Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010

Saigon, trong tôi, là...???!!!

"Close your eyes, you'll see!"

Bây giờ là mùa thu, SG vẫn không có vẻ gì là đang bước "những bước chân âm thầm" đến mùa mơ màng này cả, chỉ toàn là những cơn mưa trắng muốt và xối xả....tiếp nối nhau....Tôi lại có dịp chạy xe trong mưa và cứ để mặc những giọt nước từ trời bủa vây lấy thân mình...Ngoài kia, gió mưa đang than khóc...và tôi đang mặc cho những cảm xúc miên man dẫn lối tôi đi tìm câu trả lời: SG, trong tôi, là gì?

SG có nhiều khi là một ốc đảo cô độc, một vùng đất cô đơn..của 1 ai đó, và của nhiều ai đó, hãy tìm, sẽ thấy....
Nó trơ trọi và lặng thầm như thế này đây...Bất giác làm mình nhớ đến 2 câu thơ của HOÀI KHANH "Thôi nước mắt đã ghi lời trên đá/ Và cô đơn đã ghi dấu trên tay"...


...Hãy tìm đi bạn, SG đó, yên bình quá, mỏng manh quá, tội nghiệp quá!




SG là miền đất của những kỉ niệm, những kỉ niệm chuyển động, nhanh và mạnh bạo như 1 mũi tên thời gian, nơi đây, ta gặp nhau, chia tay nhau, nhưng luôn tin  rằng, dù thế nào đi nữa, mình cũng đã là 1 phần đời của nhau...Thời gian như vó câu qua thềm, màu thời gian như một lần tô vẽ thêm cho những bức tranh kỉ niệm thêm ngậm ngùi và thêm đáng nhớ, 1 SG của những kỉ niệm ngậm ngùi....Những kỉ niệm của một 'thời gian đã mất" ..còn mãi....
photo



Những cơn mưa, làm "phố bỗng thành dòng sông cuốn quanh", dòng nước ấy, cũng như dòng đới đang trôi....trôi mải miết, để còn ta ngồi lại bởi "từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ" ấy mất rồi..



Bỏ ngoài kia là những xô bồ  những rối ren của một giấc mơ mang tên cuộc sống, hãy tìm cho SG, tìm cho mình, tìm cho mình trong SG một "đường êm quên tên vẫn nhớ"...





...hay tìm cho mình một quán quen, một quán nhỏ mà như là "nhà im vắng, cửa cài đóng then..."...Hãy ngồi xuống, và hãy nhắm mắt, mình sẽ thấy SG!




SG, mặt trời soi rọi từng giấc mơ kỉ niệm, ánh trăng dát vàng những gương mặt lạ quen, những tinh thể mưa như càng làm SG đêm thêm lung linh một vẻ đẹp giản đơn quá đỗi



Một góc quen mà rất lạ, vì SG lúc nào cũng nhịp bước, cũng song hành, cùng mỗi người SG không bao giờ đứng yên....

Sống với SG là đang xem những thước phim xưa cũ lồng vào những khung hình đang còn rất mới...




SG, còn là những ân tình giữa người và người...


Còn là những khuôn mặt người...


photo

...........................
Và SG còn là..nhiều, nhiều điều nữa, hãy tìm cho riêng mình, bạn nhé!

Hãy nhắm mắt lại, bạn sẽ thấy!

(...all were taken by IPHONE)

5 nhận xét:

MinhTam . nói...

Cám ơn a.Huy, bài nầy hay ! và sẽ hay hơn nếu có...chút nhạc nền...
"....Giờ này có thể trời đang mưa
em đi dưới hàng cây sướt mướt
nhìn bong bóng nước chạy trên hè
như đóa hoa nở vội
giờ này em vào quán nước quen
nơi chúng ta thường hẹn
rồi bập bềnh buông tân trí
trên từng đợt tiếng lao xao ...."

Tịch Tịch nói...

em thích những entries anh viết về Saigon :)

[H]UY! vespa nói...

thank you all!:)

Zip - ZIPPO nói...

Bạn nhìn ra một Sài Gòn của riêng bạn, với những cơn mưa và gác ngoài mọi xô bồ xô bộn của cái mà bạn gọi là "giấc mơ có tên cuộc sống".

Sài Gòn thanh thoát và thanh thản trong entry này của bạn.

[H]UY! vespa nói...

"đường êm quên tên vẫn nhớ, hẹn mãi như chưa bao giờ"...:)