Có những ca sĩ mà tiếng ca cuả họ không phải lúc nào cũng nằm trong ý định khi play 1 CD hay chuẩn bị sync vào mp3 cho 1 buổi tối khoan khoái nào đó...thế nhưng, mỗi khi nghe tiếng hát ấy, thì không thể cưỡng nổi sức hút và cái hồn từ những rung động ngân vang ấy. Hồng Hạnh là 1 trong những ca sĩ như thế. Có ai đó đã từng gọi cô là NGƯỜI CON GÁI XOÃ TÓC HÁT BI CA. Khác hẳn với hình ảnh cuả những người đàn bả..trẻ con, người đàn bà rất..đàn bà hay người đàn bà..đầy ma mị, hay người đàn bà-nàng thơ cuả ai đó...NGƯỜI CON GÁI XOÃ TÓC HÁT BI CA, vưà có chút bi ai, sầu thảm, vưà điều gì đó thanh tân và đầy sức quyến rũ...Những ca khúc nàng hát cũng thế, sâu lắng và dâng tràn xúc cảm, dường như đang nghe nàng rủ rê, mời chào đến những khu vườn lặng thầm mà ai cũng đều sỡ hữu, chỉ có điều chưa tìm được lối vào mà ngồi xuống thư thái, thong thả nhìn cánh thời gian đang rơi mà thôi..Nỗi buồn! Vâng, không gì khác nàng mang tới qua những ca khúc nàng hát cho thính giả. Nỗi buồn có thể mơn man, có thể là những nỗi buồn kịch tính, nỗi buồn dâng sóng, nỗi buồn ẩn mình...Tất cả đều ở lại trong lòng người nghe.Trọn vẹn! Và dường như....dường như nỗi buồn ở lại trong ta lâu hơn nhiều niềm vui???
1 nhận xét:
nàng đẹp quá !
Đăng nhận xét