Trang

Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

"Cho em quên...".."Saigon ra đường.."

Mấy ngày qua sự trở lại của BẠCH YẾN và CHO EM QUÊN TUỔI NGỌC gây ra một sơn sốt nho nhỏ, cũng lạ là bài này đến hôm nay lại được cấp phép, nhớ mấy năm trước, trong CD phát hành ở VN của bà mang tên “KỶ NIỆM” do Phương Nam film mua lại từ THUYNGA thì bài này đã bị bỏ ra…Nội dung thoạt nghe qua thì không có vấn đề gì nhưng thật ra, theo lời kể của tác giả và của 1 nữ ca sĩ hát cũng rất thành công bài này là NGỌC LAN thuật lại thì CHO EM QUÊN TUỔI NGỌC không hẳn đơn thuần là 1 bài nhạc tình..

Mà kệ, trên cứ (giả vờ) không biết vậy để có nhiều bài được hát ở VN , chẳng hạn như trong CON ĐƯỜNG TÌNH TA ĐI…với “con đường chiều….THỦ ĐÔ”, chắc chắn không phải là thủ đô “ngàn năm văn hiến” (dâng) rồi…hay cũng một bài của LAM PHƯƠNG “CHUYỆN BUỒN NGÀY XUÂN” trong CD của VÂN KHÁNH vài năm trước cũng lọt sổ 1 cách nhẹ nhàng…

BẠCH YẾN – the muse của NS LAM PHƯƠNG thời kì đầu … để ông viết nên những lời ca như
"Thương cho thân gái miền xa mang vào kiếp không nhà, mùa đông thiếu chân êm".

Và cũng là mối “cảm hoài” cho người nhạc sĩ “một mình” này trong THU SẦU
"Người từ ngàn dặm về mang nỗi sầu
Nhịp cầu ô thướt hẹn đến mai sau
...
Người đi hoa lá chết trong mùa nhớ
Người về lặng lẽ tình vẫn bơ vơ
Thà rằng trôn kín mộng ước xa nhau
Quên đi cho hết một kiếp thương đau"

Hay trong cả TÌNH CHẾT THEO MÙA ĐÔNG…
"Thà rằng người đừng về cho nối tiếc thêm dâng cao
Để cho tình chết theo mùa đông năm nao"

Riêng với giọng ca không tuổi này, mời mọi người nghe 2 bài…có thể hay hơn cả CEST’S TOI, thổn thức và mãnh liệt hơn cơn van xin “CHO EM QUÊN TUỔI NGỌC” nhiều…

SAIGON RA ĐƯỜNG (thơ & nhạc DUYÊN ANH) – TRÍCH CD nhạc DUYÊN ANH “RU ĐỜI PHÙ ẢO”
http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/sai-gon-ra-duong-bach-yen.mzf0E_lU0n.html
Ở BÊN NHẢ EM KHÔNG CÒN ĐỨNG ĐỢI CHỜ ANH (PHẠM DUY)
http://music.hatnang.com/node/15515








SÀI GÒN RA ĐƯỜNG
Duyên Anh
http://www.nhaccuatui.com/.../sai-gon-ra-duong-bach-yen...
Sài gòn ra đường không áo dài
Em sợ đang mùa gió chướng bay
Gió bay cuốn hút mùi hương cũ
Chỉ để riêng mình ta ngất ngây

Sài gòn ra đường không phấn son
Em sợ rừng sâu gỗ giận hờn
Chinh phu gió cát nghìn phương lạnh
Chinh phụ nào ham chuyện lược gương

Sài gòn ra đường không thích cười
Em sợ đèo cao lệ đá rơi
Nên đã mùa đông về tạm trú
Đã về sương tuyết phủ niềm vui

Sài gòn ra đường không líu lo
Em sợ âm vang động cõi hờ
Hãy nghe hơi thở còn xao xuyến
Trong đáy hồn nhau gọi ước mơ

Sài gòn ra đường không giống ai
Tóc mây lớp lớp khói u hoài
Mắt chim khuyên đã diều hâu hết
Cúi xuống nhìn lên vẫn ngậm ngùi.


SÀI GÒN TRONG NHÀ
Duyên Anh 

Sài gòn trong nhà gửi nỗi buồn
Ra sân , ra ngõ trống , đời trơn
Ra phường , ra phố , ra tăm tắp
Nơi những đề lao giữa núi rừng

Sài gòn trong nhà mẹ ngóng con
Mắt sông cát lấp đã rêu cồn
Miệng thầm kinh nguyện lòng nghi hoặc
Ôi mãi cầu xin vẫn mỏi mòn

Sài gòn trong nhà vợ nhớ chồng
Nhớ khùng , nhớ dại , nhớ lung tung
Nhớ nhiều , nhớ mãi , không quên nhớ
Buổi tối tay anh bị xiết còng

Sài gòn trong nhà con đợi cha
Năm sáu mùa xuân bố vắng nhà
Bao giờ bố mới về đây bố
Con lớn khôn rồi biết xót xa

Sài gòn trong nhà đầy ưu phiền
Rất hài hòa cảnh tượng chìm đen
Tủ gương , bàn ghế , nồi , xoong , chảo
Cùng với người chung một nỗi niềm

Sài gòn trong nhà vắng như tờ
Lâu lâu giọt nhỏ vọng hồn xưa
Chú thạch sùng quen thôi tặc lưỡi
Và con nhện cũng chán giăng tơ

Sài gòn trong nhà , Sài gòn ơi
Hãy thinh không nhé , hãy trùng khơi
Hãy im lặng đến thời lên tiếng
Vì tiếng em cao vọng tuyệt vời .


C'est toi (Cho em quên tuổi ngọc)
Composed by Lam Phuong
Performed by Bach Yen

"C'est toi qui emportes mon coeur au firmament, 
et qui me fais envie a'chaque instant, 
a'chaque moment, 
il n'y a que la mort qui change mon sort. 

C'est toi qui veux oublier tous nos souvenirs, 
et qui fais vite pâlir mon doux sourire.
A' cause de toi, 
j'entends murmurer les feuilles jaunies. 

Dans le reve tout est fleuri
dans la vie tout est fini.
Chagrin, chagrin, c'est toi qui me tourmentes 
et me poursuis a l'infini... 
Amour, tu me d'laisses, tu t'enfuis, tu t'enfuis

Amour, je ne peux plus te voir. 
Tu sais pourquoi! 
Mais le bonheur ne dure qu'un seul soir. 
Il ne reste que ton image gravé dans ma mémoire."


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét