"trên trái đất vẫn thường xảy ra phép lạ"!!!
vào 1 ngày mưa cũ, tôi đọc "Đường xa nắng mới" của Nguyễn Tường Bách để (1 lần nữa) thấy rằng cái " triết lý" của Trâm Anh trong 1735 km (hơi k liên quan,nhưng...?!?)(im 1735 km addict, dont u remember??:)) lúc nào cũng đúng
"Anh nói đúng! Cuộc sống này thật kì lạ! Đẹp một cách kì lạ –
Em cũng đã cố đi nhiều thấy nhiều.
Em cũng đã có những lựa chọn riêng –
nhưng mà còn quá
nhiều chuyện em cần phải làm –
Em muốn tự đi tìm chính mình –
Em muốn làm tất cả những gì mình luôn
ấp ủ –
Vì anh đã giúp em nhận ra mình còn quá
nhiều thứ để làm trong phần đời này"
Nếu đã từng thích NTB trong Mùi Hương Trầm, Lưới Trời Ai Dệt, Mộng Đời Bất Tuyệt..hay chưa từng biết NTB là ai, bạn cũng nên đọc quyển này! ( especially những ai có ý định sẽ đến Tây Tạng...như mình)
YÊU EM LẦM LỠ (PHẠM DUY)
Loài cỏ cây man rợ
Loài ma quái ngu si!
Ta yêu em lầm lỡ
Bây giờ đường nào đi!
Em yêu ma quỷ dữ
Đã đến gieo sầu bi
Em là cây cỏ úa
Em đến gieo buồn thương!
Ta cho em tất cả
Hỡi nụ hôn tình đầu!
Bây giờ tình tan vỡ
Ta còn lại thương đau
Ta yêu em lầm lỡ
Ôm vòng tay dại khờ.
Em là loài hoang thú
Ta vất vả tinh khôn.
Loài phù hoa mắt mờ.
Bạc vàng phấn son mơ.
Nơi mộ hoang lạc thú.
Em bước hỏng lửng lơ
Ôi! chông gai đầy lối
Cất bước đi về đâu?
Một lần ta lầm lỡ
Trăm đường còn sầu đau!
Ta yêu em vất vả
Ôi! lần cuối lần đầu
Em là cành gai sắc
Cho thịt nát xương đau.
Yêu em nên mất cả
Vỡ nụ hôn tình đầu
Yêu là sầu chất chứa
Yêu còn được là bao?
Người ngoảnh lưng dấu mặt
Cuộc đời mới đi xây
Đi van xin hạnh phúc
Nô lệ nào rủi may.
Ta thương em nhỏ bé
Với giấc mơ bạc vàng
Em là cây cỏ úa
Ta là loài ma hoang !
đưa em về dưới mưa
nói năng chi cũng thừa
phất phơ đời sương gió
hồn mình gần nhau chưa ?
tay ta từng ngón tay
vuốt lưng em tóc dài
những trưa ngồi quán vắng
chia nhau tình phôi thai
xa nhau mà không hay
(hỡi em cười vô tội
đeo thánh giá huy hoàng
hỡi ta nhiều sám hối
tính nết vẫn hoang đàng!)
em hiền như ma soeur
vết thương ta bốn mùa
trái tim ta làm mủ
ma soeur này ma soeur
có dịu dàng ánh mắt
có êm đềm cánh môi
ru ta người bệnh hoạn
ru ta suốt cuộc đời
(cuộc đời tên vô đạo
vết thương hành liệt tim!)
đưa em về dưới mưa
xe lăn đều lên dốc
chở tình nhau mệt nhọc!
đưa em về dưới mưa
áo dài sầu hai vạt
khi chấm bùn lưa thưa
đưa em về dưới mưa
hỡi em còn nít nhỏ
chuyện tình nào không xưa ?
vai em tròn dưới mưa
ướt bao nhiêu cũng vừa
cũng chưa hơn tình rụng
thấm linh hồn ma soeur
MA SEOUR - NGUYỄN TẤT NHIÊN
Thanh Xuân Đánh Giấc Ngậm Ngùi
Sáng tác: Hoàng Quốc Bảo
Nói với người, tuổi xanh chóng phai,
khi thức dậy chợt như lá bay...
Nói với trăng, vầng trăng đã già,
Nói với trời rộng lượng mây qua...
Nói với ai, làm viên đá cuội,
lăn xuống đời nằm im nhớ ai ...
Nói với chân, đường xa đã đi,
không lối về... biển mù sương che ...
Nói với mình, bằng trăm thương nhớ...
Tuổi thanh xuân như giấc ngủ mơ.
Tiếng võng đưa vàng trời tháng Hạ,
dế giun buồn nằm gọi mưa xa...
Nói với tình, tình yêu bốn mùa...
chưa tới kỳ vội tan biến đi...
Nói với dòng thời gian cuốn trôi...
Mang suốt đời cuộc tình cho ai
Đêm mưa Saigon...thèm nghe chút cải lương...!!!
Hữu Phước khóc Thanh Nga là 1 tác phẩm thú vị, khi trong lời bài này có khá nhiều tên những tác phẩm mà Thanh Nga từng diễn...là 1 lời ai oán của Hữu Phước khóc thương Thanh Nga khi vào đêm 26/11/1978, diễn xong vở "Thái hậu Dương Vân Nga" ở rạp hát Cao Đồng Hưng, nữ nghệ sĩ Thanh Nga bước lên chiếc Volkswagen sơn màu xám nhạt. Chiếc xe này đưa chị ra đi vĩnh viễn vào lúc hơn 23h hôm ấy, sau phát súng quái ác của một kẻ lạ mặt, chấm dứt cuộc đời của một nhan sắc cải lương ở tuổi 36.
Nói Lối :
Tôi xin hát lên bài ca hoài tưởng
Cho người tình chưa trọn tiếng yêu
Tuy vòng tay ân ái đã trao dìu
Nhưng bình minh đến đêm ngỡ ngàng về thực tại
Câu 1 :
Em có biết chăng em giờ đây anh đang lênh đêng trên bước đời phiêu lãng , có những đêm dài trăn trở kỉ niệm thân thương chợt hiện về trong ký ức hồn gọi khẽ tên em với niềm uất nghẹn âm ...... thầm
Anh xa em như chim xa biệt cây rừng
Những tưởng khi xa sẽ có ngày tương hội , ai đâu ngờ rẻ lối bèo mây.
Để người bên trời hoài vọng kẻ chân mây, chắc tạo công bắt em ra đi biền biệt
Núi thảm trời buồn che khuất bóng hình em, để anh khóc thương với lời ca hoài cổ ..
Câu 2 :
Nga ơi ! Ta sống bên nhau giữa khung trời lãng mạn, gặp gỡ lúc trời hồng yêu vội lúc nắng trưa
Tay nắm bàn tay, mắt chìm trong ánh mắt , chưa kịp trao hôn thì trời đã hanh vàng
Ánh đèn dịu nỗi một màu xanh làm lóng lánh lệ đôi hàng
Thôi Chiêu Quân xin giã từ Hán Đế, anh nghẹn ngào Phạm Lãi biệt Tây Thi
Rồi những đêm anh nâng niu cành sim tím, cài lên suối tóc hoèn sơn nữa Phà Ca
Nhưng em chỉ là người vợ không bao giờ cưới, để anh chịu bẽ bàng khi lỡ bước sang ngang....
Trăng thu dạ khúc
Những ..... đêm về ánh đèn mờ dương trong mắt em
Gót sen nhẹ nhàng
Theo tiếng nhạc dịu dàng
Anh dìu em đi trên gấm nhung
Dáng em huy hoàng, son vàng sim y Dương Quý Phi
Bên đường Huyền Tôn
Lả lơi gợi tình
Bỗng cơn biến loạn , cướp lìa đời em Dương Thái Chân
Vọng cổ
Câu 5:
Dương Thái Chân ơi nàng đã xa ta chỉ vì An Lộc Sơn dấy loạn, nhưng Thái Chân chết đi theo tình sử chí em vẫn còn đây người tình trên sân khấu để tiếp nối với không gian đem hoan lạc cho ..... đời
Bao tiếng hoan hô khi bóng em chói rạng giữa khung trời
Khung trời nghệ thuật trọn đời em đã đứng tên tuổi lẫy lừng với sự nghiệp vàng son
Nơi em về thiên hạ gọi hoàng cung, chỗ em đến là ngai vàng điện ngọc
Rồi những đêm khuya hậu trường say giấc điệp, chỉ còn lại ngổn ngang sân khấu lặng im lìm
Câu 6 :
Em đã đến với anh qua nhiều trạng thái , những chuyện tình mầu nhiệm tợ giấc mơ
Cũng có lúc em uy nguy kiêm loan xông trận mạc, Hoa Mộc Lan hiền đễ nghĩa kim giao
Rồi sao khi tàn cơn binh lửa , em trở về Huyền Diệu gái phòng khoe
Thế rồi anh xa quê làm thân viễn khách, xa người tình và sân khấu thân yêu
Bỗng nghẹn ngào nghe tin em gục ngã, đạn nhẫn tâm xuyên da thịt của em rồi
Dù không tin nhưng đó là sự thật, sân khấu đã xa lìa Dương hậu Thanh Nga
Để riêng anh và triệu người tiếc nhớ đâu dáng oai hùng Thái Hậu Vân Nga
Chắp tay lạy Người, cho xin nụ cười
Chắp tay lạy Trời, cho đám mưa rơi
Chắp tay lạy Đất, cho mầm cây tươi
Chắp tay lạy Nước, cho mát cõi đời
Chắp tay lạy rồi, lạy mãi không thôi
Chắp tay lạy nữa.
Tôi lạy mây bay cho trời cao rộng
Tôi lạy sông trôi cho sạch sầu đời
Tôi lạy tất cả hiện hữu diệu vời
Đâu không là Phật? Đâu chẳng là Trời?
Dù bông hoa cỏ, dù hạt bụi rơi
Như suối suôi non, như mây lên ngàn
Như sông vượt trùng, như ánh trăng vàng
Xin mở lòng ra cho trời đất hiện.
Tâm là đảo quý giữa biển luân hồi
Thần thánh đi rồi, chỉ có lòng thôi
Hiện hữu đây rồi, không ý không lời
Tôi không là Tôi, Người không là Người
Mười phương mây nổi như cánh hoa trôi
Như sóng ra khơi, như hơi gió thổi
Như mây xa vời, như bóng hạc trời
Tôi không là Tôi, Người không là Người.
Chắp tay lạy Người,xin cho nụ cười
Chắp tay lạy Trời, cho đám mưa rơi
Chắp tay lạy Đất, cho mầm cây tươi
Chắp tay lạy Nước, cho mát cõi đời
Chắp tay lạy Người, chắp tay lạy Trời
Chắp tay lạy rồi, lạy mãi không thôi
Lạy mãi không thôi!
Lạy mãi không thôi!
Cuốn "Đường xa nắng mới " là mới xuất bản hay sách cũ hả em? hôm trước chị đi nhà sách mà chưa thấy cuốn này. Chị rất thích đọc sách của tác giả Nguyễn Tường Bách ^^
Trả lờiXóaDạ, mới toanh luôn đó chị http://nhasachphuongnam.com/sach/van-hoc-viet-nam/truyen-ngan-tap-van/duong-xa-nang-moi.html
Trả lờiXóaEm cũng thích đọc sách của tác giả này:)
chào anh, em thắc mắc sao anh để quá nhiều thứ trong 1 entry vậy? em thấy hơi rối và quá tải :D (với cá nhân em thôi), em nghĩ nếu 1 entry chỉ tập trung vào 1 điều (1 bài hát, 1 nhân vật, 1 cuốn sách) thì sẽ hay hơn và dễ hấp thụ hơn :D, em chỉ góp ý vậy thôi chứ không có ý gì khác :)
Trả lờiXóahaha, nhưng a thích, actually. đây là góp nhặt những status trên FB của anh nên nó hơi loanh quanh và không liên quan gì đến nhau hết:))
Trả lờiXóaTấm hình mưa Sài Gòn đẹp quá, nhớ lại cả một thời xưa cũ, khác hẳn với cao ốc và cảnh chen chúc bây giờ
Trả lờiXóaThich clips trong Khoc 1 dong song,buon va u hoai
Trả lờiXóa