Trang

Thứ Hai, 11 tháng 7, 2011

Saigon- ở chỗ nhân gian không thể hiểu...

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
Đôi mắt người hồ như biển đông
Có mưa-tôi-cũ về ngang đó
Tự buổi thiên đàng chưa lập xong

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
Mái tóc người hồ như rừng cây
Có mấy che lối về cho lá
Và những con đường thật riêng tây

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
Tôi có người hồ như vết thương
Có đêm ngó xuống bàn tay lạnh
Và chỗ em ngồi đã bỏ không

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
Tôi có người hồ như tấm gương
Thấy tôi thắt cổ trên cành tuyết
Và bóng đo dài nỗi tủi thân

Ở chỗ nhân giang không thể hiểu
Tôi có người hồ như hạt sương
Có bông hoa đỏ chiều tâm khúc
Tôi thấy từ em một quê hương

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
Tôi có người hồ như tiếng chim
Theo cơn bão rớt về ngang phố
Tôi học từ em: niềm lãng quên

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
Tôi có người hồ như ấu thơ
Đêm đêm khóc vụng cùng chăn gối
Và buồn thấy như mẹ ở xa

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
Tôi biết người mang một nỗi buồn
Biết ta cuối kiếp tim còn lạnh
Cùng nỗi sầu bay đâu hư không

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi xin người sớm phục sinh tôi

(DU TỬ LÊ)


Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
Chim về góc biển . Bóng ra khơi
Lòng tôi lũng thấp . Tâm hiu quạnh
Chẳng chiến chinh mà cũng lẻ đôi

Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
Buổi chiều chăn gối thiếu hơi ai
Em đi để lại hồn thơ dại
Tôi vó câu buồn sâu sớm mai

Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
Em còn gương lược dấu đường ngôi
Nằm mơ thấy tóc thơm vai hẹn
Và khoảng trời xanh đến rợn người

Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
Bàn tay dư mấy ngón chia phôi
(Tặng nhau chín ngón không đeo nhẫn)
Và những tàn phai đầy tuổi tôi

Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
Như trời nhớ đất (rất xa xôi)
Nắng mưa nhớ mãi hàng hiên đợi
Thư nhớ hồi âm – Lệ nhớ môi

Chỉ nhớ người thôi sông đủ cạn
Nói gì kiếp khác với đời sau
Đôi khi nghe ấm trên da thịt
Như thể ai đi mới trở về

CHẲNG CHIẾN CHINH MÀ CŨNG LẺ ĐÔI (DU TỬ LÊ)











tôi xa người như xa núi sông
em bên kia suối? – bên kia rừng
em bên kia nắng? – bên kia gió
tôi một dòng sương, lên, mênh mông

tôi xa người như xa biển đông
chiều lên lênh láng chiều, giăng hàng
những cây ghi dấu ngày em đến
đã chết từ đêm mưa không sang

tôi xa người xa đôi môi tham
em biết: rồi em như chim ngàn
thôi còn khua động làm chi nữa
hồn tôi vốn đã là tro than

tôi xa người xa đôi mắt ngoan
vườn tôi trăng lạnh đến hoang tàn
em xa xôi quá làm sao biết
vốn liếng tôi còn: những ngổn ngang

tôi xa người xa trên sân bay
hồn tôi cồn cát dấu chân bầy
em vui đời khác làm sao hiểu
tôi sống âm thầm như cỏ cây

tôi xa người xa hơi thuốc cay
ngày mai tình sẽ bỏ tim này
chiều em không đến hàng cây cũng
nghiêng xuống tôi: từng ngọn heo may

tôi xa người xa bàn tay, vui
bàn tay có ngón đã chôn đời
bàn tay có ngón không đeo nhẫn
có ngón dành riêng cho môi tôi

tôi xa người xa miền thiết tha
hoa xuân đã héo rụng, hiên nhà
phố xưa em buộc đôi hàng bím
nay tóc về đâu? – hồn ở đâu?

tôi xa người xa niềm mê oan
hồn tôi khô xác sợi giây đàn
máu tôi đã gửi trong con chữ
dẫu chết, còn nguyên lời oán than

tôi xa người xa một mùi hương
bãi khuya, hồn ốc, lạc thiên đường
nhớ ai buồn ngất trên vai áo
mưa ở đâu về? – như vết thương


K KHÚC RIÊNG CHÀNG


9 nhận xét:

  1. Đọc cái title là chị nhận ra ngay thơ DTL ..
    Quan sát kỹ ảnh ..H sẽ thấy ngày xưa dường như người ta thường mặc áo dài ra phố ... Có thể là các trang phục khác nữa nhưng khó mà bắt gặp 1 phụ nữ mặc đồ bộ ra đường _ đồ bộ ngày xưa là đồ ngủ_ Khác với bây giờ ...đồ ngủ đi khắp mọi nơi . Đó cũng là một nét VH đẹp bị mất đi
    Cám ơn em về những bài thơ hay và hình ảnh Saigon xưa cũ
    1. Huy nghe thử bài K khúc của Lê ( nhaccuatui) xem _ là bài thơ của DTL phổ nhạc
    2. Để trang blog dễ xem em nên cho hình bé lại ..

    Trả lờiXóa
  2. Hi chị:)
    Em nghe bài đó rồi, chị thử nghe nguyên CD này xem: thơ DU TỬ LÊ, nhạc TRẦN DUY ĐỨC, toàn bài hay (vì thơ hay) :)

    http://huyvespa.multiply.com/journal/item/42/42


    Trang nhà của ông DU TỬ:

    http://dutule.com/

    Trả lờiXóa
  3. Chi đã ghé nhà DTL lâu rồi và nghe khá nhiều ở đó ...
    CD Trần Huy Đức cũng được 1 người bạn gửi cho nghe ...Đúng là những bài hát nghe và chỉ biết im lặng

    Trả lờiXóa
  4. Không phải dường như mà là đúng như vậy chị G ơi . Đàn ông lúc nào cũng chemise manchette longue tề chỉnh , phụ nữ luôn nền nã với áo dài ..ba nói văn hóa này có từ trước thời Ngô Đình Diệm . Nếu không phải là chemise manchette longue hay áo dài thì nam thanh nữ tú thời đó cũng ăn mặc lịch sự lắm chứ không bát nháo như ngày nay .

    Trả lờiXóa
  5. Cám ơn Sài Gòn của chị đã được em "trả lại " trên nền blog . Hình số 5 nhắc chị nhớ con đường Phan Chu Trinh và tiệm vàng Thế Tài, Thế Năng nổi tiếng trên đường Lê Thánh Tôn .Hầu như người SG nào cũng biết hệ thống tiệm vàng này Hình số 26 lại làm chị nhớ tha thiết hình ảnh thương xá Tax của thập niên 60..góc có quán kem Pôle Nord , nơi mà hồi bé xíu ba hay dẫn cả nhà vào ăn kem nếu mua sắm ở đây .Còn nếu không thì sẽ ghé qua góc xéo có Givral để ăn yaourt . Hừng hực biết bao kỷ niệm của SG thuở ấy !

    Trả lờiXóa
  6. Sài gòn ngày ấy, dù giữa thời chiến với dấu binh lửa khắp nơi nhưng vẫn toát ra tính cách nhẹ nhõm, thanh tao và lịch thiệp. Rất nhiều những con đường nhỏ, yên tĩnh với những ngôi biệt thự ẩn giữa vườn cây, như Tú Xương, Lê Quý Đôn, Nguyễn Bỉnh Khiêm, Phùng Khắc Khoan... không như bây giờ, mặt tiền nào cũng tận dụng tối đa để bung ra cho thuê, buôn bán đủ thứ tạp nhạp :(

    Trả lờiXóa
  7. Quê hương là người đó

    người nay xa xôi người bên kia trời
    người nay xa xôi người bên kia đời
    chân người có vui, những chiều cuối phố
    mắt người có nguôi, những chiều mưa rơi

    ta lang thang cảnh tình lữ thứ
    ta thương đau đời cuốn theo giòng
    biết bao lần ta đã gọi em
    biết bao lần nắng lên chân thềm

    ta thương em mảnh hồn tan vỡ
    ta thương em bèo vướng chân cầu
    biết bao giờ ta có lại nhau
    biết bao giờ gối chăn nhạt nhòa

    ôi người quê hương một đời ta gọi
    ôi người trăm năm đời đời biệt ly
    quê hương ta, đã vốn là người đó
    hấp hối mãi với mối tình xót xa!

    1981

    Trả lờiXóa
  8. Mấy tháng trước trên YouTube có bài Givral C'est Fini dựa theo giai điệu bản Capri C'est Fini và lời gợi ý của nhà thơ Đỗ Trung Quân rất hay. Bây giờ tìm không được vì đã bị xóa (chẳng hiểu vì sao). Thêm một chuyện buồn!

    Trả lờiXóa
  9. trời, đúng là xóa thiệt rồi anh, kì vậy ta? mà search cũng không ra ai đã down để up lại nữa, hix:(

    Trả lờiXóa