....Trong cái se lạnh cuối năm, Saigon dường như hiền hoà hơn bao giờ hết...
Hổm rày đi ngang qua 1 con ngõ nhõ và cứ nghe văng vẳng bài cải lương được mở từ chiếc radio, bỗng thấy yêu Saigon lạ..
Bước qua con phố sầm uất nọ, thấy mặt đường bốc lên cái khói nắng ươm vàng, cùng 1 đám lá-chẳng biết là loại lá chi-xôn xao xoay tròn như đang đuổi bắt trên suốt cả 1 con đường...Thấy SG thật đẹp và thật lạ.....
Lướt nhẹ trên mặt đường với chiếc Vespa cũ kĩ, thường hay ngước nhìn SG từ trên cao, để còn thấy những kiến trúc cũ, những khung cưả xưa, những chạm khắc chưa kịp bị thay đổi....và thầm nghĩ, đằng sau khung cưả đó, trên góc balcony kia, ngày xưa,...đã từng...
Thử nhắm mắt và thấy ta đang đi tới bằng những ...bước lùi về 1 miền nào đó xa ngái....
Có còn nhớ Saigon không? Nơi ướp hương thơ tình tự, nơi gió nắng cũng rất phóng khoáng thổi bay vạt áo em mềm trong 1 buổi chiều hiền rất hiền, nơi những hàng me xanh xao 1 nỗi nhớ, nơi có những niềm buồn không tên, nhựng nỗi nhớ cháy rực 1 góc trời chiều, nơi ôm ấp biết bao những tình xưa cũ, những niềm xa xăm, nơi "chưa xa đã nhớ", nơi có những ngày trời trong để anh thấy mình là hương cốm và loay hoay tìm hoài "tay ai là lá sen", nơi không thể dứt bỏ, nơi náo nhiệt mà cũng rất bình yên, nơi sầm uất nhưng chao ôi sâu lắng.......
Thôi, đừng bao giờ em hỏi....!!!
Hổm rày đi ngang qua 1 con ngõ nhõ và cứ nghe văng vẳng bài cải lương được mở từ chiếc radio, bỗng thấy yêu Saigon lạ..
Bước qua con phố sầm uất nọ, thấy mặt đường bốc lên cái khói nắng ươm vàng, cùng 1 đám lá-chẳng biết là loại lá chi-xôn xao xoay tròn như đang đuổi bắt trên suốt cả 1 con đường...Thấy SG thật đẹp và thật lạ.....
Lướt nhẹ trên mặt đường với chiếc Vespa cũ kĩ, thường hay ngước nhìn SG từ trên cao, để còn thấy những kiến trúc cũ, những khung cưả xưa, những chạm khắc chưa kịp bị thay đổi....và thầm nghĩ, đằng sau khung cưả đó, trên góc balcony kia, ngày xưa,...đã từng...
Thử nhắm mắt và thấy ta đang đi tới bằng những ...bước lùi về 1 miền nào đó xa ngái....
Có còn nhớ Saigon không? Nơi ướp hương thơ tình tự, nơi gió nắng cũng rất phóng khoáng thổi bay vạt áo em mềm trong 1 buổi chiều hiền rất hiền, nơi những hàng me xanh xao 1 nỗi nhớ, nơi có những niềm buồn không tên, nhựng nỗi nhớ cháy rực 1 góc trời chiều, nơi ôm ấp biết bao những tình xưa cũ, những niềm xa xăm, nơi "chưa xa đã nhớ", nơi có những ngày trời trong để anh thấy mình là hương cốm và loay hoay tìm hoài "tay ai là lá sen", nơi không thể dứt bỏ, nơi náo nhiệt mà cũng rất bình yên, nơi sầm uất nhưng chao ôi sâu lắng.......
Thôi, đừng bao giờ em hỏi....!!!
một phần chung cư Eden bắt đầu xây
__________________
__________________
__________________
__________________
__________________
________________
__________________
5 nhận xét:
hồi xưa ra đường ăn mặc điệu quá nhỉ :)
mặc đẹp và người cũng đẹp, thấy chút gì đó bình thản và thảnh thơi phải không hoalongden?:)
hok, đọc bài của Huy thấy thảnh thơi hơn ^^
hihi, thanks:)
viết nhăng cuội ấy mà:)
Hinh o tap chi NOi tieng nay -o dau ban co duoc hay qua
Đăng nhận xét