Thứ Hai, 29 tháng 10, 2007

THI VỚI CHẢ CỬ!

HỊ HỊ HỊ, MỚI THẤY MẤY CÁI ICON NÀY, ZUI ZUI, GIỐNG HOÀN CẢNH CỦA MÌNH, QUĂNG ZÔ BLOG CHO NÓ NHÍ NHẢNH CON CÁ CẢNH XÍU
At the beginning of new semester


At the 1st week


At the 2nd week


Before the midterm test


During the midterm test


After the midterm test


Before the final exam


Once know the final exam schedule


7 days before final exam


6 days before final exam


5 days before final exam


4 days before final exam


3 days before final exam


2 days before final exam


1 day before final exam


The night before the final exam


One hour before the final exam


During the final exam


Once walk out of the exam hall


After the final exam, during the holiday

Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2007

ĐIỆP VIÊN, THIÊN THẦN & ÁC QUỶ.

“Hấp dẫn như Umberto Eco, duyên dáng như Tom Clancy, nhanh như Michael Crichton, và cạnh tranh ngang ngửa với Thomas Harris, cuốn sách mang lại cho Dan Brown vị trí xứng đáng trong số những nhà văn trinh thám hàng đầu”, nhà phê bình Pháp Joe Mauceri nhận xét.

Người ta biết nhiều tới những gì mà Giáo hội từng làm với các nhà khoa học như Bruno, Galileo, Copecnic. Nhưng không ai biết, dưới sự áp bức của Giáo hội, các nhà khoa học cũng có một hội kín của mình. Để rồi, thế kỷ 21, hội kín ấy bất ngờ lộ diện trong dáng hình quỷ dữ...

Thiên thần và Ác quỷ của Dan Brown bắt đầu như vậy. Một nhà khoa học tên tuổi bị sát hại dã man, Robert Langdon, giáo sư Đại học Harvard, đã được mời đến hiện trường để xác nhận biểu tượng đầy bí hiểm mà hung thủ đã khắc lên ngực của nạn nhân. Kết luận: Thủ phạm là Illuminati, một hội kín vốn đã ngừng hoạt động từ gần bốn trăm năm nay, giờ tái sinh để tiếp tục báo thù nhà thờ Thiên Chúa giáo, kẻ thù truyền kiếp của họ.

NỘI DUNG:

Tại Rome, Hồng y đoàn được triệu tập để bầu ra tân Giáo hoàng. Thế nhưng đâu đó giữa những bức tường của toà thánh Vatican, một quả bom hẹn giờ đang đếm những giây phút cuối cùng trước khi phô diễn sức mạnh huỷ diệt kinh thiên động địa của nó. Trong thời khắc căng thẳng tột độ đó, cùng với Vittoria Vetra - một nhà khoa học nữ người Italy vô cùng quyến rũ và bí hiểm, Langdon tìm cách giải mã những ký hiệu cổ đầy bí ẩn trải khắp thành Rome để tìm ra đại bản doanh của hội Illuminati - địa điểm gặp gỡ bí mật của họ, giờ là hy vọng duy nhất để giải cứu cho Thành phố Vatican.

Rồi, từ bóng tối, thủ lĩnh của Illuminati chậm chờn ẩn hiện. Bốn Hồng y giáo chủ Illuminati tuyên bố mỗi giờ đồng hồ sẽ hành hình một Hồng y tại những địa điểm bí mật. Và tới giờ thứ năm, thứ vũ khí kinh khủng bị đánh cắp sẽ nổ tung dưới nền móng của Vatican.

Bốn lần, Langdon đều đã tìm ra những địa điểm bí mật dựa trên việc giải mã ký hiệu riêng từ các tác phẩm nghệ thuật. Nhưng cũng bốn lần, anh đều đến chậm hơn Illuminati chỉ một bước chân. Bởi, cục diện cho thấy Illuminati đã cài được nội gián vào những cấp cao nhất của tòa thánh. Định mệnh đang đến gần, khi chỉ còn ít phút nữa là thứ vũ khí bí mật sẽ phát nổ. Cả thế giới nghẹt thở nhìn về Vatican - khi mà Illuminati đã khéo léo mớm thông tin cho các hãng truyền thông nhập cuộc.

Nhưng càng tiến đến gần sự thật, Langdon và Vittoria càng phải đối mặt với những biến cố bất ngờ và kịch tính, để rồi phải quay cuồng trong vòng kiềm toả của một thế lực thù địch vô cùng hiểm ác...

Tài tình trong xây dựng cốt truyện, đặc biệt sắc sảo trong phân tích tâm lý, Dan Brown còn thu hút người đọc bởi hàng loạt kiến thức uyên bác về tôn giáo, nghệ thuật và cả những lĩnh vực khoa học công nghệ cao… Hồi hộp, háo hức, căng thẳng và khiếp sợ, độc giả sẽ được dẫn dắt vào một mê cung của những tâm trạng khác nhau theo từng trang tiểu thuyết.
DOWNLOAD FULL EBOOK HERE:
http://www.box.net/shared/fuj3idhotd
soft để đọc:
http://www.box.net/shared/m5rtc81obd







LỜI TỰA

"Tháng 4/2007, giáo sư, nhà sử học người Mỹ Larry Berman cho ra mắt độc giả cuốn sách viết về nhà tình báo Việt Nam Phạm Xuân Ẩn với tựa đề Điệp viên hoàn hảo (Perfect Spy). Cuốn sách là công trình nghiên cứu công phu của tác giả suốt 5 năm, trong đó khắc hoạ chân dung Phạm Xuân Ẩn - một nhà tình báo nổi tiếng của chúng ta.

Ngay sau khi phát hành, cuốn sách đã thu hút sự quan tâm đặc biệt của độc giả trong và ngoài nước Mỹ, trong đó có độc giả Việt Nam.
Phạm Xuân Ẩn trên đường phố Sài Gòn 1952
Về thiếu tướng tình báo, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Phạm Xuân Ẩn, cho đến nay đã có khá nhiều tư liệu, tác phẩm, bài viết của các tác giả trong và ngoài nước đánh giá cao về ông. Tuy nhiên, còn nhiều điều "bí ẩn" trong con người Phạm Xuân Ẩn mà bạn đọc muốn biết. Cuốn sách Điệp viên hoàn hảo của Larry Berman đã phần nào đáp ứng mong muốn đó của độc giả.


Thẻ nhà báo của Anh hùng, Thiếu tướng tình báo Việt Nam Phạm Xuân Ẩn ngày còn hoạt động bí mật ở miền Nam


Nếu có thể nói một điều gì chung nhất về Phạm Xuân Ẩn thì đó chính là lòng yêu nước vô bờ bến, lòng trung thành với Đảng, với ngành tình báo của một đảng viên cộng sản trung kiên, một cán bộ tình báo mẫu mực, đã cống hiến trọn đời mình cho sự nghiệp cách mạng của Đảng, của dân tộc. Larry Berman đã viết: "Động cơ cuộc sống của Phạm Xuân Ẩn chính là những mục đích cao cả của chủ nghĩa yêu nước Việt Nam. Tình yêu dành cho đất nước đã giúp ông tin tưởng vào con đường cách mạng mình đã chọn - con đường mà ông có thể cống hiến tốt nhất cho đất nước.


"Tôi đã hứa trước Đảng… Tôi còn có nhân dân trông cậy vào tôi và sứ mạng của tôi. và ông đã không phụ lòng tin của Đảng, của nhân dân. Những tin tức tình báo quan trọng kèm theo sự phân tích, đánh giá sắc sảo của ông đã góp phần giúp Bộ Chính trị, Quân uỷ Trung ương có cơ sở tin cậy để đề ra quyết sách đúng đắn trong cuộc chiến tranh chống Mỹ. Những báo cáo tình báo của Phạm Xuân Ẩn chính xác đến mức Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã từng nhận xét rằng, "dường như chúng ta có mặt ngay trong phòng tác chiến của Mỹ".

Là một nhà tình báo có những đóng góp to lớn cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, từng hoạt động trong "vỏ bọc" một nhà báo làm việc cho Tạp chí Time của Mỹ tại Sài Gòn, Phạm Xuân Ẩn không mưu cầu lợi ích cho riêng mình, mà ông hoạt động vì sự nghiệp giải phóng đất nước. Với nghề tình báo thầm lặng và đơn tuyến, chỉ một sai lầm nhỏ là có thể nguy hiểm tới sự an toàn của tổ chức, tính mạng của bản thân và đồng đội Phạm Xuân Ẩn quả không chút phóng đại khi nói về cái nghiệp đã "vận vào mình": "Người ta có thể nói gì về cuộc sống khi mà luôn chuẩn bị sẵn sàng hy sinh."

Để chiến thắng đối phương phải hiểu rõ đối phương. Phạm Xuân Ẩn đã được cơ quan tình báo quân sự của chúng ta cử sang Mỹ học báo chí cũng nhằm mục đích đó. Trong suốt thời kỳ chiến tranh, Phạm Xuân Ẩn thầm lặng hoạt động trong lòng đối phương. Với nghiệp tình báo mà ranh giới giữa thực và giả thật mong manh, thật khó phân định, thì Phạm Xuân Ẩn - "một con người bị xẻ đôi" như một nhà báo Mỹ từng gọi ông, sẽ luôn là ẩn số đối với chúng ta. Đó chính là thành công của nhà tình báo Phạm Xuân Ẩn.

Năm 1975 khi hoà bình lập lại, Phạm Xuân Ẩn bước ra từ "vỏ bọc" trờ về với cuộc sống đời thường của một công dân ở đất nước bao năm oằn mình trong chiến tranh với vô vàn khó khăn. Vì vậy, sự "trở về" ấy không hề đơn giản, nó đòi hỏi ở ông sự thấu hiểu và cảm thông. Và không có gì đáng ngạc nhiên khi trong con mắt của nhà sử học Mỹ Larry Berman, cuộc đời của nhà cựu tình báo và cuộc đời của một con người bình thường luôn có những mâu thuẫn giằng xé những suy tư trăn trở.

Trong cuốn sách Điệp viên hoàn hảo, con người trong "vỏ bọc" mà Phạm Xuân Ẩn "tạo ra" thuở nào nhằm hoàn thành nhiệm vụ tình báo được giao và con người Phạm Xuân Ẩn trong cuộc sống đời thường đã được nhìn nhận dưới nhiều góc độ khác nhau. Xuyên suốt trong cuốn sách là sự vĩ đại gắn liền với những chiến công to lớn và sự dung dị, gần gũi rất con người trong các mối quan hệ, suy nghĩ, cảm xúc của một nhà tình báo; là tính chất anh hùng, vinh quang đi liền với gian khổ, khó khăn, hy sinh âm thầm của nghề tình báo, những day dứt, thậm chí bi kịch của đời riêng không thể chia xẻ của con người tình báo. Dưới ngòi bút của Larry Berman, tất cả những điều dường như là mâu thuẫn đó đã được thể hiện sống động, thống nhất trong cùng một con người Phạm Xuân Ẩn.

Phải chặng đó chính là sự "hoàn hảo" của nhà tình báo Phạm Xuân Ẩn và cũng chính là thành công của tác giả.

Cuốn sách Điệp viên hoàn hảo cung cấp cho độc giả nhiều thông tin mới, trong đó có cả những suy nghĩ, nhận xét riêng của tác giả. Tuy nhiên, có một điều chắc chắn rằng, đó chưa phải là toàn bộ thông tin liên quan đến con người và hoạt động của Phạm Xuân Ẩn. Lý do rất đơn giản, gắn liền với một nguyên tắc sống còn của nghề tình báo - nguyên tắc bí mật.

Cần nhớ rằng, khi tiếp xúc với Larry Berman, Phạm Xuân Ẩn vẫn là một nhà tình báo chuyên nghiệp. Ông đồng ý tiếp xúc với Larry Berman để "mở" cho thế giới thấy rõ hơn về cuộc chiến tranh của Mỹ ở Việt Nam, nhưng trong ông cũng luôn thường trực ý thức "đóng" để giữ bí mật cho ngành tình báo, cho những đồng đội của ông đang còn đứng trong bóng tối. Chắc chắn có nhiều thông tin Phạm Xuân Ẩn biết nhưng sẽ không bao giờ nói ra. Bời vậy đối với nhiều người, Phạm Xuân Ẩn sẽ vẫn tiếp tức là một "bí ẩn".

Giáo sư Larry Berman là một nhà sử học nổi tiếng ở Mỹ, tác giả của nhiều cuốn sách về cuộc chiến tranh mà Mỹ tiến hành ở Việt Nam như: Không hoà bình, không danh dự: Nixon, Kissinger và sự phản bội ở Việt Nam, Con đường đi đến bế tắc ở Việt Nam, Vạch kế hoạch cho một thảm hoạ: Mỹ hoá cuộc chiến tranh ở Việt Nam. Cuốn sách Điệp viên hoàn hảo và những cuốn sách nói trên của ông có giá trị lịch sử giúp cho việc nghiên cứu, tìm hiểu về quá trình can thiệp của Mỹ vào cuộc chiến tranh Việt Nam và nguyên nhân thất bại của Mỹ.
Phạm Xuân Ẩn và tấm thẻ nhà báo từ năm 1965.


Tuy nhiên, là một nhà nghiên cứu nước ngoài, chưa thể hiểu thật sâu sắc và đầy đủ về lịch sử, văn hoá của dân tộc Việt Nam, nên cách nhìn nhận, đánh giá của tác giả trong cuốn sách còn có chỗ khác biệt với chúng ta. Đó cũng là điều dễ hiểu. Chúng ta có thể chia sẻ và cảm thông với tác giả.

Trân trọng công trình nghiên cứu của giáo sư Larry Berman, đồng thời mong muốn cung cấp thêm một nguồn tư liệu để bạn đọc và các nhà nghiên cứu hiểu hơn về cuộc kháng chiến chống Mỹ, cữu nước của nhân dân ta, qua đó thấy được thắng lợi vĩ đại của dân tộc, sự lãnh đạo tài tình của Đảng, sự hy sinh to lớn của nhân dân, chúng tôi xuất bản cuốn sách này.

Trân trọng giới thiệu cùng quý độc giả một ấn phẩm rất đáng tham khảo."

"

DOWNLOAD FULL EBOOK HERE:
Soft để đọc:

Thứ Tư, 24 tháng 10, 2007

NHỮNG ĐIỀU ÍT BIẾT VỀ TRỊNH CÔNG SƠN!

"Tác giả Nguyễn Thanh Ty có một thời gian lâu dài sống chung với người nhạc sĩ họ Trịnh nầy. Đó là thời gian hai người học chung khóa 1 trường Sư Phạm Qui Nhơn (1962-64). Không những thế, do sự tình cờ của cuộc đời đưa đẩy, cả hai đều được bổ dụng về nhận việc tại Ty Tiểu Học Lâm Đồng, thị xã Bảo Lộc (B’Lao), lại thuê nhà ở chung, ăn chung, vui chơi với nhau qua một thời gian dài từ 1964 đến 1967. Mùa hè năm đó, cả hai đều nhận được lệnh động viên của Bộ Quốc Phòng rồi họ chia tay nhau, người mạnh dạn lên đường nhập ngũ, người trốn lính.






Theo dư luận trong số những người yêu nhạc Trịnh Công Sơn, không mấy ai biết tới quá trình của ông khi ông còn trẻ, hình như ông dấu thật kín thời gian ông học ở trường Sư Phạm Qui Nhơn và nhất là thời gian dạy học ở trường sơ cấp Bảo An, thuc Ty Tiểu Học Lâm Đồng. Nhưng đó lại là thời gian quan trọng trong cuộc đời sáng tác của Trịnh Công Sơn, sự nghiệp ông trưởng thành ở đó, phát triển cao độ ở đó, để đến khi ông về sống ở Sài Gòn thì trở thành người danh tiếng. Thời gian nầy chính là lúc Nguyễn Thanh Ty sống gần gủi Trịnh Công Sơn, ăn một mâm nằm một chiếu. Nguyễn Thanh Ty không những tham gia những trò vui đùa giải trí, thậm chí cả yêu đương, những suy nghĩ thắc mắc về con người, - nói theo nghĩa đen - về cuộc sống và cả phần nội tâm, về thân phận dân tộc, dù nhiều khi Trịnh Công Sơn muốn dấu kín những gì trong tư duy ông đối với các bạn bè sống chung trong một mái nhà; nhưng cũng khó dấu được khi mỗi sáng, vừa mở mắt ra là họ đã thấy nhau.

images493361_TCS-Hue



Giai đoạn quan trọng nầy trong cuộc đời một nghệ sĩ thiên tài như Trịnh Công Sơn cần được viết lại, mô tả lại cho mọi người cùng biết để sau nầy, những ai cần tìm hiểu, nghiên cứu có thêm phần tư liệu để xét suy cho tới ngành ngọn vấn đề. Cũng may mắn thay, Nguyễn Thanh Ty là người có trí nhớ tuyệt vời! Ông đã mô tả lại cuộc sống chung của họ rất sống động, y như sự thật đã diễn ra vậy!"

DOWNLOAD here:TCS-QUANG DOI IT AI BIET(file .prc)
soft đọc file .prc soft





TCS-trong buổi giao thời cuả đất nước, tâm tư và cảm xúc cuả ông như thế nào???Cái gì và ai đã chi phối ông.Thiết nghĩ những ai yêu mến nhạc Trịnh nên dành chút thời gian để đọc taì liệu này

Thật thấm thiá những dòng cuối cuả quyển sách mà Nguyễn Thanh Ty "gửi gắm"tới tác giả:

Ty

Ông Sơn à! Hơn sáu mươi năm qua, với nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý, người ta vẫn thích và vẫn hát ‘Dư âm’ chớ người ta không hát ‘Người đi xây hồ Kẻ Gỗ’ hoặc ‘Em đi làm Tín dụng’. Trường hợp ông cũng vậy. Ít nhất là có tôi. Đến nay đã bốn mươi năm qua, tuổi đời hơn sáu chục, có những buổi chiều mưa rã rích trên đất khách, quê người, tôi bỗng chợt lẫm nhẫm mấy câu ‘Chiều này còn mưa sao em không lại! Nhỡ mai trong cơn đau vùi làm sao có nhau. Hằn lên nỗi đau! Bước chân xin em về mau!...’ với một nỗi xúc động nghẹn ngào. Chứ tôi không thể hát những lời trong ‘Em ra nông trường, Anh ra tiền tuyến’. Cái loại nhạc đẻ non bằng thuốc kích dục để đáp ứng nhu cầu chính trị giai đoạn mà ông đã đẻ ra hằng loạt để trả nợ áo cơm nó sẽ chết yểu. Ông còn nhớ bài ‘Vui xây Ấp Chiến lược’, ông sáng tác cấp tốc lúc học Sư phạm để chúng tôi đi dạy thực tập không? Chúng tôi đã chê. Và ông đã để nó chết ngay vừa mới lọt lòng. - Ông Sơn! Bây giờ ông đã về nơi ông muốn. Bây giờ người ta tha hồ tô son, vẽ phấn cuộc đời ông. Huyền thoại hóa cuộc đời ông. Mục đích để làm gì? Để vinh danh ông chăng? Ca tụng ông chăng? Một phần nào đó thôi. Thực chất vẫn là lợi dụng ông, lại là cái chết của ông để quay phim, in nhạc, viết sách, làm thơ, làm băng về ông để... bán. Và hội thảo, hội thoại, tưởng niệm, đúc tượng, thành lập Câu Lạc bộ v.v... thậm chí lợi dụng tên ông trong các dịch vụ mua bán làm ăn như Cà phê Trịnh Công Sơn,Quán Trịnh Công Sơn...thật nhố nhăng. Chung qui cũng một chữ: trục lợi. Trước ông, lịch sử Việt Nam đã có biết bao ‘vĩ nhân’ về văn cũng như võ đã dày công dựng nước và giữ nước. Hỏi mấy ai được nhà nước tổ chức rầm rộ, ồn ào như đám ma của ông không? Tôi nghĩ chẳng cần phải có câu trả lời. Bởi ông đã có công gì cho đất nước ngoài mấy bản nhạc xu thời mà mọi người còn đang tranh cải? Nếu thực sự nó có giá trị lâu dài thì chỉ là cho cá nhân ông thôi. Lợi gì cho đất nước! Bây giờ thực sự ông đã đứng ngoài vòng cương tỏa. Ông hãy nhìn lại xem. Có phải quanh ông chỉ là đám nhặng xanh đang lăng xăng làm trò múa rối?Riêng tôi, tôi vẫn thích và thương ông với con người nghệ sĩ, bình dị, tự nhiên, hiền lành. Một thuở mà chúng tôi vẫn thường gọi ông một cách thân thương: ‘Chàng nghệ sĩ nhứt y nhứt quởn*’.



BÀI VIẾT ÍT AI BIẾT CUẢ TCS TRÊN "THỜI TẬP"NĂM 1974-NÓI VỀ "TÂM SỰ" CUẢ ÔNG TRƯỚC THỜI CUỘC




Con đường thanh tịnh





Ai không đi về phương Đông, kẻ đó lạc hướng. Chữ nghĩa đã nói như thế.
Désorienté. Lạc hướng là đánh mất con đường. Và là Đạo. Đạo là con đường dẫn đến sự hoan lạc của tâm hồn và trí tuệ.
Con đường tây phương đỏm dáng và dễ sạt nghiệp. Con đường hiệp chủng quốc mạnh khoẻ nhưng hời hợt. Con đ̣ường Đông phương khắc khổ mà thâm tình. Cả ba con đường đã thành tựu một ngã ba nơi đây.
Vì giao tế, mỗi ngày chúng tôi phải đi trên trên cả ba con đường đó. Đi và tự nhũ lòng đừng sa ngã. Điều gì đã khiến cho đất nầy được chọn để thành tựu một ngã ba? Một ngã ba đã biến chúng tôi thành những con người trận mạc. Từ mấy nghìn năm luân phiên cầm giáo mác trên tay. Chưa từng được ngơi nghỉ.
Phải chăng đây là đất hứa của mọi bước chân trần gian? Thật khó lòng tin được. Chưa có một mạch đất nào hé lộ cho thấy dấu vết của địa đàng.



Chúng tôi như những bộ lạc lang thang để mưu sinh. Lắng nghe gió mùa trên đầu những ngọn cỏ. Vào những ngày nhật thực, chúng tôi lo âu trên những lời sấm truyền.
Tiếc thay vẻ thơ mộng kia không được dùng để thăng hoa đời sống. Chúng tôi có không bao nhiêu ngày nhàn hạ. Những thi sĩ nơi đây đã phải cầm giáo nhọn và cung tên lên đường. Lời thơ phải viết trên lá rừng và đá núi (...). Nghìn năm dằng dặc. Trên tờ di chúc của ông cha chúng tôi nhận lãnh lòng can đảm cùng với sự mỏi mệt.
Soi mình trên những lục địa khác, chúng tôi dễ dàng nhận ra vẻ già cỗi của mình. Những bờ vai nơi đây đã chai lỳ sự gánh vác. Có lẽ một phần nào, chúng tôi là những tên phu tàu định mệnh. Trong trái tim, mờ nhạt tiếng hát trữ tình. Sông bể không còn dành cho những chuyến ra đi. Núi non không còn dành cho những giờ thưởng ngoạn. Thiên nhiên nép mình dưới ý chí của con người. Cái ngây thơ biến thành cạm bẩy. Cái vô tội thành lầm lỡ điêu tàn.



Đã biến đổi quá nhiều đến độ chúng tôi lấy sự bất thường làm điều tự nhiên. Sống cái bất thường không còn ngượng ngập. Gọn ghẽ lạ kỳ. Với định mệnh mới chúng tôi là những con chim xa lạ của loài chim. Những anh em xa lạ của loài người.
Trên con lộ mịt mù thương tích, chúng tôi nói lời tịch mịch. Làm sao thế giới nghe ra.
Nơi ngã ba, qua nhỡng lần gặp gỡ, chúng tôi đau lòng nhận ra những thành trì. Thành trì ngăn chận sợ cảm thông. Có lẽ tiếng nói ưu ái mỗi ngày mỗi thêm vắng vẻ ...



Qua những ngôi tường nhỏ, tôi đã đọc được vẻ rực rỡ trên những khuôn mặt trẻ thơ. Vốn liếng đau thương thừa đủ để chúng tôi dựng nghiệp. Trên ngã ba, chúng tôi sẽ khai mở một con đường mới ...
Tôi đang nhận ra, mỗi ngày, vẻ lạnh lẽo của ngày mai. Những thâm tình không còn được xem như là dự phóng của nhân loại. Những phát biểu tình cảm sẽ có những công thức tinh vi. Đời sống sẽ ngăn nắp trong ký hiệu. Đó cũng là giờ phút ra đời của đám giã hình ngoan ngoãn mang trong lòng niềm kiêu hãnh toàn bích của người máy.
Một đời sống thiếu vắng hoàn toàn sự ấm áp của tình người. Thế giới sẽ có một bề mặt thịnh vượng cùng cực, nhưng đồng thời sự hoan lạc trong tâm hần đã mất.


Với tôi, đó sẽ là cái chốn đến của ngày mai. Cuộc phiêu lưu của nhân loại sẽ có bước đi tối hậu đó...



Tôi đang lắng nghe phút tàn tạ của mọi sự huyên náo. Cái giờ giấc lặng lẽ của thức tỉnh. Đó cũng là giờ phút về nguồn của nghiệp dĩ. Khoảnh khắc chung thẩm của mọi con đường. Để từ đó viên thành một con đường thanh tịnh trên mọi ngã ba ...
Trong những giờ tĩnh tâm, tôi đã loáng thoáng thấy những bước chân nhân loại trở về. Thoát đi từ một hoàng hôn đ̣ang tàn tạ. Những vầng trán thấm nhuần sự thất bại, những ánh sáng rực rỡ, cái áng sáng của kẻ đã thấy được cội nguồn.



Chỉ có những dân tộc sống tận cùng khổ đau mới xứng đáng đốt lên ngọn lửa trong căn nhà trở về đó. Và chỉ có những kẻ chạm đ̣áy hố thẳm mới biết được đỉnh cao.

Thời Tập số tháng 12/1974


Cuối cùng, gửi tặng mọi người điã nhạc TÌNH YÊU TÌM THẤY do em gái cuả NS-Trịnh Vĩnh Trinh trình bày, mà theo ông






Khánh Ly / Vĩnh Trinh / Hồng Nhung

KL, một người bạn của định mệnh vĩnh viễn thương yêu nhau.
VT, một người em ruột phải bù đắp vì không kịp thấy bố khi vừa ra đời
HN, một người quá gần gũi không biết phải gọi là ai?

- Khánh Ly hát cho một thời vừa lãng mạn vừa đau thương trong chiến tranh. Hay nhất.

-VT. Một người thích hát và hát hay những bài hát của anh mình. Lưỡng lự giữa đời ca hát và đời thường. Tuy nhiên cái nghiệp ca hát lại trói buộc ở chặng đời mà mọi ràng buộc khác không còn ý nghĩa nữa. Thế cũng là một điều may mắn cho đời, và cho tôi.

- H.N. làm mới lại những ca khúc của tôi. Có người thích có người không thích. Tuy nhiên tôi thích vì đó là cách biểu hiện mới phù hợp với (...) thời hiện đại - Một sự lãng mạn mới. Nó giúp mình có được một chỗ ngồi trong hiện tại chứ không phải là kẻ nhắc tuồng từ quá khứ.

- Khánh Vĩnh Hồng hay Ly Trinh Nhung là điều phải có, gần như tất yếu, trong cuộc đời sáng tác của một người. Mà hình như còn nhiều nữa, như Khánh Hà, Cẩm Vân, Thái Hiền, Thu Hà, Lan Ngọc, Lệ Thu, ôi nhiều lắm vân vân và vân vân.

Trịnh Công Sơn

CD TINH YEU TIM THAY-TCS-TRINH VINH TRINH


nick&pass:nghenhac






Thứ Ba, 16 tháng 10, 2007

TÌNH YÊU & HUYỀN THOẠI

Một bài hát hay thì nói nhiều hoá ra lại vô duyên:)

Nên mọi người cứ từ từ mà enjoy...1 bài hát với tiết tấu dễ thương và lyric cũng vậy.Có thể nói bài hát này là phút xuất thần của TRỊNH VĨNH TRINH (em của Cố NS TRỊNH CÔNG SƠN)..Đến giờ người ta vẫn chưa biết ai là tác giả chính thức của bài này..Mà nghe đồn đâu là Minh Kỳ
( Bài này được trích ra trong CD KHÁNH HÀ 18-BUỒN VƯƠNG MẮT EM)

d287







Nàng mọc cánh bay đến nơi chân trời
Chàng đuổi theo trên chuyến xe cuộc đời
Nàng vươn tay hái sao trời đỉnh núi

Kết lên tóc mây như đôi mắt tình yêu.






5ea3



Nàng cầm đuốc soi sáng tâm tư chàng


Bầy thỏ ngoan đi trốn đôi tay chàng


Hồn chết đuối nơi sông dài yêu đương



Bóng đêm đứng trông chiều khóc ai sương mù.






307639089_2caca70f74_o



Trên đồng bằng ân ái, môi nàng là hoa thắm





Cho mật ngọt tình yêu, đam mê đừng trốn mất





Mây mùa hè thiêu đốt, sa mạc lòng rực cháy





Chim rừng về hỏi lá, đàn quạ đen cười rũ.






cd37



Nàng là đá bao tuổi xanh hỡi nàng





Chàng là rêu ôm đá mơ thiên đàng





Bằng đôi chân mang linh hồn xà điểu





Đá xanh chở rêu về núi ta tự tình.



Thứ Hai, 15 tháng 10, 2007

100th.THÔI TA DẤU CHO RIÊNG TA BIẾT...

4 năm

Điều gì khiến ta hằng sáng hối hả chạy đua với thời gian để bắt kịp chuyến xe bus cuối cùng lúc 6h….rồi lại ngủ vùi mê man bất tận trên những chuyến xe ấy trong nỗi mơ hồ của quãng đường xa tít tắp…

4 năm…

Điều gì khiến ta phớt tỉnh mọi thứ, nổi loạn trong tâm tưởng và chỉ biết cười khi người ta khen hay chê…

4 năm

Ta sống như mọi người và khác mọi người…

Trong những nỗi chông chênh của cảm xúc, ta lấy lại thăng bằng nhanh thật nhanh

Điều gì đã khiến ta quên đi tất cả…

Một sáng mai thức dậy…

Vẫn những chuyến xe bus băng ngang nỗi buồn..

Làn sóng âm rì rầm trên những bản tin radio sáng lan toả thành những cơn đại hồng thủy

Bủa quanh…

Vẫn những mơ hồ..rất cũ..

Ta thấy…

Chẳng có gì..và còn gì…

Chợt cười 1 nụ cười ngạo nghễ

"...Một khi lòng đã chán

Ta im lặng quay đi

Nào cần thiết nói gì

Ai ra sao mặc kệ..."

Thứ Năm, 11 tháng 10, 2007

CRAZY!

Sợ cám giác này…cảm giác thừa thãi và không có gì làm..cứ nằm lên nằm xuống, lôi đóng đĩa ALIAS ra xem rồi hồi hộp theo từng điệp vụ của cô gái tóc vàng mạnh mẽ mà cũng rất yếu đuối…Huy ơi, đã bao lần rồi, mày trốn chạy những cảm xúc thật bằng những sence film ưa thích của mày???Film ảnh cũng chỉ là trí tưởng tượng mà mày lại đem nó vào cả đời thật. Mày tưởng tượng mày là người ngoài hành tinh sau khi xem xong Roswell, mày thậm chí còn định xăm cả code mã vạch sau gáy sau khi xem xong Dark Angel, mày còn muốn vào tù để tìm đường thoát như trong Prison break, mày muốn lâm vào cảnh ngàn cân treo sợi tóc để 1 lần tận mắt thấy Clark Kent trong Smallville,mày muốn 1 lần..rớt máy bay để lạc vào 1 hoang đảo đầy sự kì bí như Lost, hay đôi khi mày nghĩ mày có thể bay được như trong Heroes???


Ai đó hỏi tôi điều gì bạn thích nhất và ghét nhất, 1 câu trả lời cho 2 câu hỏi:đó là sự im lặng…Hôm qua, sự im lặng làm tôi chết điếng vì cô đơn , hôm nay nó lại vỗ về ôm ấp tôi…Những cơn mơ, là có thật hay không…Nó ám ảnh và lay động lại trong tôi những cảm xúc tưởng từ lâu chai đá… Tôi vùng chạy khỏi thế giới thực này, tôi ngã quỵ trong những giấc mơ…Những giấc mơ nhạt nhoà trong 1 vùng ánh sáng đến chói mắt của 1 thời..chưa xa hay mới vừa kịp xa?


Tôi sợ, sợ 1 lúc nào đó, trong cuộc đời có quá nhiều quyết định, ngã rẽ như thế này, tôi sẽ điên mất, nên bây giờ, tôi điên trước vậy!


Thứ Tư, 10 tháng 10, 2007

NGƯỜI LÍNH VNCH.

Cái này là em copy-paste từ blog em bên Yahoo!:)),các bạn, cô chú xem nhớ để lại comment và nói suy nghĩ của mình nha:))

Entry không dành cho những ai nhạy cảm về 9 trị:)


These're just my own view so, if u dont agree,that's your problem:)
Ehèm...hôm wa tình cờ vào blog của bác Thiên Bồng Nguyên Soái...thấy bác post nhiều ảnh về quân đội miền Nam cũ (nói trắng ra là quân lực VNCH ấy)...Gì thì gì, đó cũng là 1 phần của lịch sử, thế nhưng những nhà sử gia của VN thì luôn luôn giấu nhẹm chuyện này như mèo giấu...^%^*%^(sorry!!!!)...Cuối cùng cũng tóm lại là thời thế thế thời thời phải thế, ai thắng làm vua còn thua làm giặc thôi. Các chú làm đường lối"tuyên truyền" của "ta" bây giờ cứ kêu là bên quân đội VNCH không có lí tưởng,thế cái gọi là đánh quân Bắc Việt,thì gọi là gì...cái này nói theo ông Sơn(TCS)đúng là "nội chiến" chứ còn gì...Thế mà cứ bắt bẻ ổng miết...,cho đến bây giờ, tuy về lí thì là thống nhất về mặt địa lí, mà về mặt tâm tư, tình cảm, lòng người...giữa 2 miền Bắc-Nam thì không biết đến khi nào mới hoà hợp được....
Thui, giờ xin post hình...những chữ in nghiêng là ý của bác Thiên bồng và comment của bạn của bác, còn lại là ý kiến của em...
Téng téng téng teng...
Tôi không phân tích gì thêm nữa, vì tự những bức ảnh sẽ nói lên tất cả,tôi không có thiện cảm với những người lính miền Nam-nhưng tôi chỉ muốn cho mọi người thấy những nét rất đỗi đời thường ở họ,cũng giống như những người lính Giải phóng quân miền Bắc,chỉ có khác là họ đứng ở 2 chiến tuyến đối lập. (Em thik bác câu này:)
LinhVNCH1.jpg picture by nam_anh_79
Cái Cái này thì có thể gọi là 1bức ảnh tuyên truyền cho lính VNCH của giới truyền thông Nam Việt Nam thời đó được 0 nhỉ?Tôi nghĩ chắc là có..
Comment: Cái ảnh đầu tiên em đoán chắc là một ả cave nào đó được bọn nó thuê để tuyên truyền ấy mà.
(Ối trời, nói vậy thì buồn nhau quá, chắc mọi người cũng biết là quân lực VNCH ngày xưa rất được mọi người yêu mến, đặc biệt là các cô gái trẻ, lấy được 1 người lính không quân, hay thủy quân lục chiến là ước mơ của nhiều người lúc bấy giờ...Nên bức hình ấy, theo tôi hoàn toàn là cảm xúc thực 100%, chắng có gì là dàn dựng cả..)
LinhVNCH3.jpg picture by nam_anh_79
Chính người đàn ông đội mũ đang diễn thuyết này (Nguyễn Văn Thiệu) là nguyên nhân thất bại của chính quyền miền Nam Việt Nam-tham ô, ăn hối lộ,sa đoạ,trước khi tháo chạy ông ta còn bí mật chuyển cả vàng và kim cương ra nước ngoài


Chuyện ông Thiệu chuyển tiền vàng ra nước ngoài còn chưa xác thực,ngay cả BBC và RFA cũng phủ nhận chuyện này:)
LinhVNCH7.jpg picture by nam_anh_79
ông già lẩm cẩm Trần Văn Hương đến sát ngày Sài Gòn sắp thất thủ mới chịu giao lại quyền cho đại tướng Dương Văn Minh (trong khi em ruột ông Minh là Dương Văn Nhật lại là đại tá của ta,thế mới biết chiến tranh nó gây ra nhiều sự éo le và oái oăm ra fết nhỉ)
Đúng là cái này hay...chờ có thời gian em post hình ảnh tướng Minh đọc bản"đầu hàng" ngày 30/4/75:(
LinhVNCH76.jpg picture by nam_anh_79
Ngô Đình Diệm-nổi tiếng với điều luật 10-59 giết hại bằng máy chém không biết bao nhiêu cán bộ Cộng sản,anh em nhà họ Ngô nếu không có ý định ngầm bắt tay với miền Bắc nhằm trung lập hoá và tiến tới thống nhất với miền Bắc thì có lẽ đã không bị Mỹ đạo diễn cho các tướng lĩnh SG hạ bệ


LinhVNCH4.jpg picture by nam_anh_79
LinhVNCH83.jpg picture by nam_anh_79
Đội nữa cảnh sát quốc gia của VNCH,nhìn cô nàng lè lưỡi kìa,rất vô tư,những nhân vật này bây giờ không biết còn sống hay đã chết,có lẽ đã ra nước ngoài hết
Nhìn mấy cô gái trong quân đội VNCH kìa, gọn gàng và xinh đẹp, ai như mấy bà mấy cô trong quân đội bây giờ...hầu hết(theo tiếp xúc của cá nhân)..thật là lỗ mãng...
LinhVNCH6.jpg picture by nam_anh_79
Đã có rất rất nhiều phóng viên chiến trường tử nạn tại Việt Nam trong khi tác nghiệp

LinhVNCH26.jpg picture by nam_anh_79
Nhìn trực thăng bay rợp trời thế này,bộ đội mình bây giờ mà di chuyển và chiến đấu cũng bằng trực thăng đổ bộ thế này thì quá tuyệt,rất tiếc chiến thuật trực thăng vận này của người Mỹ cũng thất bại thê thảm
Cuộc chiến tranh Việt Nam 1945-1975 đã cướp đi sinh mạng của rất nhiều đồng bào của cả 2 miền Nam-Bắc, cuộc xung đột giữa hai ý thức hệ vẫn còn dai dẳng cho đến tận bây giờ,dễ hiểu vì sao người Miền Nam-đặc biệt là người Sài Gòn-không ưa mấy ông Bắc Kỳ, có lẽ 1 phần vì mặc cảm họ là người thua trận, nhất là những người có dính dáng đến chế độ cũ, mặc cảm ấy càng nặng nề hơn.
Post bài này không nhằm bất kì mục đích chính trị gì, cũng không có ý đồ gì lớn lao,chỉ để muốn mọi người thấy những hình ảnh về người lính bên kia chiến tuyến-lính VNCH-hay bà con ta vẫn gọi là lính ngụy,nói thực ra họ chiến đấu không fải là không có lý tưởng-lý tưởng Chống Cộng rành rành ra đấy,nhưng mặc dù được sự hỗ trợ tiền của vật chất,con người cực lớn từ phía Mỹ,họ vẫn không thể giành thắng lợi, trở thành 1 đội quân thiếu sức chiến đấu,và cuối cùng sụp đổ hoàn toàn theo cơn lốc giải phóng năm 1975
Đối với chúng ta-có thể đấy là ngày thắng lợi, nhưng đối với họ,những người đã chạy ra nước ngoài vào trước,trong và sau cái ngày 30-4-1975 đó thì họ coi đó là ngày Quốc Hận-cũng dễ hiểu thôi-đang có địa vị quyền lợi,ăn sung mặc sướng, nay bị mất tất cả,làm sao họ không ghét Cộng sản.
Tôi không phân tích gì thêm nữa, vì tự những bức ảnh sẽ nói lên tất cả,tôi không có thiện cảm với những người lính miền Nam-nhưng tôi chỉ muốn cho mọi người thấy những nét rất đỗi đời thường ở họ,cũng giống như những người lính Giải phóng quân miền Bắc,chỉ có khác là họ đứng ở 2 chiến tuyến đối lập.
LinhVNCH86.jpg picture by nam_anh_79
Ngồi trên máy bay,Không hiểu người thương binh này đang nghĩ gì,bên cạnh anh là xác một đồng đội vừa chết
LinhVNCH16.jpg picture by nam_anh_79
Mỹ và VNCH định tung những nhóm biệt kích này ra miền Bắc quấy phá nhưng rất tiếc là ra nhóm nào thì bị tóm nhóm đấy,rõ khổ
LinhVNCH48.jpg picture by nam_anh_79
Lực lượng biệt kích hỗn hợp Việt Mỹ
LinhVNCH17.jpg picture by nam_anh_79
LinhVNCH26.jpg picture by nam_anh_79
Nhìn trực thăng bay rợp trời thế này,bộ đội mình bây giờ mà di chuyển và chiến đấu cũng bằng trực thăng đổ bộ thế này thì quá tuyệt,rất tiếc chiến thuật trực thăng vận này của người Mỹ cũng thất bại thê thảm
LinhVNCH74.jpg picture by nam_anh_79
Đang chờ đến lượt tôi-tiến vào 1tương lai vô định
Em thik câu này:)

Sài Gòn tết Mậu Thân 1968-Một cú sốc về tinh thần cho toàn thể nước Mỹ

Cái này là phải nói đến 1 vết nhơ trong lịch sử chiến tranh VN..do bên Bắc Việt gây ra mới đúng, họ đã sẵn sàng xoá bỏ những phong tục, những gì thành kính nhất của quê hương, đất nước...khi quyết định tiến công và gây ra thảm sát ngay đêm giai thừa của cái tết kinh hoàng-MẬU THÂN 68!


LinhVNCH29.jpg picture by nam_anh_79

Phút suy tư-Họ đang nghĩ gì???,thực ra bất kể là lính miền Nam hay miền Bắc lúc đó cũng đều mong có cơ hội sống sót trở về

LinhVNCH71.jpg picture by nam_anh_79


Nhìn cái băng rôn đi-từ những năm 60-70 đó mà tiểu thuyết của Kim Dung đã được đưa lên màn ảnh và trình chiếu ở miền Nam

LinhVNCH12.jpg picture by nam_anh_79

Liệu đây có lại là những tấm ảnh tuyên truyền của VNCH không-lần này thi tôi lại nghĩ là không-trẻ em người già và phụ nữ luôn là nạn nhân của các cuộc chiến tranh,

????
!!!!



LinhVNCH34.jpg picture by nam_anh_79

LinhVNCH96.jpg picture by nam_anh_79

LinhVNCH40.jpg picture by nam_anh_79

LinhVNCH57.jpg picture by nam_anh_79

Lính dù-Một trong những lực lượng mạnh và tinh nhuệ của chính quyền SG cũng không thể nào cứu vãn hay xoay chuyển tình thế để tránh khỏi 1 sự sụp đổ toàn diện

Phạm Duy đã viết 1 bài nổi tiếng về lính dù:Huyền sử 1 người mang tên Quốc, còn Trần Thiện Thanh viết 1 bài tên là Tuyết trắng..2 bài đều hay!Anyone want 2 hear???

LinhVNCH77.jpg picture by nam_anh_79

Huấn luyện tân binh tại Thủ Đức,tôi đã hiểu tại sao dân Huế bị dân SG ghét,đó là vì dân Huế vừa học giỏi,lại vừa dòng dõi,nên hầu hết sĩ quan cao cấp VNCH đa phần đều gốc Huế hoặc gốc Bắc,chuyên được đi học ở võ bị Đà Lạt,còn lính lát và sĩ quan thường của VNCH thì chỉ được học ở Thủ Đức mà thôi

Em cũng không thấy dân SG ghét dân Huế nhiều đâu, có chăng là dân Bắc bị ghét thôi.
LinhVNCH64.jpg picture by nam_anh_79
LinhVNCH56.jpg picture by nam_anh_79
Ảnh ọt chụp cũng tạo dáng tạo hình ra phết-đời lính chỉ có mấy tấm ảnh và mấy lá thư là nguồn vui nơi chiến trường.đoán chắc họ là chụp ảnh này trong dịp về fép
LinhVNCH55.jpg picture by nam_anh_79
Road to the hell
LinhVNCH52.jpg picture by nam_anh_79
Không biết đây là ở đâu-nhưng có lẽ bức ảnh này mô tả họ đang ăn mừng khi chiếm lại được 1 căn cứ quan trọng của ta (Huế chăng?hay Thành cổ Quảng trị?)
LinhVNCH108.jpg picture by nam_anh_79
LinhVNCH60.jpg picture by nam_anh_79
Tình đồng đội-bất kì quân đội nào cũng có những tình cảm tốt đẹp giữa con người với con người
LinhVNCH105.jpg picture by nam_anh_79
Người lính VNCH này còn quá trẻ,chắc mới 17-18
LinhVNCH58.jpg picture by nam_anh_79
Tại 1 bót gác-họ hay sơn lên mũ chữ QC-Quân Cảnh-còn VN mình bây h mấy anh CSCĐ cũng bắt chước ý chang thế,hehehe
LinhVNCH82.jpg picture by nam_anh_79
Ngô Thế Linh-Phó Giám đốc Nha kĩ thuật chính quyền Sài Gòn,ông này nay đã mất
LinhVNCH39.jpg picture by nam_anh_79
Tư lệnh hải quân VNCH Hồ Tấn Quyền trong chuyến thăm tàu USS Toledo,ông này là tay chân thân tín của Diệm -Nhu và bị quân đảo chính sát hại trong cuộc đảo chính vào ngày 1-11-1963
LinhVNCH59.jpg picture by nam_anh_79
LinhVNCH80.jpg picture by nam_anh_79
Mình khoái nhất vụ ông Nguyễn Thành Trung-điệp viên của ta-trà trộn vào lực lượng không quân của VNCH và cho dinh Độc Lập dính 2 quả bom,hồi đấy máy bay của chính quyền Sg chủ yếu là A37
LinhVNCH110.jpg picture by nam_anh_79
Phi công VNCH nhìn cũng lịch sự đáo để,nhưng thời đấy cả ở 2 miền,chiều cao của người Vn mình vẫn còn khiêm tốn-bây giờ mấy ông này mà đi thi fi công chắc bị loại thẳng cổ
Dĩ nhiên!!!:))
LinhVNCH85.jpg picture by nam_anh_79
Những nụ cười rạng rỡ như thế này có lẽ làm cho mình thấy đỡ mất cảm tình với họ hơn,rất đỗi đời thường
LinhVNCH63.jpg picture by nam_anh_79
Một gia đình của người lính miền Nam thời ấy
LinhVNCH38.jpg picture by nam_anh_79
Bón cơm cho tù binh ư?Chuyện này có thật 0 nhỉ?Có lẽ nếu vì lý do nhân đạo thì cứ coi nó là thật đi
Sao lại không nhỉ???
LinhVNCH47.jpg picture by nam_anh_79
Những panô áp fích tuyên truyền chống Cộng của chính quyền SG
LinhVNCH42.jpg picture by nam_anh_79
Đây là tấm ảnh tôi thích nhất-1 bữa ăn tại bếp ăn tập thể dành cho lính tráng-vui và vô tư,như thể họ quên đi rằng ngày mai họ lại fải ra mặt trận và đối diện với cái chết
Chiến tranh đã qua 32 năm nhưng hình ảnh những người lính Việt Nam Cộng Hoà với chiếc mũ sắt-còn những người lính Giải phóng với chiếc mũ tai bèo có lẽ sẽ còn lại mãi với thời gian,và trong kí ức của những người đã sống qua thời kì ấy
Còn đây là từ liệu của em:
Quân nhân địa phương miền Nam-ảnh chụp tại Phan Thiết năm 1968...background là cây cầu sắt, nay được xây thành cầu treo LÊ HỒNG PHONG...
Local population can't go home









Refugees

Cái bảng ở đằng sau ghi là
DÂN QUÂN MIỀN NAM NHẤT ĐỊNH KHÔNG THƯƠNG THUYẾT VỚI MẶT TRẬN GIẢI PHÓNG MIỀN NAM:))
TỔNG LÃNH SỰ QUÁN MỸ TẠI SG NĂM 1964 TRÊN BÌA BÁO LIFE

MY SPECIAL VIDEO
DIỄU BINH NHÂN NGÀY QUÂN LỰC VNCH NĂM 1974..CÓ THỂ NÓI LÀ CUỘC DIỄU BINH LỚN VÀ RẦM RỘ NHẤT CỦA VN TỪ TRƯỚC TỚI NAY..CÓ XEM MỚI THẤY TÌNH CẢM CỦA NGƯỜI DÂN DÀNH CHO QUÂN LỰC VNCH NHƯ THẾ NÀO....NGÀY NAY MÀ CÓ DIỄU BINH NHƯ THẾ???MƠ ĐI..CUỘC DIỄU BINH DIỄN RA TRƯỚC DINH ĐỘC LẬP...