“Người về đây giữa non sông này
Hội trùng dương hát câu sum vầy...
Về cho thấy Xuân nồng áo em
Cho tình xưa thôi cách xa
Về chung mái nhà lá...”
“Mười lăm tỷ năm qua
Từ vạn triệu thiên hà
Bây giờ ta mới tới
Gặp lại em hôm qua”
(Phạm Công Thiện)
Dalat như một nhà băng ký ức, nơi đó cùng 1 cơn deja-vu có thể xảy đến cho cùng lúc nhiều hơn 1 người, bởi năng lượng của những quên & nhớ đã không hề mất đi mà ngày càng nồng sực lên khi được tan vào dày đặc sương khói “ở một nơi ai cũng quen nhau”, những ảo ảnh va chạm vào nhau rơi xuống thành một hố sâu / mặt hồ... nơi vĩnh viễn những thân phận tình nguyện bị mắc kẹt trong một cuộc chơi của số phận .
Dalat đẹp, đôi khi, vì có những cơn-mộng-điên chập chờn mãi không thôi!
cái chết ba cánh tay
(Lê Thị Huệ , 8/2010)
với hương hồn Minh
gửi Giang, Cung Tơ Chiều
và Đà Lạt chết
Giang gửi cho tôi một nùi chết và chút sống
Đàlạt nơi Minh chia lìa đời
nơi tiếng hát Giang run lên Cung Tơ Chiều
bao buổi chiều tôi và Minh đi qua hàng thông
giọng hát Giang ve vuốt những bãi màu nghĩa địa
sương xõa trên Đồi Cù Giang khóc và đã đi qua
thời chúng ta xanh ớn lũ chiến tranh bố ráp
sao tay Giang không vứt hết chùm thư
xuống Suối Vàng nơi tôi cởi hết thời con gái tắm co cau núm vú
nơi một lần Minh đã nhảy xuống tìm bóng tôi hôn sâu tuổi trẻ
để Minh khỏi ôm mặt đứng ngó tôi và Giang bên này đời
xanh đời tôi xanh đời Giang và Minh cười xanh khu Mả Thánh
bây giờ chúng ta thành những già chát hát tình ca cũ kỹ
nhớ người đàn ông trần truồng nhảy lầu đốt nến hát dạ khúc chiều
y chết ngòai balcon trên cánh tay Giang
ôm tôi khóc cơn trầm cảm sau chiến tranh
ôm tình Giang trong cơn điên rồ tuổi trẻ
sao tôi thù oán chiến tranh
sao tôi thù oán tuổi trẻ
sao tôi thù oán nhớ nhung
Giang gửi lại tôi làm gì nùi thời gian
dú đọet khuôn mặt tình yêu Đàlạt chết
vết sẹo tàn cuộc chiến đổ xuống cuộc đời ba bóng tối
đen ngòm những đứa bé què quê hương như tôi như Minh như Giang
bây giờ Đàlạt Giang đục khàn chết theo cơn khát hát
tiếng hát là quê hương Giang
tiếng hát là đêm sâu Giang
tiếng hát là cơn điên khùng của Giang
người đàn bà quét rác tình ra cơi thời gian
bó trong quan tài chiếc bì thư vàng to và rộng
ba cánh tay, Giang buộc vào cõi vĩnh cửu sa mù
Giang gửi tương tư cái chết sau ba mươi năm tôi quên cái chết
Giang gửi cho tôi chiếc áo quan tháng tám
tôi ngửi thấy mùi lá thông chết điếu thuốc trên tay Giang
Phan Minh trên tay tôi dúm tro tàn trút càn khôn tuổi trẻ
đóa loa kèn trắng sau lưng trổ một bông chiều chủ nhật
tóc Minh cháy khét nơi vùng ngực tôi chỗ đọng lại sau chiến tranh 1975
"...giọng hát Tuấn Anh buồn - tình yêu như bóng mây..."
Đó không phải đề từ cho một bài tản văn giới thiệu giọng hát, đó là lyric trong một bài hát của tác giả Song Ngọc - Đà Lạt Tình Yêu http://chiasenhac.vn/…/da-lat-tinh-yeu~tuan-anh~ts3zzs6dq11… Tuấn Anh trình bày rất thành công (nằm ở một trong số ít những CD tác giả Song Ngọc) Ít khi tên một ca sĩ và cả tên của một bài hát…được đưa vào lời bài hát.
Nhân hôm nay bộ film Bohemian Rhapsody ra mắt (với tài năng xuất chúng của diễn viên Rami Malek– nổi tiếng với series Mr. Robot và cả một bộ film gần đây là Người Tù Khổ Sai Papillon ), chợt nhớ & nghe lại…Tuấn Anh, vì có đọc đâu đó, phong cách ăn mặc của Tuấn Anh ảnh hưởng từ giọng ca chính của “Nữ Hoàng” - nhưng toàn là nam - này. So sánh khập khiễng chút thì có thể thấy giọng hát Freddie Mercury nổi tiếng bởi sự biến chuyển “lúc thánh thót du dương như một thiên thần, lúc gầm vang cuồng nộ”…thì sắc thái vang & trầm trong giọng của Tuấn Anh cũng thế, vì thế khi Tuấn Anh hát một vài ca khúc diễn tả sự nghẹn ngào, ray rứt và tan ra thành ngàn giọt nước mắt…thì Tuấn Anh nhập hồn & ... truyền hồn rất ám ảnh ...
Top 5 bài của Tuấn Anh tôi thấy hay nhất có thể kể đến:
Rồi em cũng bỏ tôi đi + Tan Vỡ (Đỗ Lễ)/ Đà Lạt Tình Yêu (Song Ngọc) / Nắng úa tình tôi (Ngọc Loan)/ 20 năm tình cũ (Trần Quảng Nam)
Một không gian cafe đẹp trong một toà nhà "di sản" của thành phố.
Nơi đây từng là hội sở của nhà in Imprimerie de L’Union (còn thấy dòng chữ này cũng như tên của chủ nhân nhà in trứ danh này - ông Nguyễn Văn Của - ở mặt tiền toà buyn-đinh nhiều gian này) nổi tiếng nhất thời Pháp Thuộc, đã cho ra những tờ nhật báo nổi tiếng thời bấy giờ như L'Écho annamite (Tiếng Vọng An Nam) và cũng là nơi sản xuất ra tờ Lục Tỉnh Tân Văn – một trong những tờ báo sử dụng chữ quốc ngữ đầu tiên của Việt Nam.
"Miền Nam những buổi trưa nắng vàng lực lưỡng, những đêm sao óng ánh đầy trời, những ngày mưa nhạc mùa thánh thót, những chiều gió thổi cho bà ba bay, những sớm sương đọng cho trái chĩu cành, miền Nam thật mới vì chưa thấy hết… (Mai Thảo: 15 năm – Khởi Hành 1969)
"...Trong lúc sưu tập các tạp chí văn học miền Nam, tôi nhận ra một điều đặc biệt. Đó là việc nhà văn Mai Thảo viết nhiều về 15 năm từ tản mạn, tùy bút, đến nhận định văn học.
Trước hết là bài nhận định “Vài nét điển hình của văn chương tùy hứng” đăng trên nguyệt san Vấn Đề số 11 tháng 5-68 về văn học miền Nam sau 15 năm. Bài thứ hai là bài tùy bút “Mười lăm năm” đăng trên tuần báo Khởi Hành số 8 năm 1969 "
("phát hiện" của nhà văn Trần Hoài Thư - đăng trên blog của ông - bản scan Vấn Đề của Trần Hoài Thư / hình chụp 2 bài tuỳ bút "15 năm Khởi Hành" của huyvespa)
Có những thứ (ta tưởng chừng) bình thường nhưng lại biệt tăm và khi bắt gặp (lại), nó trở thành một điều gì đó rất đặc biệt, con nước lên của miền Tây đã trở thành điều trông ngóng đằng đẵng 5 năm trời, và từ thượng nguồn Hy Mã Lạp Sơn hiu hắt, Mekong sau những cuộc phiêu bạt xa ngái năm nào, mùa năm nay đã lại cuộn trào và mang về phù sa để câu chuyện một loài cá phò trợ cho Nguyễn Ánh trên sông Vàm Nao thưở ấy không còn chỉ là những giai thoại trong truyền thuyết ( Nguyễn Ánh từ Vàm Nao định ra biển, nhưng vì thấy cá này nhảy vào thuyền nên sinh nghi không đi, sau rõ mới phát hiện nếu đi thì đã rơi vào binh phục của Tây Sơn tại Thủ Chiến Sai (An Giang), vì vậy người đặt tên cá này là “cá linh” để tri ân - nói về “Vàm Nao nước chảy đứt đuôi xà” này thì càng có nhiều câu chuyện, điển hình như câu chuyện “ông Năm Chèo”- “ông” cá sấu năm chân - hoà lẫn huyền sử & lịch sử http://tintucmientay.com.vn/truyen-thuyet-ong-nam-cheo-o-mi…), theo phù sa, có hàng hàng lớp lớp những câu chuyện trộn lẫn trong mênh mông sông nước, cá linh theo về và điên điển lại một lần nữa dấy lên màu si mê, tôi trở về miền Tây để bắt gặp thêm một vài điều “đẹp nhất Việt Nam”...như những bảng hiệu hồn hậu đầy tình Việt, hồn Việt và cái-đẹp-Việt!
java hosting vpn norway