Thứ Năm, 21 tháng 2, 2013

Một mùa xuân vui đã qua...






"Xin đỉnh yên bình

Một mùa Xuân ôm kín khung trời
i
Của tuổi thơ thôi rã thôi rời

Xin đừng làm bão tuổi đôi mươi

Để vòng tay khắc khoải buông xuôi

Từng niềm vui bay theo biển gió..."





"Mẹ bảo đường còn lâu

Cứ vừa đi ta cầu

Quan Thế Âm Bồ tát

Là tha hồ đi mau"

(Nguyễn Nhược Pháp)


Chắp tay lạy Người, cho xin nụ cười 
Chắp tay lạy Trời, cho đám mưa rơi 
Chắp tay lạy Đất, cho mầm cây tươi 
Chắp tay lạy Nước, cho mát cõi đời 
Chắp tay lạy rồi, lạy mãi không thôi 
Chắp tay lạy nữa. 
Tôi lạy mây bay cho trời cao rộng 
Tôi lạy sông trôi cho sạch sầu đời 
Tôi lạy tất cả hiện hữu diệu vời 
Đâu không là Phật? Đâu chẳng là Trời? 
Dù bông hoa cỏ, dù hạt bụi rơi 
Như suối suôi non, như mây lên ngàn 
Như sông vượt trùng, như ánh trăng vàng 
Xin mở lòng ra cho trời đất hiện. 
Tâm là đảo quý giữa biển luân hồi 
Thần thánh đi rồi, chỉ có lòng thôi 
Hiện hữu đây rồi, không ý không lời 
Tôi không là Tôi, Người không là Người 
Mười phương mây nổi như cánh hoa trôi 
Như sóng ra khơi, như hơi gió thổi 
Như mây xa vời, như bóng hạc trời 
Tôi không là Tôi, Người không là Người. 
Chắp tay lạy Người, xin cho nụ cười 
Chắp tay lạy Trời, cho đám mưa rơi 
Chắp tay lạy Đất, cho mầm cây tươi 
Chắp tay lạy Nước, cho mát cõi đời 
Chắp tay lạy Người, chắp tay lạy Trời 
Chắp tay lạy rồi, lạy mãi không thôi 
Lạy mãi không thôi! 
Lạy mãi không thôi!

Không có nhận xét nào: