Là nồng nàn nữ tính..
Là trầm buồn trống rỗng..
Là khao khát yêu thương..
Là bí ẩn kì diệu...
Là buông lơi thanh thoát...
Là tinh tế nhẹ nhàng..
Là thương đau khắc khoải...
Là MAI KHÔI
Là chút vấn vương rối bời...
Là nổi loạn đằm thắm...
Là ấm ứt chưa nguôi..
Là tình sầu dấu kín..
Là hoài niệm mông lung...
Là ngóng trông vô vọng..
Là ngây dại buồn vui...
Là QUOC BAO musik...
"..hòa âm tất cả theo phong cách acoustic rock và dùng một biên chế ban nhạc rất “mini”, chỉ gồm: Dũng Dalat (guitars), Duệ Hùng (piano), Nguyễn Hữu (background synth), Kim Qui (trống, bộ gõ), Quốc Hiển (bass). Lối thu âm này phát huy tài nghệ cá nhân từng người trong ban nhạc, gây hứng thú cho họ hơn cách thu ban nhạc “đánh thuê” chỉ biết làm tròn nhiệm vụ “công chức”"
Tài liệu chính thức cho đĩa Mai Khôi hát Quốc Bảo
“Vực”
Giọng hát bè của Viết Thanh (UnlimiteD) khiến bản ghi âm cay đắng hơn, ngổ ngáo hơn, nhưng ấn tượng mạnh hơn. Tôi hòa âm phần guitar cho “Vực” ngay tại Viết Tân Studio. Tôi yêu cầu một phong cách alternative thật đậm, kiểu Green Day trong các đĩa thập kỷ 90.
“Ta Cười Như Ngây”
Vốn định viết cho đĩa V (2006) nhưng cuối cùng tôi loại ra. Lúc ấy, tôi không tìm được giọng hát phù hợp. Tôi thích viết các rock ballad kiểu Anh, ở giọng trưởng, ba đoạn độc lập (hai đoạn A-B cộng với một “cầu nối” - Bridge). Cảm hứng “Ta Cười Như Ngây” đến cùng thời điểm với các bài đã phổ biến “Như Nằm Mê Mà Thôi”, “Ám Ảnh”.
“Anh và Em”
Tôi thích tiếng đàn thùng hơi “câm” một chút trong bài này. Phần đệm đã được thu thử nhiều lần trước khi có hình hài như thế. Tôi viết theo thể hai đoạn đơn so sánh điệu tính với nhau, ví như bài song ca cho-một-giọng-hát. Bộ gõ được chơi live trên Roland Handsonic HPD15.
“Vào Một Đêm Thật Yên”
Cùng một màu sắc với “Vực” nhưng ít tăm tối hơn. Một chiêm nghiệm về mối quan hệ giữa cá nhân với môi trường. Đoạn guitar solo của Dũng Dalat ở cuối bài rất độc đáo.
“Tình Ca Phố”
Được remaster từ bản thu live vốn đã có mặt ở đĩa my guitar my friends.
“Mộng Du”
Bài có 2 phiên bản lời Việt, Anh, đã thu ở đĩa Tình Ca Hồng II. Tôi dùng bản lời Việt ở đây.
“Ngày Hai Mươi”
Tôi dùng lại tổng phổ gốc đã từng phối cho Từ Hiền Trang, hiệu chỉnh lại cho hợp biên chế ban nhạc mới. Bản phối này trở nên giản dị hơn, hầu như tránh các chi tiết thêu thùa. Duệ Hùng chơi piano thay cho Đằng Phương trong version gốc. Mai Khôi có lối hát cố tình trễ nải; đầu tiên, điều này khiến tôi lo ngại, sợ… mất chất hồn nhiên lẽ ra phải có. Nhưng nghe nhiều lần, tôi lại thích kiểu hát của Khôi. Như một người ngoài cuộc nói vu vơ. Như câu chuyện hai mươi được kể lại vào thời điểm người kể không-còn-hai-mươi. Trễ nải, chểnh mảng, lạnh lẽo, nhưng có duyên ngầm trong lời kể.
“Vĩ Cầm”
Đây là bản romance tôi viết từ năm 2006, không phổ biến. Tôi viết sẵn cả phần đệm piano và bè violin độc tấu. Khi thu nhạc “Vĩ Cầm”, ban nhạc nhàn hạ, chỉ lẩy từng chùm hợp âm nền thật mỏng, thật thưa. Bài hát cũng đánh dấu một mảng viết của tôi: romance cổ điển. Tiếng đàn violin là của Lê Trí Toàn. Tôi viết đoạn interlude có những âm bán cung nối nhau liên tiếp à la Chopin.
“Tình Tôi”
Bài hát được viết khoảng sau Tết năm 2007, trên tầng hai quán cà phê Juice đường Mạc Thị Bưởi. Nó nằm trong loạt ca khúc tôi viết để đưa vào phim Hoa Dã Quỳ, nhưng giữ lại không sử dụng. Được phối theo kiểu country blues, “Tình Tôi” là một ca khúc buồn. Dũng Dalat thu đoạn guitar solo rất lâu, thử đi thử lại mãi để bảo đảm không rơi vào một “cliché” nhàm chán vốn ẩn trong nhạc nhịp ba.
“Đêm Nhung”
Có hơi hướng latin, do cảm hứng từ Shakira, Gloria Estefan. Nhưng thay vì tạo ra một bản latin thuần chất, tôi đã pha vào rất nhiều màu âm rock. “Đêm Nhung” là bài hát vui vẻ, hạnh phúc nhất trong album. Lê Trí Toàn thu 2 bè violin song-tấu-một-mình.
[Quốc Bảo, tháng 11/2008]