“Giữa lòng trời khuya muôn ánh sao hiền,
Người trai đi
viết câu chuyện một chuyến bay đêm..."
Cánh bằng nhẹ
mơn trên làn gió...
Đời ngây thơ
xưa lại nhớ lúc mình còn thơ.
Nhìn trời cao
mà reo, mà mơ ước như diều
Để níu áo hằng
nga, ngồi bên dẫy ngân hà.
Giờ sống giữa
lưng trời,
Đôi khi nhớ
chuyện đời mỉm cười thôi..."
(MỘT CHUYẾN BAY ĐÊM – Tác giả :
SONG NGỌC & HOÀI LINH)
“Ðây áo bay màu xanh xanh
như tình ái
thắt lại khăn ấm chính em đan
khi gió quay cuồng sau cánh bay
con tàu thét gầm cho tim ngất ngây
phi đạo chạy dài anh cất cánh bay lên.
Ngả nghiêng cánh chim
con tàu sẽ rời, rời xa thành phố rồi
mây giăng thật thấp
mây đan lụa trắng
mây pha màu nắng.
Vượt cao vút cao
mây trời kết thành một vùng tuyết trắng ngần
tuyết ơi xin nhuộm
trắng trong tâm hồn em gái nhỏ tôi thương...”
thắt lại khăn ấm chính em đan
khi gió quay cuồng sau cánh bay
con tàu thét gầm cho tim ngất ngây
phi đạo chạy dài anh cất cánh bay lên.
Ngả nghiêng cánh chim
con tàu sẽ rời, rời xa thành phố rồi
mây giăng thật thấp
mây đan lụa trắng
mây pha màu nắng.
Vượt cao vút cao
mây trời kết thành một vùng tuyết trắng ngần
tuyết ơi xin nhuộm
trắng trong tâm hồn em gái nhỏ tôi thương...”
(TUYẾT TRẮNG – TRẦN THIỆN
THANH)
Năm 1974, miền Nam nước Việt có 2 tập sách
đáng chú ý, có thể nói là 1 gia tài đồ sộ - một di sản của quê hương chúng ta :
NHỮNG TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT CỦA QUÊ HƯƠNG CHÚNG TA (NXB SÓNG)
http://huyvespa.blogspot.com/2013/11/nhung-truyen-ngan-hay-nhat-cua-que.html
& TUYỂN TRUYỆN THƠ – KHÔNG QUÂN THỜI
CHIẾN (NXB VÀNG SON)
Có phải vì gần với mây trời, có phải đã vượt
thoát trước hết bằng những “vượt cao vút cao” từ những phi đạo… và thoát khỏi
những ao tù nhỏ bé trong đời sống…trước cả những "thoát xác", bay
bổng về tinh thần, có phải vì băng qua những đại dương sao, hòa làm một với
những dải ngân hà...mà không lực của quân đội cũ…sản sinh ra nhiều tâm hồn dẹp
như thế…Không chỉ riêng về lãnh vực văn thơ, mà trong ngôi nhà nghệ thuật chung
có thể kể ra ngay CUNG TRẦM TƯỞNG "Mùa thu Paris", NGUYỄN MẠNH CÔN
"Yêu em vượt chết", nhạc sĩ NGUYỄN TRUNG CANG, họa sĩ NGY CAO UYÊN ,
ca sĩ SĨ PHÚ, ANH KHOA...
Nổi bật nhất có thể kể ngay đến sĩ quan không lực ...
Nổi bật nhất có thể kể ngay đến sĩ quan không lực ...
TOÀN PHONG NGUYỄN XUÂN VINH với ĐỜI PHI CÔNG
(giải thưởng văn chương toàn quốc 1961) http://hoiquanphidung.com/showthread.php?9793-%C4%90%E1%BB%9Di-Phi-C%C3%B4ng
viết
theo thể những hồi đáp 2 chiều của người yêu phi công và người em bé nhỏ tên
PHƯỢNG và nổi tiếng với bài TÌNH HƯ ẢO
Tình Hư Ảo
Anh tìm em trên vòng tròn
lượng giác,
Nét diễm kiều trong tọa độ
không gian.
Đôi trái tim theo nhịp độ
tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều
hư ảo.
Bao mơ ưóc, phải chi là
nghịch đảo,
Bóng thời gian, quy chiếu
xuống giản đồ.
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có
hư vô,
Đường hội tụ, hay phân kỳ
giải tích.
Anh chờ đợi một lời em
giải thích,
Qua môi trường có vòng
chuẩn chính phương.
Hệ số đo cường độ của tình
thương,
Định lý đảo, tìm ra vì
giao hoán.
Nếu mai đây tương quan
thành gián đoạn,
Tính không ra phương chính
của cấp thang.
Anh ra đi theo hàm số ẩn
tàng,
Em trọn vẹn thành phương
trình vô nghiệm.
hoặc
"Có những chàng trai mộng viễn phương,
Say tình sông núi ngát hoa hương.
Cánh chim tung cánh reo hồ hải,
Muôn vạn vì sao đẹp ngã đường.."
Không lực VNCH chỉ có 1 thời gian ngắn 20 năm để thành lập và phát . Trong thời gian ấy, đã có nhiều tác giả và tác phẩm, có những nét riêng của những cuộc sống nhiều thay đổi, của thời thế lịch sử và của những nghịch cảnh của từng đời thường của mỗi cá nhân. Cái chung bàng bạc trong cái riêng của 1 nền văn học khai phóng và tự do - nên phản ánh được 1 phần nào nỗi niềm cúa thế hệ - mang ít nhiều "bơ vơ" (chữ của THẾ UYÊN)
Cung cách khiêm cung, nhã
nhặn và trân quý con chữ..là điều dễ bắt gặp trong những ấn phẩm của dòng văn
học nhân bản 20 năm này..Từ lời bạt, cho đến những chú thích nho nhỏ "cho
quê hương một đời...", "để đánh dấu một thời đoạn...", "mãi
mãi quê hương".. .là điều dễ làm ra rung động nơi độc giả...
Nơi đây, bay theo những
cánh chim trời, bay theo muôn vàn những tinh tú, một sợi khói vấn vương hoài
niệm đã bay lên…đã lẫn hòa vào cái mênh mông của những tâm hồn đẹp ấy..đã lan
ra trên những chiều kích bát ngát của quê hương..và cũng là một sợi khói của
nén nhang tâm tưởng, mơ tiếc ..một đời cho quê hương…
“Giữa những giòng văn chương, có những dòng văn
chương tự thân sừng sững, lớn khỏe, khởi phát từ nỗi điêu linh của giống nòi.
Chúng tôi muốn nói đến dòng văn chương của Không Quân, những
tác giả đã lên đường, có mặt trong chiến tranh, đóng góp xương máu, bảo vệ vùng
trời, bảo vệ đất đai và truyền thống nhân sinh của Tổ quốc. Đó là dòng văn
chương tranh đấu, văn chương lửa, văn chương dấn than. Tác giả hoành thành tác
phẩm bằng chính nỗi kinh qua, nào vinh nhục, vui buồn, mồ hôi nước mắt máu
xương, trên hoạn nạn trùng điệp của một phần đời dài, của suốt giai đoạn lịch sử
hỗn mang vô nhân tính, mà kẻ có long đôi khi thấy mình “già” mỏi mệt, có vẻ như
bất lực , đành ôm chút liêm sỉ, trong một phút giây, lẩn trốn vào riêng tư..
…
Dòng Văn Chương của KHÔNG QUÂN thời chiến …là một trong những
dòng chính của văn học nghệ thuật thời đại. NHƯ THÊ không lí do gì khiến THƠ
TRUYỆN KHÔNG QUÂN THỜI CHIẾN lại vắng mặt
trước cuộc tra tìm của văn học sử.
Đứa con văn nghệ đã ra đời, tất nhiên nó thuộc về cuộc đời,
hiện diện của cuộc đời và mãi mãi của quê hương. Đó là ý nghĩ chân tình trong
mơ ước của chúng tôi khi góp tay làm sách.“
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét