(Cũng cái kiểu dang tay cũ xì đó à:))
Híhí.. tuần vừa rùi trôi nhanh kinh khủng khiếp...tại làm đầu tuần, xong cái thứ 2-3 thì theo cty xuống Vũng Tàu rùi làm 2 ngày nữa là nghỉ...Trong tuần thì k có quỡn lắm nên cuối tuần thường là viết blog bù cho mấy ngày kia như gà đẻ trứng là zị đó...Công ty thì zui khỏi phải nói quậy tưng bừng luôn, ai cũng nhí nhảnh cá cảnh hết:))...Xuống Vũng Tàu có đoạn đi bộ 5 km để ăn chè trong đêm gần quán mì thảy ( tức là "nghệ nhân" làm mì sẽ thẩy mì lên, còn rớt xuống đâu thì who cares...)..mà do đi bộ xa quá nên leader dẫn đi có nickname mới là Tư Thẩy:))
Overview cái chỗ mình ở, mọi người muốn đọc tên nó là cái giống ôn gì cũng ok hết LAN RUNG-LAN RỤNG hay LAN RỪNG gì cũng ok hết..mà mình thấy LAN RỤNG có vẻ ok hơn...nó gợi nên sự mang mác buồn của khách tha phương=))
Coi zậy đủ rùi, giờ tới phần chính heng:))
Nguyên cái resort mà mình thik nhất là ...cái mền của phòng mình thui...
Nên đã có 1 tấm hình đi vào lịch sử mang tên"Wấn mền chỉ đèn"
Rồi sau đó là lăn lê bò toài ra ngoài biển, mặc cho hào đâm rách máu chân máu tay mà cười cứ như đúng rồi:))
Trước và sau khi...tung nước:))
Sắp té sắp té..mà vẫn toe toét như hoa hoét:))
Thiên thần áo trắng với thiên thần ..áo đen:))
Cái này mới đúng nghĩa là "12h leo lên nóc nhà chụp hình"=))
Hết rùi đó..cute heng:))..as usual:))