Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2017

Người Con Gái Ngồi Đợi Một Chuyến Tàu Về - truyện dài cuối cùng của Duyên Anh trước 1975

Displaying FullSizeRender.jpg

Truyện dài còn dang dở của DUYÊN ANH – có lẽ, lần đầu tiên xuất hiện “đầy đủ” trên cõi thế – nơi tôi, như một tưởng nhớ 20 năm ngày mất của một người đã dựng bày thiên đường – thiên đường tuổi nhỏ/ thiên đường mộng tưởng / thiên đường của những viễn du vào lòng thiện, đi đến những vùng đất hứa nơi “nước mắt” biết “rơi khi tình ra đời”, nơi “đời người chỉ có một lần để cô gái nghe cậu trai nói trong cơn mê xúc động Cám Ơn Em Đã Yêu Anh” / thiên đường của những van lơn nhỏ nhoi “xin cho em một chiếc áo như mây trời”…

Do một cơ duyên chưa biết vì sao có (hoặc có chăng đến từ Luật Của Thỏi Nam Châm Tâm Trí – Law of Attraction ?!? – “J’ai fait la magique élude/ Du bonheur, qu’aucun n’élude - Ai nghĩ về hạnh phúc/ Sẽ đạt nguồn diễm phúc” (Arthur Rimbaud) – và những cơ duyên đẹp diệu kỳ này là một làm bằng xác tín trong tôi về một phép màu có thật của cuộc sống - rải rác trong gần 10 năm, những gương mặt thiếu nữ với đôi mắt xoe tròn, ngậm một nhánh cỏ hay một cành hoa...lãng đãng và bâng quơ nhìn vào cuộc sống, trao đi một trìu mến , du người đến một nỗi “ Bàng hoàng gặp lại ngày xưa tuyệt vời/ Ru ta sáng thế, ru người yêu nhau “ (Ru ta, ru người – Duyên Anh) …. từng số báo, ngẫu nhiên xô dạt vào đời tôi, để cuối cùng tròn vẹn những số báo theo thứ tự - như những cánh rong trôi dạt về miền tôi…từ một miên viễn xa ngái nào đó… trôi về và neo tặng những cơn mộng đẹp…

"Mộng này là thần tiên? Mộng này là quyến luyến" (TCS) ... Một cơn mộng đẹp, một cơn mộng vô cùng cần kíp, khi "đời sống đã mang đi hết những câu kinh trinh bạch mà không phải lúc nào, giờ nào, thời nào cũng thổ lộ cùng nhau được"(TCS)... Tuổi Ngọc & Duyên Anh, thời ấy, năm ấy…, với “Thi ca trong sữa lúa/ Tiểu thuyết trên lụa đào”... hơn bốn thập niên sau, vẫn như đang cùng tâm tình, đang cùng gióng giã lên những hồi kinh tình yêu, tình thân, tình quê...

NGƯỜI CON GÁI NGỒI ĐỢI MỘT CHUYẾN TÀU… truyện dài mà tác giả Duyên Anh xác quyết không còn là “những truyện tình mộng tưởng quen thuộc bấy lâu” mà là một dựng bày như một “phản kháng đích thực” hòng “níu giữ ít nhiều mơ mộng của tuổi trẻ trong thời chiến”…

Nhưng rồi…(bất chấp cho những lạc quan của Duyên Anh ước vọng về “khởi hành từ bóng tối” và “hy vọng sẽ bình minh ở hoàng hôn” trong một bức Thư Toà Soạn trước đó 1 tháng...)

Người con gái ấy đã mù khơi, chuyến tàu đã không bao giờ tới…thiên đường cũng đã lỡ …với số báo áp cuối (số 156)  (tôi đồ là thế, vì trước đến giờ vẫn chưa nghe hay thấy số báo 158 (nếu có thật) “sẽ” ra vào ngày 20/4/1975, 10 ngày trước cơn đại hồng thuỷ)… Nhưng hình ảnh đep đau thương và những ấp ủ nguyện ước về những chuyến tàu nối những sân ga hiu quạnh trên đất nước này, về linh cảm“nếu mai này hoà bình”, về ước vọng “một mai qua cơn mê”, về rộn ràng cuộc tao ngộ “ta đón nhau về, khi non nước yên bề sông núi vào hội yêu thường”... và cũng, những măng sét, những đôi mắt, những ngọn cỏ, những cánh lá…trang bìa… đẹp “khó tin” như…huyền thoại …thì còn mãi...như những câu chuyện cổ tích!

Cuối cùng, nhắc đến Duyên Anh, nhắc đến Tuổi Ngọc và số phận của bền bỉ 157 tờ báo neo giữ & níu giữ “những năm tháng mơ mộng đẹp nhất đời người”, không khỏi thoáng rùng mình và xúc động – như một lời tiên liệu – khi hai  truyện ngắn cuối cùng trong số báo 157 Tuổi Ngọc có tên lần lượt là “Đâu phải cái gì cũng mong manh” (Nguyễn Thanh Trịnh) và sau đó “ Rất dịu dàng ta đã khóc” (Ni)!

“Giọt nước mắt tỏ tình thương ngàn xưa hư vô
Giọt nước mắt tội nghiệp còn thế giới hoang vu
Giọt nước mắt tâm tư
Giọt nước mắt ươm mơ
Rơi xuống em ơi. Xanh ngọc vàng tơ…” (Giọt nước mắt cho Việt Nam - Duyên Anh)

“Đừng tuyệt vọng nghe không / Còn trang thơ thắm lại với trời hồng” (Bùi Giáng), và những giọt lệ có nào đâu tan đi, mà …đã ánh lên màu nhiệm  Xanh Ngọc Vàng Tơ! “Đâu phải cái gì cũng mong manh”…

huyvespa@gmail.com
Nguyên tiêu Đinh Dậu, Feb 10th, 2017


TRỌN VẸN TRUYỀN DÀI (TUY CÒN DANG DỞ) :
TỪ SỐ KHỞI ĐẦU 148 (ra ngày 20/11/2974) đến cố cuối cùng 157 (5/4/1975) :

IMG_2253



IMG_2294 IMG_2254 IMG_2255 IMG_2256 IMG_2257 IMG_2295 IMG_2258 IMG_2259 IMG_2260 IMG_2261 IMG_2262 IMG_2296 IMG_2263 IMG_2264 IMG_2265 IMG_2266


SỐ 51
15726480_393208957679636_8318127870880650775_n

SỐ CHÀO MỪNG NĂM 1975 (SỐ 151) : tài liệu của anh PHAN THUỴ NGỮ (bút danh PHAN UYÊN HOÀI) 
 https://www.facebook.com/profile.php?id=100009716054340&sk=photos&collection_token=100009716054340%3A2305272732%3A69&set=a.393208927679639.1073741847.100009716054340&type=315781403_393961667604365_1772844275020812417_n 15823409_394453337555198_5491074310047292408_n 15780699_394453364221862_7980042078663131996_n 15823481_394453407555191_5380028793688102757_n 15781652_394453430888522_3031226297621791612_n 15747435_394453460888519_3403429464213198984_n 15747603_394453634221835_39988693084589398_n


IMG_2267
XUÂN HỒNG TUỔI NGỌC 1975 (SỐ GỘP 52 + 53)

IMG_2268 IMG_2269 IMG_2270 IMG_2271 IMG_2272 IMG_2273 IMG_2274 IMG_2275 IMG_2276 IMG_2277 IMG_2278 IMG_2279 IMG_2280
SỐ 55
IMG_2302 IMG_2281 IMG_2282 IMG_2283 IMG_2284 IMG_2285 IMG_2303 IMG_2287 IMG_2287 IMG_2289 IMG_2290 IMG_2291 IMG_2305


SỐ 157, Không thấy sự xuất hiện của tác giả DUYÊN ANH, tôi cho rằng đây là số cuối cùng của BÁN NGUYỆT SAN "CỦA YÊU THƯƠNG" này!


CÁC BỨC THƯ TOÀ SOẠN CỦA NHỮNG SỐ BÁO CUỐI CÙNG


IMG_2286 IMG_2299 IMG_2300 IMG_2301 IMG_2317 IMG_2318 IMG_2319 15698309_393961797604352_322297237145363599_n 15672997_393961900937675_6381719129904648002_n 15781111_393963247604207_1376373401409676573_n 15697616_393963270937538_6814756547471291953_n 15697712_393963374270861_6066375994884507005_n

NHỮNG BÌA CUỐI - GIỚI THIỆU SÁCH MỚI


IMG_2308 IMG_2309 IMG_2310 IMG_2311 IMG_2312 IMG_2313 IMG_2314 IMG_2315 IMG_2316

Không có nhận xét nào: