Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012

Có khi cuồng chân đi như chuyến đi lần cuối..


Có khi lòng không hẹn 
Có khi tình không hẹn
Có khi tìm nhau mãi không gặp nhau đâu nữa
Có khi ngồi yên thấy ta bé thơ đi mỗi ngày
Có khi cuồng chân đi như chuyến đi lần cuối
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Giac-Mo-Thanh-Lam---Ha-Tran/IW6OEE8I.html

CUNG ĐƯỜNG VÀNG NẮNG!


GIẤC MƠ TRƯA!








Peaceful corner in the morning

Trong sương khói...

We're on the move!



I_ME & MYSELF




Sương xuống nhanh và thật dày. Trong đôi ba phút, tất cả đều mất nét viền bên ngoài, giòng sông, bờ tường đá, người qua đường, những cột đèn đường, và tôi. Tất cả mờ đi, lẫn vào trong sương, biên giới giữa mọi thứ đã tan loãng ra. Trong đôi ba phút ngắn ngủi trong buổi chiều đó, tôi thấy dễ chịu. Tôi không thể tả được sự thanh bình đó. Tôi thấy mình đang mất đi, mình không thực. Không còn một ý thức rõ nét và buồn thảm. Chỉ còn một không gian mông lung, trong đó tôi không còn là tôi, mọi người không còn là mọi người, giòng sông không còn là giòng sông. Trong đôi giây phút nữa thôi, tất cả sẽ tan mất vào nhau, tan mất vào trong một thứ trí nhớ phôi phai, vào một giấc mộng trắng mênh mông...

(Đoàn Minh Phượng)




FREEEEE AS BIRDDDDDDDDDDDDDD...









Tuổi trẻ giống như một cơn mưa, cho dù bị cảm, vẫn muốn quay lại để được ướt mưa thêm một lần nữa...

1 nhận xét:

Unknown nói...

Chị thì luôn có cảm tưởng lần nào đi cũng là lần đầu ...