"Bềnh bồng khúc nhạc vàng giữa hộp đêm
Chỉ sợ dứt âm thanh lúc về sáng
Vừa buông rời cánh tay đã mất nhau
Người có ra đi muôn trùng sẽ để lại khúc hờn ghen..."
Chỉ sợ dứt âm thanh lúc về sáng
Vừa buông rời cánh tay đã mất nhau
Người có ra đi muôn trùng sẽ để lại khúc hờn ghen..."
"Hồn có lúc khói hương bay
Tình có lúc như đèn soi
Chập chờn đâu đây
Còn vọng bước chân người..."
Tình có lúc như đèn soi
Chập chờn đâu đây
Còn vọng bước chân người..."
"Anh còn lại những buổi chiều
Những buổi chiều ve vuốt lá xanh xao
Những buổi chiều nghe chuông reo lần cuối
Áo vàng hoàng yến, áo tím hoàng hôn,
lòng tắt nắng trở về..." (Hạc Thành Hoa)
Những buổi chiều ve vuốt lá xanh xao
Những buổi chiều nghe chuông reo lần cuối
Áo vàng hoàng yến, áo tím hoàng hôn,
lòng tắt nắng trở về..." (Hạc Thành Hoa)
Ngày tháng Hạ, mênh mông buồn
Lòng vắng vẻ như sân trường
Hàng phượng vĩ cũng khác thường
Nhỏ tia máu trên con đường
Ngày tháng Hạ, lê thê dài
Lòng nín lặng như khung trời
Trời cao ngất vươn lên hoài
Nhà nghiêng xuống muốn khóc ai.
Ngày tháng Hạ, trưa ngủ kỹ
Theo tiếng nhạc ve sầu đưa
Cây lá già trong tuổi thơ
Bờ dốc mòn theo tưởng nhớ ...(Phạm Duy)
Lòng vắng vẻ như sân trường
Hàng phượng vĩ cũng khác thường
Nhỏ tia máu trên con đường
Ngày tháng Hạ, lê thê dài
Lòng nín lặng như khung trời
Trời cao ngất vươn lên hoài
Nhà nghiêng xuống muốn khóc ai.
Ngày tháng Hạ, trưa ngủ kỹ
Theo tiếng nhạc ve sầu đưa
Cây lá già trong tuổi thơ
Bờ dốc mòn theo tưởng nhớ ...(Phạm Duy)
Im lặng của đêm, tôi đã lắng nghe
Im lặng của ngày, tội đã lắng nghe... (TCS)
"Rồi từng ngày qua
Người về miền xa
Có nhớ thật thà
Đắm đuối mù lòa
Hay đã Nhạt Nhoà..."(Tuấn Khanh)
Người về miền xa
Có nhớ thật thà
Đắm đuối mù lòa
Hay đã Nhạt Nhoà..."(Tuấn Khanh)
"...Kỷ niệm vui buồn anh xếp hành trang
Khung trời màu xanh cỏ hoa kết trên đường đi
Thiết tha cuộc đời dù biết đắng cay nhiều hơn ngọt ngào
Ngày mai trả em về kinh kỳ hoa đèn
Dù trăng vẫn vàng dù mây tan..."(Lê Uyên Phương)
"...Em ơi em ơi quay đi để cho chia lìa lần này dài phút xót xa...
Trong bao kiếp hoang , vui chưa tìm thấy
Xin cho những cơn mê say còn mãi trong đời
Ðâu có ai biết mai sau
Ðâu có ai mãi thương đau
Ðâu có ai phải muôn kiếp xa nhau..." (Lê Uyên Phương)
"Quán đang vắng không em yên ngồi,
quán như đón chờ cơn giông tới...
Quán đang nhớ lưng thon em ngồi,
vắng em quán làm ra u tối..."(QB)
Gửi Em Một Nụ Tình Xanh (1972)(Phạm Chu Sa)
"...Chiều mưa rưng rức sầu trên hàng cây trên môi mắt
Đêm mưa trỗi nhạc mưa đong đưa bài ca mộng ảo
Này em yêu
Anh muốn nói với em
Một điều vô cùng thú vị
Như bài thơ ca tụng tình yêu
Tình em dàn trải như biển xanh
Biển mời gọi âm vang giữa lòng thời gian
Tình em cuộn tròn như con mèo ốm
Vo viên đời anh như điếu thuốc
(Nhớ đừng đốt cháy đời anh tội nghiệp)
Nhớ đừng nói với anh về một nỗi buồn
Dù là nỗi buồn thơm ngát
Dù anh đã hỏi em có biết buồn không
Nỗi buồn tuyệt vời
Anh chỉ muốn nghe nhịp đập trái tim em
Rộn ràng xao động
Và nhớ còn nợ anh một nụ hoa
Trắng như lòng trinh nguyên thơm nồng hạnh phúc
Anh cũng muốn hỏi em biết gì không
Đêm và bóng tối
Đã quanh quẩn trong anh nửa đời mộng thực
Nhưng anh không muốn thấy đôi môi xinh đẹp chúm lại nói về bóng đêm
Và trái tim ngoan chậm nhịp đều
Bởi vì anh yêu em quá đỗi
Này em yêu
Anh muốn nói với em về một dòng sông
Chảy qua nửa đời buồn phiền phiêu bạt
Qua một cuộc tình xanh trong trí tưởng
Đã trở thành sự thật
Phải không
Em
Gửi tặng em nụ hoa vàng mới nở
Trong chiều nay mưa xanh."
1 nhận xét:
những hình ảnh quen thuộc của phố xá Sài Gòn
tự nhiên thấy nhớ lạ khi đã lâu không dạo chơi nhìn ngắm
Đăng nhận xét