Dậy sớm..
Cảm giác ngột ngạt khó chịu váng vất đầy rẫy quanh căn phòng..Bủa vây!
Chợt nhớ chút gió mơn man, chút nắng hanh nhẹ dịu dàng trải dài trên lối đi, nhớ những vòng xe qua bạt ngàn thông, lá vẫy gọi và gió thì tung tăng, nhớ những ngôi nhà trầm mặc chứa đựng hàng nghìn câu chuyện đầy ám ảnh, nhớ mưa không đủ ướt áo nhưng đủ làm mát lòng, mưa ê chề, mưa âm thầm, mưa như cuốn hết trí nhớ xuống phố, nhớ những con dốc thăng trầm, những con đường vắng ngắt, chỉ có hoa tràn ngập cả lối đi, nhớ những buổi tối âm thầm leo 1 con dốc không ánh sáng để đến với Cung Tơ Chiều, nghe bà chủ trút cạn lòng mình trên từng phím gutaire và giọng ca chơi vơi lơ lửng mãi trên đường về, lang thang trên ngõ vắng, thấy đúng là” đời ta tựa lá cỏ, ngồi hát ca rất tự do”…
FOR:NGUOI BAN DONG HANH(PHOTOGRAPHER : TUI :))
BONUS: CUNG TƠ CHIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét