Trang

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

Lê Uyên Phương - Saigon 2014 - "Trong bao kiếp hoang, vui chưa tìm thấy..."

Phải đến phần 3 của chương trình, khi PHƯƠNG "xuất hiện" cùng LÊ UYÊN trên sân khấu (một cách khá giống set-up của THÚY NGA khi TRẦM TỬ THIÊNG xuất hiện cùng KHÁNH LY trong MÂY HẠ...), thì tôi mới thật sự tìm thấy lại LÊ UYÊN PHƯƠNG của chính mình, LÊ UYÊN PHƯƠNG của khát khao, cháy bỏng, hát như lần đầu được hát và lần cuối cùng được sống, LÊ UYÊN PHƯƠNG của tình yêu, của đau đớn, của ngọt ngào, của tuyệt vọng, của hy vọng... LÊ UYÊN PHƯƠNG của buông thả. Rơi, trong tình yêu. Chìm, trong phận người. LÊ UYÊN PHƯƠNG của Cảm giác tự do. Dâng hiến. Trọn vẹn..Lúc đó, mới thấy lại tôi qua LUP của những buổi trưa "theo em xuống phố", những buổi chiều "ngày hôm qua trong nắng thiên đường", của những buổi tối "đèn xanh đã tắt giọng hát ân tình", của những ngày "dĩ vãng màu xanh trong thân yêu", của những tháng "gần thắm thiết trong mối sầu", của những năm "thách đố thương đau"...
Chiếc ghế số 19 của khán phòng bỏ trống, như một metaphor cho số tuổi khi mà PHƯƠNG sáng tác bài hát đầu tay BUỒN ĐẾN BAO GIỜ ...19 - cũng là số ngày liên tiếp mà cặp đôi Loài Hươu Đa Cảm đã dâng hiến tiếng hát cho sinh viên những năm 70s của thế kỷ trước, và 19 cũng là số ngày hạn định cho PHƯƠNG phải rời xa thế giới này tính từ ngày bác sĩ báo tin về căn bệnh quái ác mà Phương mang...
ĐINH ANH DŨNG đã cho dùng lại cả clip của ASIA (DẠ KHÚC CHO TÌNH NHÂN) & THÚY NGA (LỜI GỌI CHÂN MÂY) để LÊ UYÊN & PHƯƠNG gặp lại trên sân khấu...Hòa âm cũng từ version cũ của 2 trung tâm này, khi LÊ UYÊN hát VŨNG LẦY CỦA CHÚNG TA xong, tôi cứ tự huyễn hoặc mình sẽ được nghe thêm KHI XA SAIGON...Như trong clip LÊ UYÊN trình diễn cùng con gái của 2 người - đầy xúc động để tưởng nhớ Phương trên sân khấu của ASIA https://www.youtube.com/watch?v=U76xeeryDJw 
P/s: Tại sao ĐÁ XANH, HÃY NGỒI XUỐNG ĐÂY đã cấp phép mà không được hát/ Và 2 bài tôi thích nhất của LUP là KHÔNG NHÌN NHAU LẦN CUỐI & TRÊN DA TÌNH YÊU...nữa, không biết khi nào mới nghe LÊ UYÊN hát 2 bài này ở Vietnam ?!?
Phần ngoài sóng, LÊ UYÊN chỉ hát vỏn vẹn 2 bài NỬA HỒN THƯƠNG ĐAU & NGHÌN TRÙNG XA CÁCH (với clip của ĐINH ANH DŨNG quay buổi tang lễ của PHƯƠNG - https://www.youtube.com/watch?v=K3Fh0AC15Ho) nhưng bà tâm sự khá nhiều - và mong ước một ngày nào đó sẽ "chết bên nhau thật là hồn nhiên" bên cạnh PHƯƠNG


















Đây là câu trả lời cho những gì người ta muốn biết về việc có hay không một chia tay của LÊ UYÊN & PHƯƠNG. Nhưng “chia tay” trong ý nghĩ/ ngữ cảnh nào mới là quan trọng?!?

PHƯƠNG trong lần “tái hợp” với LÊ UYÊN vào năm 1990 tại Cali  – “tái hợp” trong ý nghĩa gắn liền một xa cách của đời sống, không có nghĩa là một hàn gắn trong âm nhạc – bởi lẽ, “dung nhan mang tình yêu” ấy có bao giờ là một đứt rời trong lòng khán thính giả ? Trước cũng vậy và mãi về sau vẫn vậy!
Bởi thế, cái bi kịch – được gọi là “định mệnh hay là sự thấu thị” trong nghệ thuật như lời Phương tâm sự ngay trước buổi nhạc năm ấy (1990) : “những sự kiện trong những bản nhạc của tôi xảy ra y như thật, cách đây 20 năm, sự chia cách như là một giả tưởng, thì bây giờ, 20 năm sau, sự chia cách ấy được hát lên bởi sự chia cách thực sự . Những bài hát đã được viết hai lần, một lần sự chia cách như người khác nghĩ về, một lần- lần này đây - bởi chính những người trong cuộc: CHÍNH SỰ CHIA CÁCH HÁT LÊN CHÍNH NÓ” -  bản thân nó đã là máu thịt trong hầu hết những bản nhạc của cặp đôi Loài Hươu Đa Cảm này, đã là những giờ phút “vui chưa tìm thấy” mà cả 2 đã định liệu trước , Phương đã thấy và đã hát lên “Biết bao giờ hết buồn vì thương / Biết bao giờ thấy màu thời gian ….Tương lai mịt mờ mãi mãi “ ngay trong chính những khoảnh khắc “tôi với em, dương trần vai tiễn đưa…”

Sau tất cả, Sự cách chia trong âm nhạc là điều bất khả, bởi, có những bài hát, Phương chỉ dành riêng cho Lê Uyên/ Phương chỉ dành riêng cho Lê Uyên Phương, khi lời kêu gọi đầy nhục tính vang lên thì chúng ta chỉ còn thấy “cái khuôn mặt ngây dại của Lộc cúi xuống cây đàn thùng và cái dáng đứng cao gầy của Lê Uyên nhìn xuống những ngón tay anh. Hãy ngồi xuống đây! Hãy ngồi xuống đây! ..là những lời mời gọi của một tình yêu không còn ngây thơ nữa. Trái cấm đã ăn, cánh tay đã ôm ấp và hai thân xác đã nhập vào nhau.

Sự chia xa trong đời sống – “những đớn đau trong tiền duyên đọa đày”  có hề gì, bởi sự gặp gỡ định mệnh trong âm nhạc,với những “yêu đương đậm đà” cả hai đã viết riêng cho mình một bi kịch ngọt ngào, một drama bất diệt, mà những bi kịch ấy – có thể hiển hiện bằng 1 điệu calypso nhún nhẩy, một điệu Valse lả lướt hay cũng có thể là Boston buồn thê thiết - thì cuối cùng, đằng sau những nốt nhạc ấy đều là những tiếng nỉ non đưa trở về với “vũng lầy của chúng ta”. Vẫn khiến hậu thế “thiết tha cuộc đời dù biết đắng cay nhiều hơn ngọt ngào …”; vẫn khiến chúng ta ngất ngay bàng hoàng trên cơn mộng ảo của một lần “ru người yêu dấu trong vùng trời đêm”.

Những tan vỡ trong đời sống nơi “biển – ngoài” ấy, nếu có chăng, chỉ như là một chút khói sương thoảng qua của một thiên đường đã từng “bốc cháy”, đã từng ngồn ngộn lửa của một lần “rót nóng truy hoang” của những ngày xưa – những ngày tiền kiếp .

Bởi vì, trong đời sống này, người ta cũng cần phải biết / nhận ra rằng “ĐÔI KHI HẠNH PHÚC…BUỒN” là thế!





FULL-SHOW LÊ UYÊN hát ở NHÀ HÁT HÒA BÌNH
http://vtv9.com.vn/truyen-hinh/chuong-trinh-dac-sac/van-nghe/25357-sol-vang-le-uyen-phuong-08-11-2014.html

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét