Trang

Thứ Hai, 20 tháng 12, 2010

Hồ Hoàng Yến - tiếng hát của/và tâm hồn tĩnh lặng!

"Giấc mơ não nùng. VỘI. TAN"


Khi nàng cất tiếng hát...Từng giọt nhạc, thánh thót..rơi....Rơi trên phiến tình ta, trên những bến bờ xa ..của một vùng kí ức nào đó...gần lắm..mà chẳng bao giờ còn gặp lại được...Như bao phủ bởi một biển sương mênh mông...trong mông mênh ấy, tiếng hát . lạ kì thay, đã tự tìm cách kết nối những tâm hồn đơn côi với chập chùng những "trối trăn cuối cùng"...Giữa  khoảng trống của tiếng hát mộng mị, và , mơ hồ ấy, ta biết có cơ may  đang gặp lại biết bao nhiêu là tang hoang tháng ngày, yêu dấu tháng ngày, chất ngất tháng ngày...

Tháng ngày nào? Tháng ngày của tình buồn, tình xa hay tình nhớ???Hồ Hoàng Yến hát mà như đang cố chới với níu kéo một bóng hình nào đó. Những đoạn hát như khẽ kìm tiếng nấc, những đoạn chập chùng buồn và giữ lại cho riêng mình một niềm nghẹn ngào nào đó, nhưng cô..chính lúc ấy..đang khẽ kìm nén, ôm giữ..cho tất cả chúng ta....một hay nhiều nỗi niềm riêng! Khi nàng hát "Giấc mơ não nùng vội tan"...thì người nghe như thấy đó là một ân huệ từ giọng hát ấy, bởi những giấc mơ não nùng của tất cả đã cùng nhau. Vội. và. Tan....

Khi nàng hát "Chiều Tím" ,

"Từ đấy đàn nhớ thanh âm chùng dây vỹ cầm
Người xa vắng rồi chiều sang em ơi!
Thương ai hoa rơi lá rơi ..."

Ta thấy trong ta đang lả tả những nụ hoa ngày cũ, còn ủ hương chờ nhau trong một mùa nào đó hay những nụ tình ngày xưa giờ đây chỉ còn là những nụ tàn rơi rụng và "xoay xoay trong hồn"  vì lòng người đã lỡ như "lá úa trong mưa chiều" .....tất cả,  chỉ còn là mãi mãi những bát ngát tím của những "một mình trong chiều vắng", những ủ ê tím của những bước độc hành trên "con đường thật buồn một ngày cuối đông..."

..hay còn nữa ...với HẠNH PHÚC LANG THANG, một lần nữa, HHY đã gieo rắc, đã cắm rễ những hạnh phúc, đơn sơ, và sâu đậm, của ân tình, của kỉ niệm...lang thang mãi mãi cùng chúng ta...

"Phố xưa quên một người,
Bàn chân gieo đơn côi,
Gió mang theo cơn lạnh
Về rót lệ trên môi"

Đó, cũng chính lá giọt lệ cho ngàn sau, cho tình ta, giọt lệ của .."hãy vui khi lòng còn biết buồn", HHY đã không ngại ngần mang những niềm buồn sâu kín gửi trao cho những trái tim còn biết rung cảm, "biết quên câu cười","biết cho đôi lần lệ rơi"...

Như một người lữ hành miệt mài băng ngang cánh đồng tình yêu...và đã nếm trải những sầu muộn, những tang hoang...Đi về phía chới với, đi về phía tàn phai....Hồ Hoàng Yến...đã đến.."cho nhau lời nói trên đời nào yêu người"...

Và tôi đang thấy, một đôi cánh thiên thần...từ giọng hát ấy, đang bay đến..đang nâng chúng ta...và vút cao về một vùng miên viễn nào đó, nơi mà "cánh Thiên Ðường...Ðã mở hé tình yêu là trái táo thơm"...!

huyvespa@gmail.com


http://www.vnphoto.net/data/p9/1453_thegphoto_1211_7951.jpg


http://ihost.huongtinhyeu.net/images/asia59dvd1.jpg


THE BEST OF HO HOANG YEN (COLLECTION)

http://www.mediafire.com/?pav4arr6orz4an3


http://vietbf.com/forum/attachment.php?attachmentid=154079&stc=1&d=1264713033

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét