inspired khi đọc MÌNH PHẢI SỐNG NHƯ MÙA HÈ NĂM ẤY của NGUYỄN THIÊN NGÂN
...Những mùa hè nào...???
....
Ngày đó đôi ta vừa xa cách nhau
Bên này em đứng nghe sóng quạnh hiu
Chờ ngóng anh cho lòng em nhớ mong
Cho tình em xót xa từng giờ
Mùa hè vẫn xanh sao lòng em vắng tênh
Cho sầu dâng mắt môi những chiều phai
Người có hay ân tình ta đã trao
Nhưng còn chi nữa đâu mà đợi chờ
Vì em còn yêu, yêu vô cùng không bến bờ
Còn nhớ không anh môi hôn nào ta mới quen lần đầu
Những đêm dài lệ rơi tình em vẫn còn mãi mãi
Người tình ơi xin hãy chôn đi bao kỷ niệm
Lắng nghe trong em từng cơn đau anh hỡi
Còn chờ nhau mãi .
MÙA HÈ NĂM ẤY (LV: NHẬT NGÂN)
PHƯỢNG YÊU (LV: KHÚC LAN)
Một mùa hè đầy ái ân, với cơn gió đùa trong năng. Có em ngồi đây mà say đắm,cơn mưa nào trên bao
lối về, Trời mưa rơi trên tóc mây, cánh hoa ép vào trang nhật ký, nhớ bóng ai từ phương trời xa xăm,
trong một khúc ca tương phùng
Hạ về như những áng mây, thướt tha nồng cháy ru mối tình, còn miên mang trên môi người xa vắng.
Đâu mùa hoa thương nhớ với mối tình ta trên phố xưa, áo em còn trinh trắng ôm ấp bao niềm đau thật
cay đắng. ôii mùa hoa thương nhớ, ôi người yêu năm cũ, tình ơi hãy xoá đi vết chân thời gian
Mùa Hè tới!
Ngàn phượng thắm
đùa trong nắng mới
Dòng sông trong vắt xoay quanh đồi đưa sóng trôi
Trời trong sáng
Hàng mây trắng
cuộn trôi lãng đãng
Bầy chim ríu rít hót lên mừng mùa Hè sang
Gió mát về êm êm vờn mơn man
Tiếng sáo diều vi vu tràn không gian
Lũ bướm vàng lang thang tìm nhụy hoa
Tiếng ve sầu lâng lâng gọi hồn ai
Mùa Hè tới!
Làn môi thắm
cười trong nắng mới
Ngàn cây xanh lá vui tưng bừng trong nắng mai
Trời trong sáng
Tà áo trắng
lượn bay thấp thoáng
Lòng ta phơi phới khúc ca mừng mùa Hè sang
(MÙA HÈ TỚI - PHẠM ANH DŨNG)
Chiều trên phố vắng ray rứt tiếng mưa buồn rơi
Ngày qua rất vội mây xám giăng mờ ngõ tối
Mùa Thu sao đã đến cho lá úa trên hàng
Và em có buồn khi lá baỷ
Ai đã cho em những ngày tháng huy hoàng
Ai đã cho em rộn ràng ấm êm
Ai đã đưa em lên gặp ánh sao trời
Ai đã cho em Mùa Hè đẹp nhất trong đời
2.
Chiều trên phố vẫn những tiếng mưa đều rơi
Màn đêm xuống rồi ai đón em khi chiều tới
Tình yêu em giữ mãi trong những lá thư còn
Và em vẫn buồn khi lá baỷ
Anh đã cho em những ngày tháng huy hoàng
Anh đã cho em rộn ràng ấm êm
Ai đã đưa em lên gặp ánh sao trời
Ai đã cho em Mùa Hè đẹp nhất trong đời
Vào những đêm đông giá lạnh Em nằm mơ
Em nằm mơ thành tia nắng ấm trong đôi mắt anh
3.
Ta đã cho nhau những ngày tháng huy hoàng
Ta đã cho nhau rộn ràng ấm êm
Ta đã đưa nhau lên gặp ánh sao trời
Ta đã cho nhau Mùa Hè đẹp nhất trong đời
Ta đã cho nhau Mùa Hè đẹp nhất trong đời
Mùa hè đi qua như làn gió
Mùa hè trong ta đã đỏ hoe
Mùa hè đôi ta bốc lửa cháy
Lửa thiêu trái đất này
Mùa hè con tim đã toả nắng
Mặt trời trong ta đã ngồi cao
Mùa hè mưa rơi cũng đỏ máu
Và nhuộm hồng trăng saọ
Ðôi ta chỉ có một mùa Hè thôi
Ðôi ta chỉ có một cuộc tình thôi
Mùa Hè vừa tới nơi rồi
Mùa Hè vừa tới rồi đi
Ðôi ta chỉ có một mùa mà thôi
Ðôi ta chỉ có một lần đời vui
Mùa hè nhuộm sắc đêm hồng
Mùa hè làm sáng tim đen.
Mùa hè cho khô những giọt nước
Lệ buồn trong đôi mắt ngủ yên
Tình nồng như hoa ngát nửa đêm
Dù rằng sẽ chóng tàn
Mùa hè thiên nhiên như tỉnh giấc
Mùa hè đưa ta tới hồng hoang
Trần truồng yêu nhau trong trời đất
Mùa hè của uyên ương.
Ðôi ta chỉ có một mùa Hè thôi
Ðôi ta chỉ có một cuộc tình thôi
Mùa Hè sưởi ấm ta rồi
Dù rằng lửa tắt ngày mai
Ðôi ta chỉ có một mùa mà thôi
Ðôi ta chỉ có một lần đời vui
Mùa hè ngày tháng chưa già
Mùa hè hạnh phúc đôi ta
(HẠ HỒNG - PHẠM DUY)
Gió thoảng đêm hè, gió thoảng về khuya
Gió gập cô bé lúc tuổi xuân thì, giấc ngủ không mơ
Cô bé học trò, đến tuổi học trò
Gió thổi căng tròn dưới lồng ngực son
Gió rồn tim xuống, gió lạnh tâm hồn
Gió là nụ hôn làm cho cô bé nức nở nhiều hơn.
Gió thoảng đêm hè thương nhớ người đi
Nhớ người tình tơ, nhớ người tình thơ
Nhớ cuộc tình xa
Ngày tháng hè là những ngày thương nhớ
Gió để cho đời man mác buồn tênh
Những cuộc tình trinh sẽ còn mỏng manh
Hỡi cô em, lúc xuân xanh đa tình
Gió thoảng đêm hè, gió càng về khuya
Gió càng thương nhớ
Gió chỉ vô tình, gió gợi buồn thương
Cô bé một mình sẽ ngủ một mình.
Gió thoảng đêm dài muốn là niềm vui, muốn là ân ái
Gió chẳng nên lời, gió chẳng là ai
Ðể ru cô bé giấc ngủ không vuị
(GIÓ THOẢNG ĐÊM HÈ- PHẠM DUY)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét