Nghe những bài nhạc xưa..như ta đang chìm vào cơn mưa bất tận....cơn mưa ấy gột rữa những khói bụi đường trần;át đi những tiếng ồn ào ngoài kia.....mưa xoá sạch bao muộn phiền mà ta đem vào giấc ngủ…Ta..như cũng đang tan vào cơn mưa ấy...
Thấy cuộc đời này hiền hoà hơn…hiền như buổi trưa 1 chiếc xích lô đang ngủ bên kia đường..hiền như những giờ khắc ta nghe chuông giáo đường ngân vang(mặc dù ta không phải là con chiên của Chúa);hiền như những giờ khắc nhìn dòng sông kia đang trôi mải miết;hiền như những lúc ta bên người rộn rã những câu vui
Và còn lại gì trong ta…chỉ còn những bài hát như dòng suối nhỏ..cứ róc rách chảy mải miết..mải miết..thấy lòng nhẹ bỗng và đời đáng sống biết dường nào..Ta mừng là ta vẫn còn biết rung cảm&vẫn còn biết đau....
Ôi…cái thánh đường ấy..suốt đời ta nguyện thành tâm
Ngày mưa.. sẽ gây cho lòng.. em nhớ...
Một mùa nào rộn rã yêu nhau, một hẹn hò nuôi lấy cho nhau
Hoa vàng năm cũ.. giữ hương về sau
Ôi mắt xưa em cười, còn trong giấc mơ xanh ngời
còn trong ý thu gọi mời.. thương nhớ.....
Đời buồn từ phận nước lao đao,
Tình ngậm ngùi từ lúc xa nhau
Hoa vàng năm cũ... biết phai về đâu
Làm sao tìm được bóng hương xưa
Làm sao, làm sao tìm được.. mùi hương thủa áo em thơm
Trong xiêm y nàng có gì hề
Trong xiêm y nàng có gì hề, mà ta gọi.. tiếc nuối mông lung...
Mai nếu như ta về, đời phiêu lãng thân ê chề
Còn ai thắp lên ngọn đèn.. chờ khuya...
Một ngọn đèn đã tắt năm xưa
Một cuộc tình đã quá hoang vu
Sau chìm sâu dưới nước non.. mịt mù...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét