Trang

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2007

SAIGON ĐI RẤT CHẬM BUỔI CHIỀU...(PIC SG TRƯỚC 1975)(PART II)






Sài Gòn đi rất chậm buổi chiều
Cánh tay tà áo sát vòng eo
Có nghe đôi mắt vòng quanh áo
Năm ngón thơ buồn đứng ngó theo




Sài Gòn phóng solex rất nhanh
Đôi tay hoàng yến ngủ trong gants
Có nghe hơi thở cài vương miện
Lên tóc đen mềm nhung rất nhung




Sài Gòn ngồi thư viện rất nghiêm
Tờ hoa trong sách cũng nằm im
Đầu thư và cuối cùng trang giấy
Những chữ y dài trông rất ngoan




Sài Gòn tối đi học một mình
Cột đèn theo gót bóng lung linh
Mặt trăng theo ánh đèn: trăng sáng
Đôi mắt trông vời theo ánh trăng




Sài Gòn cười đôi môi rất tròn
Vòng cung mầu đỏ, nét thu cong
Cầu vồng bắc giữa mưa và nắng
Hay đã đưa dần sang nhớ mong




Sài Gòn gối đầu trên cánh tay
Những năm mười sáu mắt nhìn mây
Chiếc tay tròn ánh trăng mười bốn
Tiếng nhạc đang về dang cánh bay



Sài Gòn nắng hay Sài Gòn mưa
Thứ Bảy Sài Gòn đi Bonard
Guốc cao gót nhỏ mây vào gót
Áo lụa trăng mềm bay xuống thơ




Sài Gòn mai gọi nhau bằng cưng
Vành môi nghiêng cánh xuống phân vân
Lưng trời không có bày chim én
Thành phố đi về cũng đã xuân.
(TÁM PHỐ SAIGON-NGUYÊN SA)






Đêm về theo vết xe lăn
Tôi trăng viễn xứ hồn thanh niên vàng
Tìm tôi đèn thắp hai hàng
Lạc nhau cuối phố sương quàng cỏ cây


Ngỡ hồn tu xứ mưa bay
Tôi chiêng, trống gọi mỗi ngày mỗi xa
Đêm về trên bánh xe qua
Nhớ em xa lộ, nhớ nhà Hàng Xanh



Nhớ em kim chỉ khíu tình
Trưa ngoan lớp học, chiều lành khóm tre
Nhớ mưa buồn khắp Thị Nghè
Nắng Trương Minh Giảng, lá hè Tự Do



Nhớ nghĩa trang: quê bạn bè
Nhớ pho tượng lính buồn se bụi đường
Đêm về trên vết xe lăn
Tôi trăng viễn xứ, sầu em bến nào?

(ĐÊM NHỚ TRĂNG SAIGON-DU TỬ LÊ)



Sàigòn sáng rỡ áo dài chủ nhật
Sàigòn kiêu sa như vệt son môi
Sàigòn đâu quê mà thương mà tiếc
Sàigòn xa rồi nhớ mãi không thôi

(CHỢ BẾN THÀNH-1965)

Sàigòn lãng mạn yêu thương hò hẹn
Sàigòn bát phố ăn kem Givral
Nụ cười e ấp ô mai trong cặp
Bóng tối tỏ tình cine permanente


Sàigòn bên hông Casino náo nhiệt
Một góc tìm thấy Hànội thuở nào
Bún ốc cay sè se môi hồng thắm
Tối nay đi boum bàn tán lao sao


Đi trong Sàigòn lòng ta rộng mở
Yêu cả người ngồi trong quán yêu đi
Yêu cả cột đèn đêm đêm góc phố
Yêu cả bóng ta nghiêng ngả ngây si



Yêu cả tình yêu nồng nàn hối hả
Yêu cả đợi chờ góc phố Duy Tân
Yêu từng viên gạch lót đường lặng lẽ
Vang bước chân ta mong ngóng tần ngần





Đêm trăng Sàigòn trên kia lơ lửng
Mơ gác thượng nào vươn sát bầu trời
Khi ta hôn em mây đêm nức nở
Đậu xuống vai em một ánh sao rơi



Thầm thì qua tóc hai lòng cùng nguyện
Cùng yêu Sàigòn mãi mãi không xa
Để rồi mai đây đi mòn đường phố
Sống mãi yêu nhau đến buổi xế tà


Đêm nay từ mãi phương trời lận đận
Ta tìm Sàigòn nơi phố Bolsa
Thầm gọi tên em trạnh lòng lữ thứ
Chợt nhớ má em nay đã phôi pha



Chẳng hiểu Sàigòn trăng mờ hay tỏ?
Nhịp sống Sàigòn trôi nổi chơi vơi?
Trong ta Sàigòn chỉ là nỗi nhớ
Lại đến với ta đêm Chúa ra đời
(SAIGON KIÊU SA-DUY LAM)






Sàigòn của tôi những năm sáu mươi
Những hàng me xanh ở khu trường luật
Lá rụng bay đầy hồn tôi xanh tươi
Như màu xanh áo em đang mặc



Sàigòn của tôi là những hẻm sâu
Xe đạp chạy qua hàng cây trứng cá
Hẻm Lê Văn Duyệt, hẻm Thoại Ngọc Hầu
Đi dạy kèm trả đời cơm áo



Sàigòn là những Bastos xanh
Quán cóc cà phê bên góc giảng đường
Khói thuốc lăn tròn đời ta lăn lóc
Em đứng xa nhìn như một bức tranh



Sàigòn những năm sáu mươi, bẩy mươi
Ra đường áo bay rợp trời mùa hạ
Phố khuya đi về hồn tôi lãng du
Ứ đầy trong lòng mộng xanh ươm quả



Sàigòn ra đường với trăm nhân vật
Mai Thảo quen, Nguyễn Đình Toàn khách lạ
Dáng ai trên đường cũng nghĩ là em
Hóa thân ta là nhân vật đó


Ly nước mía ngọt môi em khẽ hát
“Trả lại em yêu” một thưở quen người
Ơi dáng em xa như tranh cổ tích
Sàigòn mưa, Sàigòn nắng biết không?


Tôi và Sàigòn một thời mới lớn
Tôi và Sàigòn một thời biết yêu
Sàgòn trong tôi một thời lính tráng
Dù trăm, ngàn năm ta vẫn yêu người
(EM,VẪN LÀ SAIGON-TRẦN YÊN HOÀ)







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét