Trang

Thứ Ba, 15 tháng 9, 2009

{episode 13}-Saigon-Những con đường buồn xưa chưa nguôi!

Khi ngắm những bức hình nhuốm màu thời gian, thì nhìn cảnh chi cũng vậy, cách gỉ tôi cũng tự hỏi và tự suy ngẫm: "những người muôn năm cũ, hồn ở đâu bây giờ". Huống chi đó là thời gian... Saigon !
Những khoảng khắc ấy, có mấy ai ngờ, mấy chục năm sau, xem lại, thấy bồi hồi lạ, vì chỉ với 1 vạt nắng,1 chiếc lá, 1 nét thoáng qua hay đôi khi chỉ cần 1 hàng cây, 1 bóng nguời, 1 tà áo, 1 mái nhà, 1 con sông, 1 điều gì đó rất đơn giản- tưởng chừng là đơn giản- cũng đủ kể cho ta biết bao nhiêu điều.  Huống hồ là những khoảnh khắc... Saigon!
Những giấc mơ.  Dù kết thúc hay còn vấn vương.  Thì cũng là phù ảo.  Có khi những phù ảo  mơn trớn ta, có khi nó nghiệt ngã đẩy ta vào ngõ quanh tìm hoài không ra lối. Nhưng phù ảo nào cũng diễm tuyệt như nhau. Huống chi là Saigon phù ảo!
....
Thời gian. Là tên đao phủ khắc nghiệt nhất sẵn sàng băm nát những kí ức đẹp và cũng là liều thuốc giảm đau hữu hạng nhất xoa dịu những "vết buồn lỡ,,,khắc trên da".  thế nhưng,  kỉ niệm nào cũng đáng trân quý như nhau. Nói chi đến những kỉ niệm ...Saigon .
Chút vui buồn, chút ân tình, chút ngậm ngùi.Chút hân hoan....Tất cả chỉ gói ghém cho vưà...1 chút, vâng chỉ 1 chút thôi...  Cũng đáng để nâng niu. Huống hồ là những niềm riêng về... Saigon !
....

Những ngày nắng hạ, những cơn mưa phùn, những ngày êm như nhung, nhũng ngày trầm như "tiếng hát xanh xao 1 buổi chiều"

Dẫu biết "có những cuộc tình chờ nhau không hẹn" và những "cuộc tình hẹn nhau không chờ", thì dù sao, dù không hẹn, dù không chờ, cũng xin đành...nhớ nhau!Mà thôi!
Ôi Saigon, nói sao cho hết...






WANT MORE??HERE WE GO!

1 nhận xét: