Tình cờ đọc một tin: Ngày thơ Việt Nam tại TP. HCM sẽ lấy chủ đề là cuộc Tổng tấn công và nổi dậy Tết Mậu Thân (1968)http://www.phapluattp.vn/news/van-hoa/view.aspx?news_id=209703. Tôi nghe sởn gai ốc. Dù rằng có chút duyên nợ với văn chương nhưng hơn 10 năm nay tôi chỉ khoái "vỉa hè", không màng gì đến những cái hội trong vòng kiềm tỏa. Thế nhưng đọc cái tin ấy mà vẫn rùng mình thảng thốt. Trong "cái hội" ấy, vẫn có bạn bè tôi, và xin lỗi các vị đừng buồn, các vị có thể đến đó ngâm thơ, đọc thơ với một chủ đề nặng tính áp đặt? Một chủ đề khêu lại một trong những kỷ niệm đau thương nhất của dân tộc? Nếu quí vị là người miền Nam, hoặc là người sống ở nội thành Huế, lẽ nào không biết sự thực không phải chỉ có "hào hùng" mà còn có máu chảy, còn có tàn sát người vô tội (dù có thể điều này "chỉ do một thiểu số nông nổi, muốn trả thù cá nhân"- lời của một người từng tham gia MT). Vậy còn khơi vết thương này làm gì? Vậy cái chất "thi ca" này ở đâu?
Xin hãy "làm thơ" trên những kỷ niệm đau thương này..
Sự cố đã thành cố sự, diễn biến đã thành lịch sử..40 năm qua..vẫn chưa ai trả lời VÌ SAO K THƯƠNG MẾN NHAU CÒN GÂY KHỔ ĐAU LÀM LỠ NHỊP CẦU?
NHỮNG BẢN HỢP CA LAY ĐỘNG LÒNG NGƯỜI
(Wait 4 the minutes to hear CƠN MÊ CHIỀU by LỆ THU)
1 nhận xét:
Trong giòng họ gia đình tôi cũng có người (chỉ là thầy giáo trường làng) mà cũng bị việt cộng bắt đi rồi chôn sống ở Huế vào Tết Mậu Thân.
Đây là tội ác không thể bỏ qua, không thể tha thứ cho đến khi nào chính quyền việt cộng chính thức nhận tội và xin lỗi người dân miền Nam nói chung, toàn thể dân Huế nói riêng.
Đăng nhận xét