Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013

Liên quan đến sách...

Trong tập CÙNG MỘT LỨA BÊN TRỜI LẬN ĐẬN (tuyển tập 108 bài thơ rượu giang hồ khí cốt" có bài MỜI EM UỐNG RƯỢU (là tên tập thơ "mới" của nhà thơ CAO THOẠI CHÂU, tập hợp những bài thơ trước 1975).
Trong tập 108 bài tửu-thi, bài nào cũng hay và đặc sắc, đáng chú ý với mình còn có bài mở đầu, rất xúc động là bài LỚP TANG THƯƠNG (Lê Văn Bái) (và bài cuối tập là Rượu của Nguyễn Cao Kỳ (Bằng Việt), ngoài ra còn những bài hay-xé-lòng như Hành Phương Nam (Nguyễn Bính)/ Đời Vắng Em Rồi (Vũ Hoàng Chương)/Nam Hành (Bích Khê)Tưởng Như Còn Người Yêu (Lê Thị Ý)....
P/S: cả 2 tập có thể mua ờ Nhà Sách Hanoi, Saigon

LỚP TANG THƯƠNG
Ngày ấy cùng say trong quán rượu
Sầu tư đã cạn rượu hồ vơi,
Hai chàng trai trẻ ca rồi hát,
Bắt chước người xưa đề vách chơi:

"Nhớ Hạnh Hoa thôn quán rượu này.
Nhớ ngày nhớ tháng hẹn rồi đây,
Mười năm sau sẽ cùng chung lại
Xem cuộc đời qua mấy đổi thay."

"Ngày ấy hẳn đầu chưa điểm bạc
Biết bao dòng nước chảy qua cầu!
Lối xưa tửu quán còn không nhỉ ?
Bể rộng mong đừng hóa ruộng dâu!"

Chưa tới mười năm quán Hạnh Hoa,
Xuyên ngang tửu quán ánh dương tà,
Một người xuống ngựa mười năm trước
Một chém men tràn suối lệ sa.






"Tuyệt vọng và hy vọng như hai quả cân, đi lên và đi xuống. Tất cả sự đi lên đều là “anh hùng rơm”. Dám đi xuống, xuống, xuống tận đáy. Hố thẳm.

Tôi là con người ấy. Bởi vì Huy còn hy vọng, nên Huy còn đau khổ. Trái lại, tôi hết hy vọng, nên tôi mới sung sướng. Còn hy vọng, nghĩa là còn nghĩ đến ngày mai, nghĩa là đã quên ngày hôm nay. Huy đau khổ vì Huy đã quên ngày hôm nay, vì Huy đã trông chờ ngày mai. Mà ngày mai sẽ không bao giờ đến, vì ngày mai cũng sẽ chỉ là ngày hôm nay...

“Ôi những ngày vui qua mau!’’, Huy thường nói với bạn bè như vậy. Huy đã buồn khổ vì những ngày vui trôi đi nhanh quá. Tôi lại khác Huy, tôi hoàn toàn sung sướng khi thấy những ngày vui bỏ đi quá mau. Tôi ngược hẳn Huy. Đối với tôi, những ngày vui qua càng mau thì tôi càng sung sướng. Tôi rất yêu những đoá hoa chóng tàn. Hoa càng mau tàn thì lại càng đẹp. Tôi rất ghét những bông hoa nở lâu. Lạy trời cho những ngày vui qua thật mau. Cho tuổi trẻ chóng tàn và cho những người con gái chết lúc hãy còn xuân đẹp... Hiện nay, mỗi ngày, tôi đều sống với sự chết trên đôi mắt tôi. Tôi yêu sự chết. Tôi đã “làm ái tình’’ với cái chết. Chính sự chết đã làm cuộc đời trở nên đẹp. Đẹp như một đoá phù dung chóng tàn..."
(Phạm Công Thiện gửi Tuấn Huy)


















LAST BUT NOT LEAST:)

Tình hình là muốn đọc 3 quyển này, đang mong chờ ...ai đó tặng... bức quá..thì phải mua vậy:)
http://www.amazon.com/dp/0988424533/ref=rdr_ext_tmb







Không có nhận xét nào: