Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2012

Mình phải sống như mùa hè năm ấy...

"Một mùa hè đầy ái ân, với cơn gió đùa

 trong nắng. Có em ngồi đây mà say

 đắm,cơn mưa /mơ ?!? nào trên bao lối về..."

Mình PHẢI SỐNG như mùa hè năm

 ấy...PHẢI SỐNG...HÃY SỐNG...

SỐNG!


Sáng dậy sớm, không hiểu sao 4h mới ngủ mà giờ đã dậy (hình như do mê man tìm


 CD SẦU MỘNG của PHẠM VŨ, HÀ THANH hát: https://fbcdn-sphotos-


3859_n.jpg, mà may quá, đã có người send link sáng sớm



 nay: http://www.mediafire.com/?zu6avcu09zkk0y0 ... nhìn hình này trên fb


 chị Đẹp Lê Phương Thảo...và comment thế này : 


"nhìn Nhà Thờ với góc độ này và bảng lảng khói sương như thế không thể không


 "vận" nó vào không khí thơ NGUYỂN TẤT NHIÊN (không hiểu sao lại nghĩ ngay


 đến NTN)..chắc có lẽ vì đó là...điều tất nhiên???Nghĩ tới những câu đại loại như:

"Đồng bằng miền Nam dù chẳng lạnh bao nhiêu

Nhưng cũng phải ra cái điều rét mướt

Làm chiên ngoan, cả đời, tôn vinh hạnh phúc

Cả đời tin sự thật có, thiên đàng

Đôi mắt nào của Chúa ở trần gian"

(ĐÔI MẮT NÀO LINH HIỂN)

Hứa hẹn là 1 ngày .... BASTILLE DAY đẹp trời:)lol

P/S: Và...tình hình là hôm qua đọc tập thơ "MÌNH PHẢI SỐNG NHƯ

 MÙA HÈ


 NĂM ẤY" như có giới thiệu bên dưới thì thấy bạn NGUYỄN THIÊN NGÂN có


 "tư tưởng", những cái "cắc cớ", những "suy tưởng", luận điệu...thỉnh thoảng có



 mang dáng dấp của NGUYỂN TẤT NHIÊN. Rất thú vị, chắc sẽ review sau khi

 đọc kĩ hơn!


(Như con đường Đồng Khởi từng được xem là con đường đẹp thì nay các

 toà cao


 ốc thi nhau mọc lên chen chúc thiếu điều cụng đầu nhau, trong khi các

 tiệm quán


 lừng danh từng là biểu tượng văn hoá trên con đường này lại biến mất.

 Với dư


 luận dễ tính, có thể không cần thiết phải kê hết những khiếm khuyết, sai

 lầm trong



 việc điều hành đô thị, nhưng xét về mặt lịch sử của một đô thị lớn thì rất

 cần thiết



 có những cái tên và nhiệm kỳ của từng người lãnh đạo, để từ đó rút ra

 bài học



 cho tương lai.




Trong những bức điện tín với nhà văn/ nhà thơ Viên Linh, ông cho biết vì

 sao làm

 một loạt bài thơ về CÚC HOA và lấy địa chỉ email của mình là PHẠM

 CÔNG?

"Chuyện của bác giống chuyện PC-CH. PC đi đánh giặc , ở nhà CH từ trần

. Khi về


 không thấy vợ, PC xuống địa ngục tìm vợ. Bác thi trượt tú tài mấy lần

 liền. CH

 phải đi lấy chồng. Khi có 1 con trai thì khám phá ra người chồng đã có vợ

 và 3

 con (Hắn là GS ở DH Khoa học Saigon). CH uống thuốc độc tự tử chết ở

 BV Chợ


 Rẫy năm 24 tuổi, Từ đó bác lấy tên là PC, cũng xuống "địa ngục" tìm CH,

 và địa

 ngục chính là cuộc đời này


@ quán-cơm-trưa-ngon-nhứt-Saigon-phải-đi-vào-sâu-sau-bếp-một-ngôi-nhà-trong-hẻm-(nơi-đây-cũng-có-1-quán-phở-ngon-trước-75-bán-buổi-sáng)để-order-trong-đó-rau-và-canh-ngon-ngập-mặt!!!:)))


"Hôm em về ngoài thành vắng 

Trông lên hàng phượng ngủ mưa


Em đi tìm nhặt một cánh

Rưng rưng nhìn màu tuổi thơ

Khi quay về thành nội cũ

Nghe hoang tàn kỉ niệm bay

Em không cầm được lệ nữa

Nên gục đầu vào đôi tay…"

(MƯA BÊN THÀNH PHƯỢNG CŨ - ĐYNH TRẦM CA)


THỨ BẢY VỪA RỒI-
15 năm ấy biết bao là tình!?!
 


QUYỂN SÁCH CUỐI TUẦN

"Khi xem tranh mà chỉ chú ý đế


n đề tài thì không khác gì kẻ muốn thưởng thức một tác phẩm về văn

 chương, mà


 chỉ nóng lòng xem tác giả kết thúc câu chuyện ra sao" Cho những ai quan

 tâm: .

 Không phải rất thường xuyên để tôi recommend về 1 quyển sách đáng

 đọc - nhưn

g Câu Chuyện Hội Hoạ của Thái Tuấn (hoạ sỹ có tiếng trưỡc 1975) là 1

 trong


 những quyển sách đáng đọc . Những suy tưởng, lập luận, giải thích, ẩn

 dụ... thú vị,

 khúc chiết, dễ hiểu ...về những vấn đề tưởng chừng rất mơ hồ: mỹ thuật,

 nghệ

 thuật, cuộc sống, văn hoá...là điều sẽ làm bạn thoả mãn khi đọc quyển này!


Minh chứng rõ ràng giấy trắng mực đen cho việc từ hay bị hát sai trong

 bài NẾU

 MỘT MAI EM SẼ QUA ĐỜI của NS. Phạm Duy, đó là "VÒI VÓI" thay vì


 "VỜI VỢI"..'Vòi vói" 1 tầng nghĩa xa hơn, rộng hơn ..và dĩ nhiên là hay

 hơn (vừa

 mong, vừa chờ, vừa tiếc, vừa nuối, vừa với tay mong chạm lấy dù biết..vô

 vọng, bẽ


 bàng vs. nghĩa hẹp mà ai cũng hiểu của "Vời vợi"...tập nhạc NGÀY ĐÓ

 CHÚNG



 MÌNH YÊU NHAU có 1 lời đề từ của người mua quyển sách này vào

 5/1969 :"il

 n'y a personne qui ne tienne aux souvenirs mais la vie pratique tue les

 reves",

 tạm dịch: "Có những người luôn nuôi dưỡng những kỉ niệm nhưng cuộc đời

 luôn

 nhẫn tâm giết chết những giấc mơ ấy" - những quyên sách, tập nhạc ngày

 xưa ai

 cũng đều viết 1 vài dòng tâm sự hay 1 vài lời trao tặng..rất tình cảm

 &..vintage:)) 


À, mà trong tập này có 1 bài tựa là TÌNH KỴ NỮ chứ không phải là KỸ

 NỮ, chắc

 tác giả có dụng ý gì ở đây chứ chắc chắn không phải là lỗi typo rồi!



Không có nhận xét nào: