Thấy hay và có vẻ "ngộ" ra được 1 chút gì đó nên post lên;thật ra cũng chưa hiều lắm;chỉ biết:DUY NGÃ ĐỘC TÔN trích từ câu đầy đủ sau(gọi là bài kệ):“Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn. Vô lượng sanh tử, ư kim tận hỷ!”.Ngã” đây được hiểu là chấp ngã, là dính mắc, là bị ràng buộc đủ mọi thứ. Chấp ngã có gốc rễ từ tham, sân, si. Tùy theo tham sân si nhiều hay ít, nặng hay nhẹ mà đầu thai nơi các cõi trời (thiên thượng) hay đọa ở các cõi địa ngục (thiên hạ). Như vậy, khi nói câu "Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn" Đức Phật, lúc ấy là Thái Tử Tất Đạt Đa, không nói về cá nhân ngài mà nói về cái Tâm Chân Thật, cái Ngã Chân Thật của chúng sinh. Chính cái Tâm đó mới là tôn quý, mới là tối thượng và cái Tâm Chân Thật đó chính là Tâm Phật mà ai ai cũng có, bất luận giầu nghèo sang hèn, bất luận mầu da ngôn ngữ, bất luận tôn giáo chính kiến.Bất luận là bạn hay là tôi;hãy trở về với"nhân chi sơ tính bổn thiện" trong mỗi chúng ta.
Đời thăng trầm chân giả, giả chân
Nợ cuồng du ngạo bước nẻo trần
Mượn chén say trá thân ngao ngán
Kim triều hữu tửu kim triều túy
Minh nhật sầu lai minh nhật sầu
Vó thời gian vùn vụt thoắt bóng câu
Ngày thấm thoát đã thay màu lá đổ
Hận mà chi, khổ đau, đau khổ
Nhớ làm gì, trăn trở, trở trăn
Cả cười cạn chén ... ném phăng!
Giắt lưng dành để tháng ngày chơi
Dở duyên với rượu khôn từng chén
Trót nợ làm thơ phải thuộc bài
Cờ sẵn bàn son xe ngựa đó
Ðàn còn phiếm trúc tính tình đây
Ai say ai tỉnh ai thua được
Ta mặc ta mà ai mặc ai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét