Thứ Năm, 14 tháng 10, 2010

{episode 22}-Saigon, "đi vời về, cũng một nghĩa như nhau"

Giả sử ngày mai em về Sàigòn
Em sẽ mang gì cho quê hương?
Em có còn gì cho quê hương
sau nhiều năm biệt xứ
sau nhiều năm quá khứ nhầu úa?

Giả sử ngày mai em về Sàigòn
Em có còn là em nữa không?
Em có còn ngọt ngào suối trong
Em còn thuộc ca dao,
còn giữ áo cho nhau thuở nào?

Sợ em đã quên mùi hoàng lan đêm xuân
quên hương cau, thông vàng, bụi phấn
Dậu hoàng cúc thu dạt dào mình nỗi xưa
nhớ chăng em, thềm trưa mây mưa?

Ôi, giả sử ngày mai em về Sàigòn
Em thành người xa lạ quê hương
Em thành người đường quen xóa bóng
Linh hồn em lạnh cóng
Em vừa hay đã mất Sàigòn
(GIẢ SỬ NGÀY MAI EM VỀ SAIGON-DUYÊN ANH)

Em có về không? Em có ôm trong lòng một cảm hoài xa xăm nào về Saigon không? Một xúc động khó tả mỗi lần tôi lẩm nhẩm theo những câu thơ đầy u hoài
"Sợ em đã quên mùi hoàng lan đêm xuân
quên hương cau, thông vàng, bụi phấn
Dậu hoàng cúc thu dạt dào mình nỗi xưa
nhớ chăng em, thềm trưa mây mưa?"
Nhớ chăng em, những điều giản dị, tưởng chừng giản dị, nhớ chăng em, từng cơn mưa lá me bay, từng hàng ghế đá công viên, từng mái hiên nghe mưa dào dạt, từng xóm nghèo nghe vọng cổ ca dao.
Em cứ ôm ấp những niềm nhớ đó đi, rồi mời em ghé về bằng trí tưởng....
Mà có hề chi, khi nói theo nhà thơ Du Tử Lê" Đi với về,  cũng 1 nghĩa như nhau..."
Đã ra đi từ muôn năm cũ, hay mới về trong nắng nhạt hoàng hôn,
Thì chúng ta, dẩu gì, cũng sống cùng 1 mùa..
1 mùa xưa trong từng tcảm thức....
......
Thời thế không chỉ là cơn giông bão cuốn thốc đi tất cả, bao hoa mộng, bao mê đắm, bao mộng lành....
Nó, còn là 1 giao lộ đầy hiểm nguy...làm lạc lối, làm phai tàn biết bao những phận người, phận đời....
.......
Khi đã đủ đầy để quay đầu nhìn lại, tất cả đã mất rồi, đã rong ruổi về xa mù viễn khơi, đã mất đi để tái sinh, để hiện sinh lên cái là quá vãng..
Qúa vãng chỉ chính thức có, khi tất cả đã chìm vào màn đen vô tình và hãi hùng của cái gọi là vĩnh cữu
Nó là linh hồn của thời gian!

...
Đời sống như dệt ra bằng muôn vạn nỗi buồn..
Nỗi buồn nào cũng có những lí lẽ riêng cho nó...
Nỗi buồn nào cũng có 1 câu chuyện cho riêng nó
Những kỉ niệm được chụp lại...in hằn trên từng trang giấy ảnh là những kỉ niệm quay quắt nhất..và êm đềm nhất..
Những kỉ niệm đang được kể lại bằng những câu chuyện về nỗi buồn, những câu chuyện...buồn
Những đôi mắt, những nụ cười, những bước chân đi,...có khi nào, ta đã vô tình gặp...
Giờ này, họ ở đâu..
Khi thời gian chẳng khác chi 1 lần chớp tắt của cuốn phim kỉ niệm trong phòng chiếu lạnh căm
Chẳng khác chi một oan hồn lẩn khuất
cứ lầm lũi đi sâu vào ngõ hẹp thâm u
Và, vẫn cứ bàng hoàng, trôi tuột qua tay.....





Saigon, 1 ngày bão ...sắp tan .
huyvespa@gmail.com


image hosted on flickr


image hosted on flickr

image hosted on flickr


Le Métropole

image hosted on flickr


image hosted on flickr



image hosted on flickr












Xích đu ở Bến Bạch Đằng















7 nhận xét:

Thuan Nguyen nói...

Sài Gòn buồn ..buồn quá em ..Sài Gòn ray rức trong tim .Sài Gòn nhớ, Sài Gòn thương ..thương từ đường phố , từng cơn mưa và từng hồi ức cũ. Ngậm ngùi .

Thuan Nguyen nói...

Hình số 3 ..Bưu điện Sài Gòn, nhìn ra ..bên kia là Librairie Liên Châu , thế giới sách của học trò trước 1975..bấy giờ ở đây là công trường Kennedy . Hồi đó, trước cửa BĐ có nhiều kiosque , có một kiosque mang tên Hương Lan , chuyên bán bánh ngọt.Ai ở Sg những năm này đều nhớ những kiosque trước BĐ Sài Gòn.

[H]UY! vespa nói...

hình số 3 cũng là hình em thích nhất, đen và trắng, 2 màu sắc đối lập mà có khi không phải là màu...gợi lên nhiều cảm xúc....

Thuan Nguyen nói...

Ngoài đời, Huy của chị trong veo đến lạ lùng !

HONG TRAN VAN nói...

Đúng rồi hình số 3 chụp từ trong Buu Điện Saigon nhìn qua nhà sách Liên Châu , không phải từ Metropole

HONG TRAN VAN nói...

Hình áp chót là hình chụp ở Tan Đinh , nhà thờ Tân Đinh , tôi nghĩ tác giả đang đứng đồi diên trường Nguyễn Công Trứ cũ , chổ đó là vách tường của Đất Thánh Tây...vì tôi vân ở Tân Đinh nầy tên 50 năm rồi , nên nhận ra ngay

Thuan Nguyen nói...

Hình áp chót đúng là chụp ở đường Hai Bà Trưng - Hiền Vương ( bây giờ là đường Võ thị Sáu ) ngày trước mình ở đường Nguyễn Phi Khanh nên cũng như bạn vanhong , mình không quên những chi tiết của Tân Định .Nhà bên góc tay trái bây giờ vẫn còn, hiện giờ là cửa hàng bán đèn trang trí . Còn góc bên này thì thay đổi khá nhiều . Hoài niệm về những cái mất của SG đôi khi làm lòng mình chùng xuống