Thứ Ba, 9 tháng 11, 2010

Julie-"tiếng hát xanh xao của một buổi chiều"

Ngủ dài ru mộng bao dung
Tay anh ve vuốt nỗi cùng hoang vu
Ôi em tóc đó sương mù
Hồn anh cũng đã mịt mù khói sương
(trích NỖI SẦU VUỐT TÓC-HOÀI KHANH)

Như một lần bước qua căn nhà cũ...cỏđã mọc xanh um lối vào, nhưng chợt nghe mơ hồ một tiếng hát ám ảnh bay qua những hàng cây và âm thầm sà xuống  trên vai áo....

Như một buổi chiều mưa sướt mướt, rỉ rả theo từng cung đàn là một tiếng thở than kéo dài trong một ngày đông giá....
Như một lần chợt nhắm nghiền đôi mắt, thấy mình đang bay trên những giai điệu trầm buồn trong một đêm dài mất ngủ...

Tiếng hát Julie mang đến những cảm giác mơ hồ như thế, "ôi tiếng hát xanh xao một buổi chiều". Một buổi chiều nào? Một buổi chiều thu vàng? Hay một buổi chiều hạ tàn? Buổi chiều nào cũng thế...cũng cùng 1 điệu valse buồn của hiu hắt và tiêu điều, như tiếng hát ấy, dáng hình ấy!
Nghe Julie hát là chìm đắm trong một không gian ma quái và buồn não nề . Giong hát mộng mị và đầy mê hoặc, kéo lê thê những ray rức qua từng nỗi niềm...khó giải bày.

 Những cơn đau. Những hư hao. Những nghẹn ngào. Một lần. Trong đời. Ta đã từng băng ngang qua những sân ga ấy.
Tiếng hát của Julie là tiếng hát nhớ nhung tiếc nuối một bóng hình đã xa, một dĩ vãng đã khuất, một mối tình tưởng đã vùi chôn trong hố thẳm của thời gian nhưng thật ra còn sống mãi trong cõi lòng người cô phụ.
Julie hát mà như không. Có cảm giác, cô như 1 người bạn lòng. Cùng ngồi xuống. "nhấp chén chua cay này", rít một hơi thuốc và co mình trong chiếc áo khoác , và bắt đầu kể, bắt đầu nghe, và bắt đầu chia sẻ...Và, cũng tự nhiên, như không, khi ngọn gió thủy triều ồ ạt kéo về, dáng hình ấy, tiếng hát ấy...chìm dần vào một làn khói...Còn ta chơ vơ, với trời, với mình..và chợt nhận ra...
Nỗi buồn, cũng như niềm vui, trong đời sống này, đôi khi cũng cần được chia sẻ và...nhường nhịn nhau. Julie, như một bóng hình nào đó, xa lắm rồi, mất hút hẳn rồi, trong một chiều mịt mùng xưa cũ, trong một sáng "dĩ vãng nhạt màu" nàođó...nhưng lời trầm buồn của cô vẫn còn đây, vẫn còn dìu dắt và che chở những mảnh hồn đơn côi qua nhiều ngày sóng gió...
Người con gái với đôi mắt buồn ẩn ức...giọng khàn trầm mê hoặc...giờ này, chọn cho mình một đời sống riêng. Im lặng. Sau nhiều sóng gió của cuộc đời...Nhưng tiếng hát ấy, đôi mắt buồn ấy...mãi còn là 1 niềm ám ảnh!  Mãi còn là một tiếng thở dài...Rất dài.....

huyvespa@gmail.com



http://i839.photobucket.com/albums/zz319/SaiGonXaXua/VNCH_AmNhac/IMG_0066-2.jpg
MÙA THU CHẾT
PARIS ÂU YẾM
KHI CÓ CHÀNG







Image


Image
Image
http://www.megaupload.com/?d=0EUDXOJG
http://www.megaupload.com/?d=RP20MM7T

Image

Image
http://www.megaupload.com/?d=M7Y7O8G6
Image


Image


Image




Image
ega/NganNamVanDoi-Julie.part2.rar

Image
Image

ImageImage


Image
Image




Có những giọng ca mà khi nhắc đến tên, người ta liền nghĩ ngay đến một nhạc phẩm tiêu biểu do giọng ca đó trình bày. Tên của nhạc phẩm và tên ca sĩ đã gắn liền với nhau như hình với bóng. Chẳng hạn khi nói đến Julie thì chắc chắn phải nhắc đến nhạc phẩm Mùa Thu Chết của Phạm Duy. Qua bao biến đổi của thời gian, qua bao đổi thay của hoàn cảnh, nhưng cho đến nay mỗi khi nhắc tới Julie là người ta nhắc đến Mùa Thu Chết. Sau hơn 30 năm đi hát, khởi đầu bằng sự cộng tác với nhiều ban nhạc trẻ tại Sài Gòn trước kia, Julie hiện nay tuy không còn hoạt động mạnh mẽ như trước, nhưng tiếng hát của cô vẫn luôn còn một chỗ đứng trong tâm hồn những người yêu nhạc.
Tính cho đến nay Julie đã thực hiện nhiều băng nhạc và CD, trong số đó có những tác phẩm đòi hỏi một nghệ thuật thưởng thức cao, chẳng hạn những nhạc phẩm mang âm điệu Jazz hoặc Blues, nhưng một khi đã ưa thích người ta sẽ trở nên gắn bó hơn, nhất là với giọng ca diễn tả những nhạc phẩm đó.
Cũng như nhiều ca sĩ từng được coi là những giọng hát nòng cốt của nhạc trẻ Việt Nam, Julie khởi sự bước qua lãnh vực tân nhạc kể từ những năm đầu của thập niên 70 và đã tạo ngay được sự thành công qua sự dẫn dắt của nhạc sĩ Phạm Duy cùng với những nhạc phẩm của ông. Vào thời kỳ này, cô có tên là Julie Quang khi lập gia đình với Duy Quang...Sau khi chia tay cùng người con cả của Phạm Duy, cô đã trở lại với cái tên ngắn gọn là Julie cũng là tên dùng khi còn đi hát với những ban nhạc trẻ vào những năm cuối thập niên 60... Julie rời Việt Nam sang Pháp vào dịp Giáng sinh năm 74 và kẹt tại đây vì biến cố tháng Tư năm 75. Trong thời gian ở Pháp, Julie đã có nhiều đóng góp trong những sinh hoạt xã hội cũng như cộng đồng tại đây với những nhạc phẩm đấu tranh.
Con đường nghệ thuật của Julie đã được cô định ra một cách rõ ràng...con đường đó hoàn toàn không có tính cách thời thượng như cô quan niệm, nhưng là một con đường đặt nặng vấn đề giá trị với những nhạc phẩm trình bày như cô quan niệm:: “ dù sao em cũng đã có một vị trí trong làng tân nhạc Việt Nam.. Bởi vậy tự em không cho phép em hát lung tung lên, hay vì người ta thích vậy mà mình phải hát như vậy...những người thích em từ hồi nào tới giờ thì chính họ đã định cái vị trí cho em rồi..cứ đường đó mà em đi thôi"
Julie cũng tâm sự là con đường cô chọn lựa không đưa cô đến một vinh quang chói lòa, nhưng ngược lại đã thu hút được một số khán thính giả riêng cho mình, một số khán giả chọn lọc đặc biệt cảm mến tiếng hát của cô. Trước sự thành công lớn lao về tinh thần như vậy nên Julie không bao giờ nghĩ là đã sai lầm trong việc chọn lựa con đường theo đuổi.
Mặc dù mang hai dòng máu Việt và Ấn, mặc dù nói cũng như hát được thông thạo tiếng Pháp và Anh, nhưng Julie vẫn thích trình bày hơn cả những nhạc phẩm lời Việt Nam vì đối với cô tiếng Việt là tiếng mẹ đẻ của cô và Việt Nam nơi cô sinh trưởng chính là quê hương của người ca sĩ là con cả trong một gia đình gồm 6 người con này. Ngôn ngữ Việt Nam đối với Julie là cả một sự phong phú đã ăn sâu trong tâm khảm cô, bởi vậy không những hát tiếng Việt, Julie còn viết lời Việt cho nhiều nhạc phẩm ngoại quốc riêng cho mình, đã được thu thanh trên một số CD.
Julie bước vào con đường nghệ thuật chính do sự khuyến khích của mẹ cô, qua đời vào năm 97 vừa qua tại Pháp. Julie cho biết lúc còn nhỏ gia đình cô rất nghèo, nhưng mẹ cô vẫn tằn tiện cho cô theo học trường Pháp và không hề tiếc tiền khi phải chắt chiu từng đồng mua cho cô rất nhiều bài hát để cô sưu tầm cũng như tập dượt. Với người mẹ thân yêu đó, giờ đây đã quá vãng, Julie có rất nhiều kỷ niệm êm đềm dù cho cuộc sống tình cảm cũng như xã hội của cô đã trải qua nhiều thăng trầm, sóng gió...Những dĩ vãng đau buồn, những kỷ niệm chua xót đã qua đi, hiện Julie sống một cách rất thảnh thơi với những gì cô hiện có....
(Trường Kỳ)


4 nhận xét:

Công Tôn Sách nói...

Sao ko kể luôn Juile nhờ gs Trần Văn Khê để đưa Duy Quang tị nạn năm 78

MinhTam . nói...

Cô nầy hát " Mùa thu chết " và " Ngày mai đi nhận xác chồng" đến nay vẫn chưa có người bằng....Cám ơn a.Huy

Ngoc Han Hoang nói...

đúng hơn là chị Julie cống hiến cho kiều bào cuốn băng Tổ Quốc Yêu Thương nên đưa được anh Duy Quang sang Pháp

[H]UY! vespa nói...

hehe, đúng là như zậy, nghĩ ai cũng biết hết rồi nên khỏi ghi:),
quyển băng đó tên là TỔ QUỐC YÊU THƯƠNG, có thể tìm thấy ở đây:
http://temely.multiply.com/music/item/259/259