Ngày đầu tiên viết blog...Chẳng biết bắt đầu từ đâu...Đúng là "The first step is always the hardest step"...Lại suy nghĩ miên man..tại sao lại đua đòi viết blog zậy ta??....Suy nghĩ 1 hồi cũng ra căn nguyên của nó...bắt đầu là từ buổi đi coi Concert Thái Hiền ở nhà hát TP(30-11)(với cái tên cũng khá hay ho"đêm hiền"....Mở màn là bài hát Kỉ Niệm của Phạm Duy...thật đúng là thiên tài(of course trong âm nhạc thôi..còn về con người cũng như cách sống của nhân vật này thì sẽ có 1 bài phân tích sau...heheeh chưa gì đã chuẩn bị cho topic sau rùi)..chỉ với những đoạn nhạc lặp đi lặp lại,mà cái lyric thì ôi thôi..phải nói là lay động lòng người....lại qua giọng hát trời phú của Thái Hiền..OMG!!Bao nhiêu là cảm xúc,những gì mà lâu nay nó ẩn nấp ở đâu cứ gọi là ùa về tới tấp..kỉ niệm,những khoảnh khắc đã qua bấy lâu tưởng chôn vùi mãi mãi...Sure,bạn sẽ bắt gặp ít nhất 1 hình ảnh của mình trong bài Kỉ Niệm...Thế là tôi lại nghĩ đến blog...ừ,tại sao không???Đây sẽ là ngăn kéo..chứa đựng những kỉ niệm,và cả những gì tôi cần share với thế giới blog cute này...VÀ THẾ LÀ TÔI VIẾT....
Me tôi ngồi khâu áo bên cây đèn dầu hao
Cha tôi ngồi xem báo; Phố xá vắng hiu hiu
Trong đêm mùa khô ráo tôi nghe tiếng còi tàu .
Cho tôi lại chiều hè, tôi đi giữa đường quê
Hai bên là hương lúa, xa xa là ngọn tre
Thấp thoáng vài con nghé,
Tiếng nước dưới chân đê
Tôi mê trời mây tía không nghe mẹ gọi về.
Cho tôi lại nhà trường, bao nhiêu là người thương
Không ai thù ai oán, ai cũng bảo tôi ngoan .
Tôi yêu thầy tôi lắm, nhớ tiếng nói vang vang
Tôi theo tà áo trắng, cô em bạn cùng trường
Cho tôi lại một mùa mưa rơi buồn ngoại ô
Đêm đêm đèn trong ngõ soi sáng mảnh tim khô
Tôi mơ thành triệu phú cứu vớt gái bơ vơ
Tôi mơ thành thi sĩ đem thơ dệt mộng hờ .
Cho tôi lại còn nhiều cho tôi lại tình yêu
Tôi không cần khôn khéo, tôi không đòi bao nhiêu
Cho tôi lòng non yếu dễ khóc dễ tin theo
Cho tôi thời niên thiếu cho tôi lại từ đầu
Cho đi lại từ đầu chưa đi vội về sau
Xin đi từ thơ ấu đi vui và bên nhau
Trong tim thì sôi máu khóe mắt có trăng sao
Bông hoa cài trên áo, trên môi một nguyện cầu
Cho đi lại từ đầu chưa đi vội về sau....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét