo ta giữa đời... ***

Trái ngược vẻ bề ngoài hơi hào hoa và khá là"xì tin"của mình;TĂNG NHẬT TUỆ đến với thế giời showbiz Việt với chất nhạc lạ lẫm và ca từ đầy suy tư khiến người nghe phải chú ý gương mặt mới toanh này;ngoại hình quay ngược 180 độ với nội tâm-hẳn là cách mà Tuệ muốn xây dựng hình tượng cho mình;1 chút ảnh hưởng nhạc Quốc Bào;dễ nhận thấy khi lyric toàn là những ca từ trừu tượng&khó hiểu;1 cái gì đó chông chênh;khó nắm bắt nhưng vẫn đủ độ sâu để ngấm vào lòng khán giả...;chưa trải nhiều nhưng nhạc đầy cảm xúc;có thể xem đây là điểm cộng chàng trai đất Hà Thành này. Và có bao giờ bạn làm 1 "ma xó" trong đêm;hãy play bài ĐÊM KHÔNG MÀU của Tuệ nhé ..."Và đêm bắt đầu";trong đêm,;có lẽ ta sống thật và trở về với chình mình hơn bao giờ hết;đêm vỗ về;đêm vui cùng niềm vui ban ngày;đêm sẻ chia những nỗi buồn mà ta cố giấu... "Đêm rất hiền, nhẹ nhàng giang tay ôm lấy ta.Đêm rất buồn, vì ta rơi theo ta giữa đời" ĐÊM KHÔNG MÀU như nói thay tất cả;những gì mà đêm đem đến&sẻ chia cùng ta;đêm giang vòng tay cho ta nương náu;thở cùng nhịp và buồn cùng 1 nỗi... Còn chờ thêm gì nữa trong 1 đêm hiền như thế này;chỉ còn ta với ta;hay là mong thêm 1 chút thôi;chút"Lá rơi;để ta rơi theo ta giữa đời";hay cần thêm 1 chút đêm nữa;để ta tan vào đêm...tan vào đêm..vào đêm....

ĐỜI.BỖNG DƯNG.VUI.!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


(ĐỜI BỖNG VUI-HÀ HỒ)

Dạo này ngối nhà riết hư người hết..Hôm nay mình đến trường lại..hi vọng có nhiều cái hay ho...;Imagemà hay ho nhất là sẽ gặp được "cô bé"(ko biết có bé ko nữa...Tóc vàng...hơi hoe hoeImage);chẳng là hồi bữa mình có bán cho she 1 cái đĩa Marketing;em bỏ vào đầu đĩa coi ko được,thế là nhắn tin kiu mình đổi gấp;nếu không thì mình sẽ nổi tiếng trên web trường(về tội buôn gian bán lận);OMG...mình nhắn lại nói là"không cần em thì anh cũng nổi tiếng rùi"Image;nhưng"làm người ai làm thế";thế là hôm nay cũng fải đổi đĩa lại cho cô bé ấy;mà she còn nói shock là em sẽ tặng anh bị muối iot nhé;tại em thấ anh hơi bị...!!???trời ơi;không biết ai bị psycho à nha..i nói là có đầu đĩa đọc được CD-ROM(đầu VTB đó)zậy mà em cứ la oai oái...anh đừng có lừa em;em ko phải TVH...ừ;thế tóc em mới hoe hoe thôi;được chưa;Image


Sáng nay mới down được 1 đống bào;mà báo mời nữa mới ghê chứ.....seventeen nè;Premier nè;people nữa......Tuần này hứa hẹn sẽ có nhiều phi vụ hay ho lắm....bật mí sau:-);blog bữa giớ cứ buồn buồn sau đó..mặc dù mình không cố tình làm nó buồn như zậy.....Thôi;bắt đầu tuần mới bằng bài"ĐỜI BỖNG VUI"của Hà Hồ zậy....mong là nó sẽ vui..tuy chỉ là "bỗng dưng" cũng ukieImage...


"Đời Bỗng Vui"  là một bài hát được phối trên nền tiết tấu R&B nhưng vẫn mang đậm chất giai điệu, vốn không thể thiếu trong âm nhạc Việt. Hãy nghe Hà thổ lộ  bằng những tâm sự rất thật:



Đã có những lúc tôi luôn muộn phiền,

Đã có những tôi luôn giận hờn, luôn nhung nhớ,

Sống với bóng tối trong căn phòng nhỏ,

Sống với những nghĩ suy dại khờ không suy tính



Khi đôi ta quen nhau, thế gian như bắt đầu,

Đau buồn kia bỗng dưng cũng tan dần đi,

Khi đôi ta yêu nhau, trái tim em sống lại,

Không còn ghen tức hay giận hờn buồn vui vô cớ...




Chủ Nhật, 10 tháng 12, 2006

BÊN ĐỜI HIU QUẠNH!

.....viết nhân lúc chẳng có gì để viết.....

               Nếu là tín đồ nhạ

c Trịnh....Khánh Ly ắt hẳn  là nhân vật quá quen(đến chằng còn gì để nói)

                Còn nếu không phải..cũng chẳng sao

                Vì bạn sẽ bắt gặp 1 KL khác-KL nhà văn-văn ..hay nói đúng hơn là những bài nhàn đàm ....của cô là những chuyện không có truyện....cô chỉ đơn gỉan là kể lại những chuyện đã-đang xảy ra với cô ....với giọng văn lúc thăng trầm,lúc hóm hỉnh,khi lại hơi chợ búa...có thể khiến bạn sẽ rất bất ngờ khi từ lâu hình ảnh 1 cô ca sĩ nghiêm chỉnh trong bộ trang phục áo dài..thả hồn theo nhạc Trịnh,........ấy còn là những khỏanh khắc,cảm xúc..riêng của cô-"1 con hoạ mi ngứa cồ hót chơi"-..chứ chằng có gì là rình rang cả..thế mà chẵng đơn điệu chút nào;nếu không muốn nói là có sức lay đông ghê gớm....buộc ta phải ngẫm..phải nghĩ..chuyện chằng của riêng ai

                  Đọc để hiểu tại sao với tư cách là ca sĩ cô lại có hằn 1 column riêng trên tuần san Thời Báo(hải ngoại)....duy trì từ năm 91...thu hút 1 số lượng khà lớn độc giả.....đặc biệt ..truyện chằng có tựa..chỉ là Bên Đời Hiu Quạnh 1,2,3....-âu cũng là tinh thần chính xuyên suốt những bài viết ấy....

                  Đọc đề hiểu văn củng là ngưòi.1 KL thăng trầm trên những con chữ,vui đó mà buồn đó,tưởng đùa hoá ra lại thật,tưởng lạnh lẽo mà chân thành và ấm áp lạ.....

Từng trải;sâu sắc....chắc hẳn những bài tâm tình của KL sẽ để lại trong bạn một điều gì đó sâu sắc..tôi hy vọng;và mong thế!!!!!!!!!!!!

Bên Đời Hiu Quạnh (9)



--- Khánh Ly ---



......một người sống anh lành...thì chết ở đâu cũng an lành...

Chúng tôi từ giã nhau . Hai cái mũi đụng nhau . Ðó là cách từ giã của chúng tôi . Ðúng một giờ trưa . Tới phi trường tôi nói Thanh Tâm cứ để tôi ở đó một mình . Về đi có nhiều việc để làm. Chờ đợi ở phi trường đã quá quen. Ðưa cũng thế . Mà không đưa cũng thế . Gửi hành lý xong tôi phone về cho Ðoan. Anh cằn nhằn sao không giữ Tâm ngồi lại . Thế là không ai ..bye em hết à . Có anh thôi, không có anh thì có ai cũng vậy thôi . Tôi lững thững đẩy xe vào Gate . Còn sớm nên tôi đi rất từ từ . Trông có vẻ nhàn hạ lắm. 3 giờ 20 bắt đầu boarding. Tôi kêu về cho Ðoan. Bye nghe . Ði bình an nghe em. Thành công nghe em.



12 tiếng đồng hồ lặn lội, ngồi nằm đủ kiểu, rồi cũng tới . Khiêng hai cái valise 50 kilos, nặng tắt thở . Phải lấy thế ngồi xuống rồi mới tà tà đứng lên bằng hai chân. Kinh nghiệm bản thân mà . Mỹ, Ðức lõ mắt nhìn con nít chút xíu mà xách 2 cái valise tổ chảng . Trong valise có giò bì, giò lụa, có rau thơm đủ loại, có cả rau đay, rau dền. Dễu dễ sợ . Ði hát có 5 show . Mang theo cả chục cái áo dài . Chắc mặc 2 cái một lần chăng .



Về đến nhà, cách phi trường một tiếng . Vừa bước lên cầu thang đã nghe giọng Kiều Nga rổn rang như chuông đồng vọng xuống .

Ðến rồi, vào đây làm việc ngay . Bước vào phòng, Kiều Nga đang ngồi trên sàn ngổn ngang băng nhạc . Nàng đang dán label và đây là công việc của nàng . Kiều Nga không cho ai làm. Sau khi chào hỏi, đưa quà cho cả nhà, tôi xuống bếp bỏ thịt ra, lặt rau, nấu cơm chiều . Canh rau đay nấu tôm khô, thịt heo kho khô, và đậu que xào . Ăn xong cả nhà quay quần coi video cải lương, coi Ngọc Giàu, Út Bạch Lan, Phượng Liên, Minh Phụng. Hay hết xẩy . 1 giờ khuya, bầu và ca sĩ chào nhau “gút-tờ-nắc” nghĩa là good night .



Ðang ngủ ngon, bỗng mắc ..tè, lò mò ngồi dậy, chưa ra đến cửa, Kiều Nga gọi giật giọng làm tôi hết hồn . Chị Mai em ngủ hông được, cho em viên thuốc đi . Và lần đầu tiên trong đời tôi ngủ một giấc …khủng khiếp . Mở mắt dậy, xuống bếp tìm café, nhìn đồng hồ . Chúa Mẹ ơi, 8 giờ tối . Ðúng là ngủ …sau bao nhiêu ngày đêm ngủ không đủ giấc . Kiều Nga cũng đánh một giấc đến 3 giờ và đã đi phố rồi . Tôi lại lo cơm tối . Canh bầu nấu thịt heo nạt, tim heo luột ăn với rau sống. 10 giờ cơm nước xong. Lại ngồi tán dóc, Kiều Nga dán label tiếp. Dũng lo liên lạc với Trung Hành và được biết Trung Hành không qua vì giấy tờ sao đó . Dũng liền kêu cứu Anh Sơn ở Pháp. Thiếu Trung Hành thì cũng không sao miễn là chị, Kiều Nga, Sơn Tuyền đã đến là được rồi . Chỉ tiếc là cái vụ liên tình khúc do Kiều Nga và Trung Hành không có trong chương trình. Thôi thì đành xin lỗi bà con và liệu cơm gắp mắm. Trung Hành hát với Kiều Nga là nhất nhưng Anh Sơn có nét lắm, hát hay, duyên dáng, đẹp trai và cũng gồng chương trình dữ lắm. Không có gì đáng lo ngại nữa đâu . Thế là qua một đêm xa nhà . Mới là đêm đầu tiên, còn 3 tuần nữa cơ . Ôi xin thời gian qua mau



Ðêm qua 2 giờ sáng tụi tôi mới đi ngủ, 6 giờ sáng mợ Kiều Nga đã la bải hải dựng tôi dậy . Em không ngủ được . Tội nghiệp cho tôi, dù đã uống thuốc ngủ, nhưng lỡ thức rồi ngủ lại không được . Hai đứa bèn rủ nhau xuống bếp chiên cơm ăn. Ăn xong, ngủ lại không được, hai đứa lấy video ra coi cho tới trưa . 11giờ trưa Sơn Tuyền đến, tụi tôi rủ nhau đi phố mua áo quần giầy vớ . Mua gần hết cả tiệm luôn. Thế là tiền hát chưa có đồng nào, coi như bay hết một show rồi . Ðúng là đàn bà. Chán ơi là chán .



Sáng thứ sáu thức dậy, tôi kho một nồi thịt với trứng và củ cải . Ăn uống no say xong, các mợ nai khăn phố lên đường …ra biên cương. Ðụng đấy. Tụi tôi hát ở Lucerne, cách đó 200 cây số là Laussane, có Linda Trang Ðài, Tuyết Nhung, Thanh Tùng, Băng Châu, Hương Lan và vài ca sĩ của ban nhạc . Bên tôi có Kiều Nga, Sơn Tuyền, Anh Sơn, Việt Sơn, ban nhạc Dạ Khúc và tôi . Ðụng thế này là địch ..chết toi, ta chết cả . 7 giờ tối, Anh Sơn chạy vào, Tôi hỏi khách được chưa . Sơn cười . Có …9 người . Bỏ mẹ, tóc tai tôi dựng lên khỏi cần xịt keo . 15 phút sau . Truyền tin báo ..200 rồi . Ðược đấy . 7 giờ 30 mở màn . Gần đầy rồi, cái phòng nhỏ chút xíu có 500 chỗ mà không đầy thì …chết sướng hơn . Tôi mở màn với Em Ði Qua Chuyến Ðò và Kinh Khổ . Tới Kiều Nga, khách vào thêm nhiều . Rồi Anh Sơn, Sơn Tuyền, Việt Sơn và tôi lại đóng lại phần một bằng một bài yêu cầu Mười Năm Tình Cũ . Hết chỗ ngồi . Bà con đứng phía dưới ngay chỗ cửa ra vào .



Chương trình hoàn toàn đều đặn. Bài bản hay . Kiều Nga, Sơn Tuyền mặc đồ đẹp. Anh Sơn, Việt Sơn. Hay . Tôi và các bạn vẫn được… yêu như ngày nào . Tụi tôi mừng quá . Vui quá . Ðã quá . Bà con nhảy như điên. Trẻ nhảy nhiều hơn. Còn thì lại ngồi nghe tiếp . Về đến nhà, tui tôi dở xập xám ra binh chờ ăn cháo . Tuyền vào bếp làm cho tôi tô mì gói vì cháo là tên …ông cố tổ tôi . Bầu Ngọc tặng mỗi người một hộp chocolate ăn lấy thảo .



2 giờ trưa chủ nhật, tụi tôi lấy xe ra về . Chưa kịp thấy thành phố ra sao . Nhưng trời thương mà thương không trót. Mới đi dược 3 tiếng đồng hồ, xe hục hặc ho hen như ông lão 90 rồi nằm ụ . Gọi được xe kéo cũng mất một tiếng đồng hồ . Tụi tôi ngồi y nguyên trong xe cho tài xế kéo lên cái xe kéo cao ngất đưa vào hãng xe ở một exit cạnh đó . Vô phúc cái xích mà đứt thì ..bỏ mẹ cả lũ . Nhưng làm sao mà sửa xe bây giờ . Chiều chủ nhật mà, ở Ðức chứ đâu có phải là … Mỹ mình. Tìm đâu ra thợ . Thế là kiếm xe lửa về . Có mấy trăm cây số mà từ 2 giờ chiều đến 1 giờ sáng hôm sau mới về tới Dormund . Ra đón tụi tui chỉ có một cái xe, ngồi trên hai người, kể cả tài xế và một mớ đồ . Băng dưới …6 người . Kiều Nga ngồi trên lòng tôi . Vân Kiều ngồi trên Dũng. Sơn Tuyền thụt vào, Minh ban nhạc Dạ Khúc ngồi nhô ra . Trời mưa mù mịt nên cảnh sát không thấy cái “hộp cá mòi” bốn bánh di chuyển . Tụi tôi như cái mền rách. Tôi lao vào buồng tắm trước hết, rửa mặt, tay chân, thay đồ ngủ rồi leo lên giường. Tuyền, Nga lần lượt mò vào giường. Nga ngồi đọc kinh niệm Phật. Tôi làm dấu đọc kinh, lấy chuỗi mân côi để trên bàn ngủ . Bên cạnh, Sơn Tuyền đã nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ . Kiều Nga cũng đã nằm yên. Rút cuộc chỉ còn mình tôi. Lúc trên xe về nhà tôi tưởng 2 con mắt không thể nào mở được và nếu có chỗ nằm được là tôi sẽ …thăng ngay . Vậy mà khi tất cả mọi người đã ngủ rồi . Tôi vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt. Một viên thuốc cho chắc . Hại thì hại rồi đó . Nhưng …kệ mẹ nó . 30 năm trước không sợ, lẽ nào bây giờ …ngán. Mà dù có ngán, có sợ cũng trễ rồi . Cũng ..không ăn thua gì cả .



Sáng nay Ðoan kêu qua . Tôi mừng quá là mừng . Nghe được giọng chồng, biết Ðoan đã đi lại được dù là những bước ngắn. Làm café lấy, đi toilet lấy một mình . Và để thì giờ làm thơ cho… con vợ già . Mới đi có một tuần đứa nào cũng nhớ nhà . Nhớ như nhớ ông bà .. ông vải vậy đó . Ở đâu, hay đi dâu, người ta cũng chiều chuộng cơm nước, lo lắng cho từng chút một mà vẫn nhớ nhà . Mỹ cà chớn thiệt . Mỹ đáng ghét thiệt. Nhưng Mỹ chỉ dễ thương khi viết câu “Home sweet home”.



Nói là Mỹ dễ ghét nhưng Ðức còn khó ưa hơn. Tụi Mỹ gặp mình dù quen hay lạ, cười cái đã, “hai” cái đã, rồi hồn ai nấy giữ . Ðức là không à . Nó lạnh lùng, khinh người còn hơn dân Ăng lê nữa . Nó ghét Mít ra mặt. Tụi tôi cũng bèn phản ứng lại ngay . “Mắt trả mắt. Răng trả răng” mà . Tây nói thì có lẽ đúng. Tây dễ chịu hơn nhiều . Tụi nó lõ mắt nhìn cái áo dài của tôi . Cái tóc dài của tôi . Ngay cả lúc tôi búi tóc, cài cái bút chì thay cho cái trâm cài đầu . Ði shopping ở Mỹ, thử cả chục bộ, lục tùm lum rồi bỏ lại, đi ra . Mỹ vẫn cúi đầu thăn …cu . Ðức chỉ cho thử một lần 4 bộ . Không mua nó cũng khó chịu, mà mua nhiều nó cũng ..khó chịu . Ý là mày làm gì có tiền mà mua lắm thế . Mà có nhiều nhò gì cho cam .



Có mấy cái quần, mấy cái áo, toàn đồ rẻ tiền mà nó còn ghét mình. Kiều Nga, Sơn Tuyền mua đồ đắt tiền hơn là vì đồ mặc đi hát . Thấy hai mợ trả tiền, tôi tối tăm mặt mày, hoa cả mắt. May mà mình già rồi chứ nếu không thì làm sao đua lại với mấy mợ được .



Khi đi Ðoan dặn tôi . Em thích gì cứ mua, đừng mua đồ già quá . Chả là cái gout của tôi rất ..già . Mỗi lần đi mua bất cứ cái gì tôi đều hỏi ý Ðoan, Cái này được không anh. Mầu này, kiểu này được không anh. Anh tiếc là lần này anh không đi được với em, mua cái gì cho đáng, đừng mua bậy rồi không mặc, vừa chật tủ, vừa tốn tiền vô ích. Tôi thì cái gì cũng thích và đúng như Ðoan nói. Mua rồi không mặc . Tiếng là đi show có tiền, vậy mà lúc về chỉ toàn là xì dầu, café, thịt hộp, kem đánh răng, kem bôi tay . Thật là khùng đến như tôi là cùng .



Tối qua mưa . Tối nay mưa . Ngay lúc này khi tôi đang ghi lại buồn vui của một chuyến đi . Trời cũng đang mưa . Mưa rơi trên cánh cửa kính . Mưa rơi trong cái vắng lặng của một con phố nhỏ . Lâu lâu mới có tiếng xe chạy qua . Như khơi động thêm cái buồn của một người xa nhà . Tôi nhớ cây ổi đầy trái, tôi nhớ vườn rau xanh ngắt, tôi nhớ những cây ớt vừa cho những bông trái đầu tiên. Tôi nhớ con, tôi nhớ bạn bè ở đó . Nhớ lung tung và nhớ người …nhớ tôi . Hạnh phúc của một mái ấm gia đình cũng quan trọng như hạnh phúc của một ca sĩ trên sân khấu.



Căn nhà tôi dù nghèo nàn tôi vẫn yêu . Sân khấu dù đôi khi xập xệ tôi vẫn yêu . Bởi đời cho tôi thế . Bởi số mạng đã định cho tôi như thế . Tôi hân hoan lãnh nhận như lãnh nhận một ân sủng của Thượng đế .



Ði hát 30 năm, đến bây giờ còn được ở trong tình thương yêu của mọi người . Về làm bạn với Ðoan 15 năm, đến bây giờ khi ngồi viết những giòng chữ này, tôi mới biết chắc là tôi không cô đơn lúc tuổi già bóng xế . Tôi chỉ còn cầu mong sao cho các con tôi học hành ngoan ngoãn, nên người . Thế thôi . Ngoài ra tôi không còn mơ ước một điều gì . Lúc trước, tôi cứ mơ ước được về …nằm trên quê hương mình . Nhưng một người sống an lành thì ..chết ở đâu cũng an lành .



Germany 21-9-91


note:nhân vật hay được tác giả nhắc tới-Đoan:phu quân của tác giả

Thứ Bảy, 9 tháng 12, 2006

LÊ HIẾU-(NHẠC)THEO TÔI BIẾT!!!!!!!!

ImageTặng anh HIẾU BÉO&những ai thích nghe Hiếu hát:-)

(hướng dẫn sử dụng:đọc trước khi downImage)(link below)


 


 


Không biết những fun fact sau đối với mọi người có thú zị không??Nếu thấy cũng bình thường cũng không sao!!!!Mọi người cũng có thể down nhạc Hiếu zìa nghe...Càng nghe càng thấm....kekeke,nhất trí(....mỗi người 1 ý)vậy nha!!Image


Đầu tiên có thề nói Hiếu là;1 trong những nam ca sĩ hát song ca với nhiều ca sĩ nữ nhất..mà ca zới ai cũng nồng nàn;tha thiết...hợp gôut nhất theo tui là với& Hà Trần(my big idol)....Ca với Hà Trần 2 bài:Cánh Buồm Đỏ Thắm&Bóng Dáng Mùa Hè;chung với Thy Dung bài Mùa Đông Của Anh;với Mai Thang bài Đợi Em Về;với Thanh Thảo bài Tóc Mây&Con Tim Tan Vỡ;hát với Lệ Quyên bài Con Đường Màu Xanh;Như đã dấu yêu cùng Thanh Lam;ngoài ra còn ca với Lam Trường bài Đêm Cô Đơn


          Thứ 2;Hiếu cũng là người hát lại nhiều nhất bài hát của ca sĩ khác(khá quen thuôc với bài hát đó)..rất may là Hiếu hát chưa hỏng bài nào..Image1 là bằng;2 là hát với 1 cách khác.....cách riêng với giọng ca mình có:Để trọn đời thương nhớ(Lam Trường);Tiếng mưa đêm(Ngọc Lan);Gĩư lại cho ấu thơ(Thu Phương);Niệm khúc cuối(Tuấn Ngọc);Con đường màu xanh(Trịnh Nam Sơn hát lun);nhất là trong đĩa vol 4 mới ra Hiếu hát lại 4 bài:ngoài Để trọn đời thương nhớ là các bài Ngày tình phôi pha(Triệu Hồng Ngọc);Có những khi 1 mình&Khi em yêu anh(Phương Thanh)....Bên cạnh đó bài hát anh đã hát cũng có ca sĩ hát lại:Cơn mưa mủa đông(Hồ Quỳnh Hương-cái này thì"mỗi người 1 vẻ 10 phân vẹn mười;Hương ca mãnh liệt kiểu"cơn mưa";Hiếu ca"nồng nàn"như "mùa đông"/"Em"(Hay Là Trái Tim Tôi(Kasim Hoàng Vũ)(bài này Hiếu hát ukie hơn)


1.Bài hát"nhạc sàn" nhất(Nghe nhạc không nghĩ là Hiếu hát):Dòng sông xanhImage(là bài có outro hay nhất lun)


2.Bài hát"khó hiểu"&"âm u"nhất:Cánh cung ;Image


3.Bài hát"tai tiếng"nhất(lại là 1 trong những bài hay đặc biệt của Hiếu):Phố Mùa Đông(Nghi án NS Bảo Chấn đạo nhạc từ 1 bài hát của nữ ca sĩ Dalena-1 ca sĩ hải ngoại 100% người Mỹ nhưng hát Tiếng Việt không thua kém ai)-i có post kèm 2 bài trong link lun


4.Bài hát"thị trường"nhất:Thị trường ở đây nghĩa là lời kiểu "hát nói"như bây giờ..nhưng cũng như bài hit của Cẩm Ly như"Em sẽ là người ra đi"....có 1 chừng mực nào đấy và người nghe vẫn có thể cảm được..(tạm gọi là những ca sĩ có"tư duy nghệ thuật"Image)chứ không phải kiểu"làm người ai làm thế";"em là người..vô duyên"(kekekek)Image:Hãy yêu thật lòng(Check it out by yourself)-My favorite song in this time!!!!!!!!!


5.Bài hát "cute"nhất:Mỗi lần gặp em(như tình cảm của học sinh..nhẹ nhàng;tình củm)....Image


6.Bài nhạc Trịnh duy nhất tới thời điểm này Hiếu hát trong album:Này em có nhớ(sao Hiếu không chọn bài khác??)....Image


7.Bài hát tam ca duy nhất;cũng là bài hát nhiều sắc màu âm nhạc nhất:OST film 39 độ yêu của Quốc Bảo. (chung Tóc Tiên&Mai Khôi)


8.Bài hát mang tính"xã hội"&nghe "lạ"nhất:Đừng thắp hương(Quốc Bảo viết tưởng niệm các nạn nhân trong vụ cháy ITC;tuy nhiên nghe rất lạ và nếu không biết tiểu sử của nó thì nghe như 1 bài hát độc đáo;lạ và cảm động)(tới đoạn"Tiếc cho người....không biết bay"là nổi da gà/sởn gai ócImage


9.Bài hát chung với piano hay nhất:Nhớ(bài này cũng giành quán quân về cách lấy hơi của hiếu lun-chắc cũng trong ý đồ của bài hát...Nhớ đền quặn thắt...!!!!)


10.Bài mang âm hường R'nB:tuy chỉ 1 đoạn nhạc nhưng nghe cũng khá thú:Về


11.Bài hát jazzzzzzzzzzzz nhất:Nghe Hiếu hát jazz cũng rất ukie:Cho em ngày nắng xanh


12.Bài hát  có introhay nhất(my opnion);Hiếu hát giọng gió nhiều nhất&dùng biện pháp "nhấn mạnh"nhiều nhất lun:Ngày qua lặng thầm


13.Bài trademarkcủa Hiếu:hình như là chưa có bài nào thật sự gắn liền với Hiếu(như Lam Trường với TTXX;Hà Trần với Em về tinh khôi);nhưng cứ tạm chọn bài Hiếu tự sáng tác(phần lời viết chung với Quốc Bảo)làm trademark tạm thời vậy..cùng khá đúng chất Lê Hiếu..tuy hơi khó nghe:Đêm tan&ngày lên.


14.Thêm 1 số này nữa để tránh số 13(heheeh):ca sĩ hát nhiều bài hát có title là 1 từ nhất(Nhớ,Về&Hết)Image(trong album Tales-Những Chuyện Kể của NS Quốc Bảo-hình như đây là album đầu tiên nhạc Việt phân phối qua hệ thồng amazon.com lun ấy)


The end.khi nào nghĩ ra kì rì hay ho nữa sẽ post tíêp!!!


Hve fun,my buddies!!!!!!!!


          bonus(cái này là bonus nên ko đánh số:-)


Bài hát"Tây"nhất":Cõi mơ(đùng stylish nhạc Pháp)..nghe rất rất rất..rồ..mantíc!!


Bài hát "tha thiết"nhất:Lời từ biệt tình yêu.


ALL IN ONE:


http://www.box.net/public/mf8b9eptna#main


note:điên tiết;bài này đã post 1 lần;lỡ tay bấm vào"mature content"ở phần show option..thế là invisible lun;có ai biết cách sửa ko??help me!!!!!!

Thứ Sáu, 8 tháng 12, 2006

VESPA-ĐỌAN TRƯỜNG AI CÓ WA CẦU MỚI HAY:-)

ImageImageImageVESPA THÌ SAO CHỚ???STYLISH??OK!!!!!!STYLISHImage

NHÌN HAY HAY???OK LUN....Image

NHƯNG TRÙI UI"ĐOẠN TRƯỜNG AI CÓ QUA CẦU MỚI HAY"Image

...CHUYỆN BẮT ĐẦU VÀO BUỒI CHIỀU HÔM WA;1 NGÀY TRỜI KHÔNG ĐẸP;KO XẤU;KO MÂY MÙ CŨNG KHÔNG NẮNG CHÓI LÓI.....NHƯ MỌI BỮA..VỪA TRỞ VỀ TỪ"ĐỊA NGỤC TRẦN GIAN"-THỦ ĐỨCImage....TÍ TỞ DẮT XE RA VỀ...(gửi xe BKHOA)OMG!!!ĐẠP HOÀI MÀ MÁY KHÔNG NỔ...OK;"EM"KHÁT NUỚC HẢ..ANH SẼ CHO EM UỐNG ...XĂNG NHA....DẮT RA NGOÀI CỔNG TRƯỜNG;NHÌN XUÔI NHÌN NGƯỢC KHÔNG THẤY TIỆM XĂNG NÀO..ĐÀNH LẶNG LẼ DÌU"NÀNG"QUA BAO CON ĐƯỜNG;QUA BAO PHỐ PHƯỜNG" ĐỂ NÀNG NẠP NĂNG LƯỢNG...TRỜI QUẢ KHÔNG PHỤ NGƯỜI CÓ LÒNG...CÁCH ĐÓ KHOẢNG ....2KM...ImageLÀ 1 CÂY XĂNG HOÀNH HOÀNH TRÁNG TRÁNG.....SAU KHI "EM"ĐÃ GIẢI KHÁT XONG XUÔI...THẾ LÀ TA LẠI NỔ MÁY..."EM"VẪN"GIẬN HỜN"ĐỨNG Ì RA ĐÓ..CHẮC LÀ ĐANG'GIẬN HỜN VU VƠ"..CÁI TỘI MÌNH KHÔNG QUAN TÂM EM TRONG MẤY THÁNG QUA ĐÂY MÀ....

THẾ LÀ DÙ BIẾT EM RẤT NGƯỢNG,TA VẪN FẢI CỞI BỎ TỪNG LỚP XIÊM Y TRONG NGƯỜI EM RA GIỮA BÀN DÂN THIÊN HẠ(ÔI;TỘI NGHIỆP CHO NGƯỜI TÌNH NHỎ XINH XINH QUÁ!!...MÀ BIẾT LÀM SAO BÂY GIỜ??)...SAU 1 THÔI 1 HỒI KHÁM LỤC PHỦ NGŨ TẠNG;TA THẤY EM VẪN RẤT BÌNH AN VỚI CÁC"HỆ THỐNG"TRONG EM;THỬ BUGI VẪN CÒN LỬA....TẤT CẢ ĐỀU ALL RIGHT....RIÊNG EM VẪN NẰM Ì RA ĐÓ....XUNG QUANH 1 ĐÁM ÔNG XE ÔM XÙM LẠI BÀY VẼ....TUY LÀ HỌ THẬT TỐT BỤNG..NHƯNG MÀ ĐÚNG LÀ LẮM THẦY THỐI MA..CUỐI CÙNG "EM" CHỈ TRƠ Ì XÁC NHÌN ANH VỚI ĐÔI MẮT VÔ HỒN....ImageÔI!BỌN QUỶ SỨ SATAN NÀO ĐÃ BẮT MẤT HỒN "NGƯỜI EM"XINH XẮN CỦA TÔI RỒI...

.VÀ ..NHƯ THẾ..DÙ BIẾT LÀ "SỨC NGƯỜI CÓ HẠN"..TÍNH ĐI TÍNH LẠI DÙ"ĐƯỜNG XA LẮM"NHƯNG"TÔI PHẢI VỀ"...THẾ LÀ MÌNH TÔI VỚI EM LẶNG LẼ RA VỂ TRÊN CON ĐƯỜNG NÊN THƠ MỌI NGÀY...(MÀ HÔM NAY NÓ XẤU XÍ NHƯ 1 TRÁI BÍ)....OMG!!!LÚC NÀY SAO MÌNH THẤY MÌNH GIỐNG LƯƠNG MẠNH HÃI TRONG"TUYỀT NHIỆT ĐỚI" WÁ..."CÔ GÁI CHÂN DÀI"ANH THƯ ƠI..CÔ ĐANG Ở ĐÂU,TỜI MÀ LẤY XE BA GÁC CHỞ TUI ZÌA NÈ....HIC HIC....

THẾ LÀ TÌNH ĐI TÌNH LẠI TỪ LÚC BƯỚC CHÂN XUỐNG XE BUS,LẤY XE,SỬA XE,VỀ TỜI NHÀ VỬA TRÒN 3 TIẾNG....TAY THÌ PHÙ LÊN NHƯ BỊ"PHÙ THỦNG",MẶT NŨI PHỜ PHẠC NHƯ MỚI ĐI KHỎ SAI ZÌA..

DÙ SAO CŨNG NÊN NHÌN SỰ VIỆC DƯỚI 1 GÓC NHÌN KHÁC..ĐÓ LÀ CÁC BÀI HỌC TÔI NHẬN ĐƯỢC

1.HÃY TRÂN TRỌNG NHỮNG GÌ MÌNH ĐANG CÓ,ĐỪNG CHỜ MÌNH MẤT NÓ RÙI MỚI NGỒI THAN PHÂN TRÁCH THẬN(ÀH,WÊN,.........THAN THÂN TRÁCH PHẬN)

2.MÌNH KHỎI TẬP THỂ DỤC TRONG VÒNG 1 THÁNG LÀ VỬA;VÁC NGƯỜI EM 200KG ĐI MẤY CHỤC CÂY SỐ THÌ TỐN BÍT BAO NHÊU LÀ CỜ-LO-RI?

3.NHẬN RA SỨC MÌNH THẬT DẺO DAI&GIỎI CHỊU ĐỰNG

4.NGOÀI ĐƯỜNG VẬY MÀ VẪN CÒ NHIỀU NGƯỜI TỐT PHẾT

........ĐẤY,DÙ HÔM NAY VẪN CHƯA KHỎI BÀNG HOÀNG,TÔI VẪN CÓ LẾT DẬY VIẾT 1 BÀI TÂM SỰ NHO NHỎ....MONG RẰNG AI ĐÃ TỪNG TRẢI QUA HÃY CHIA SẺ NHỮNG CẢM GIÁC"RẤT YOMOST'ĐÓ...HICHIC;HAHA;HUHU!!!ImageImageImage(tức là dở khóc dở cười đấy mà)