Chắp tay lạy Trời, cho đám mưa rơi
Chắp tay lạy Đất, cho mầm cây tươi
Chắp tay lạy Nước, cho mát cõi đời
Chắp tay lạy rồi, lạy mãi không thôi
Chắp tay lạy nữa.
Tôi lạy mây bay cho trời cao rộng
Tôi lạy sông trôi cho sạch sầu đời
Tôi lạy tất cả hiện hữu diệu vời
Đâu không là Phật? Đâu chẳng là Trời?
Dù bông hoa cỏ, dù hạt bụi rơi
Như suối suôi non, như mây lên ngàn
Như sông vượt trùng, như ánh trăng vàng
Xin mở lòng ra cho trời đất hiện.
Tâm là đảo quý giữa biển luân hồi
Thần thánh đi rồi, chỉ có lòng thôi
Hiện hữu đây rồi, không ý không lời
Tôi không là Tôi, Người không là Người
Mười phương mây nổi như cánh hoa trôi
Như sóng ra khơi, như hơi gió thổi
Như mây xa vời, như bóng hạc trời
Tôi không là Tôi, Người không là Người.
Chắp tay lạy Người,xin cho nụ cười
Chắp tay lạy Trời, cho đám mưa rơi
Chắp tay lạy Đất, cho mầm cây tươi
Chắp tay lạy Nước, cho mát cõi đời
Chắp tay lạy Người, chắp tay lạy Trời
Chắp tay lạy rồi, lạy mãi không thôi
Lạy mãi không thôi!
Lạy mãi không thôi!
Chắp tay hoa là bài số 9 trong 10 bài ĐẠO CA của Phạm Duy, thể hiện sự tôn trọng của tác giả với mọi thứ hiện hữu trong đời sống, bởi mọi vật, đều hiển bày 1 bản thể mầu nhiệm như nhau...
-Chắp tay không được mười ngón so le, không được rỗng ở giữa, không được đưa ngón tay chấm lên mũi, phải để ngang ngực. Cao là biểu hiện của ngã mạn, thấp là biểu hiện của giải đãi, lười biếng. Nên phải chắp tay cao thấp vừa chừng.
-Khi chắp tay xá chào, thầm niệm bài kệ sau:
“Sen búp xin tặng người, một vị Phật tương lai”.
Chắp tay như búp măng mọc trước ngực, chắp tay là thông điệp hoa sen, chắp tay chào thầy là dâng tặng thầy một bông hoa sen, chắp tay thành kính trước Phật đài là dâng cúng một búp sen, chắp tay chào hội nghị là tặng tất cả đại chúng một bông sen.
Ngày còn bé, ai mà chẳng không khoanh tay ngang ngực chào bà, chào bác, khoanh tay ngang ngực đứng úp mặt vào tường khi bị mẹ phạt …
Người bé khoanh tay chào, người lớn đan tay trước ngực dâng lên khi tế lễ thần linh đều gọi là “cung thủ”. Đó chính là hành động biểu thị lòng khiêm tốn, cung kính, tôn trọng đối với người khác của người phương đông.
Người Phật tử chắp tay hoa xá chào không mất đi yếu tố “cung thủ” lại thêm được một ý nghĩa hết sức nhân văn đó là dâng tặng cho người một bông hoa sen, cầu mong cho người, cho bản thân mình nhanh chóng có thêm nhiều điều hiểu biết, giác ngộ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét