Trang

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

Hanoi - "cho rồi xin lại tự do.."

1 số hình ảnh sau 15 ngày ở Hanoi...
Liên quan đến tựa đề, bởi vì mình chán cái lạnh, cái hiu hắt của thành phố này rồi, nên nói như bác PHẠM DUY "cho nhau chẳng tiếc gì nhau...cho rồi xin lại tự do" thôi:)!









'










Cái quán này gợi cảm hứng cho mình y chang đoạn này trong VKTB của cô Phượng:

"...Tôi nhìn ra ngoài, thấy một căn nhà bên kia đường. Có một cái cửa thấp bằng gỗ mở vào sân. Trong sân có mấy bụi cây mùa đông, lá mang một mầu xanh ảm đạm. Đèn trong nhà đã mở màu vàng ấm. Ở thành cửa sổ tôi thấy vài chậu hoa, mấy con thú bằng vải, đôi ba cuốn sách. Từ căn nhà ấy một nỗi dịu dàng khẽ khàng loang ra, khi sự dễ chịu ấy chạm đến tôi nó làm tim tôi buốt đi trong vài nhịp.

Tôi không biết những người sống trong căn nhà đó có hạnh phúc không. Nhưng hạnh phúc của họ không hề quan trọng, chỉ có hình ảnh của sự hạnh phúc là quan trọng. Thế giới không phải là thế giới mà chỉ là cảm nhận của chúng ta về nó mà thôi..." (ĐMP)





1 bài thơ của THANH TẦM TUYỀN "DẠ KHÚC" cũng phù hợp với khung cảnh này, vừa có Hanoi, vừa có Paris...

Ði đi chúng ta đến công viên
Nơi anh sẽ hôn em đắm đuối
Ôi môi em như mật đắng
Như móng sắc thương đau
Ði đi anh đưa em vào quán rượu
Có một chút Paris
Ðể anh được làm thi sĩ
Hay nửa đêm Hanoi
Anh là thằng điên khùng
Ôm em trong tay mà đã nhớ em ngày sắp tới
Chiếc kèn hát mãi than van
Ðiệu nhạc gầy níu nhau tuyệt vọng
Sao tuổi trẻ quá buồn
như con mắt giận dữ
Sao tuổi trẻ quá buồn
như bàn ghế không bầy



....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét