Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012

Chiều nay còn mưa, sao em không lại...Nhỡ Mai...???




...Từ những ngày con nước về
Ngoài trời mưa mau ngoài trời mưa mau
Tay vuốt mặt không cùng
Bầy sẻ cũ hom hem
Chiều mái xám rêu xanh
Trời êm cao chân nhỏ
...



14 ca khúc của PHẠM DUY vừa được cấp phép
Trong số các ca khúc được cấp phép lần này chỉ có Nắng chiều rực rỡ (1988) được Phạm Duy viết cả nhạc và lời, 7 bài được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc từ thơ Bích Khê: Hoàng hoa, Tôi chết rồi tiếng nói như châu, Một cõi trời, Huế đa tình, Thi vị, Sầu lãng tử, Mơ tiên. Các ca khúc còn lại đều được nhạc sĩ phổ nhạc từ thơ của các tác giả khác, trong đó nhiều bài được ông sáng tác khi còn ở Sài Gòn thập niên 1960-1970 như: Thú đau thương (thơ Lưu Trọng Lư), Con quỳ lạy Chúa trên trời (thơ Nhất Tuấn), Mùa thu chết (thơ Apollinaire), Huyền thoại một vùng biển (thơ Thái Phương Thư), Hãy yêu chàng (thơ Nguyễn Tất Nhiên) và nhạc phẩm duy nhất được sáng tác ở hải ngoại năm 1985 là Màu thời gian (thơ Đoàn Phú Tứ). 

1. Mùa thu chết (Bài thơ nguyên tác của Guillaume Apollinaire (1880-1918) như sau
L'Adieu (Guillaume Apollinaire)
J'ai cueilli ce brin de bruyère 
L'automne est morte souviens-t'en 
Nous ne nous verrons plus sur terre 
Odeur du temps brin de bruyère 
Et souviens-toi que je t'attends 

Bản dịch của Bùi 
Lời vĩnh biệt
(1) 
Ta đã hái nhành lá cây thạch thảo 
Em nhớ cho, mùa thu đã chết rồi 
Chúng ta sẽ không tao phùng đựợc nữa 
Mộng trùng lai không có ở trên đời 
Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi 
Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó ...
Nhưng Bùi Giáng không phải chỉ dịch một lần. Nhà thơ Bùi Giáng đã khai triển và tiếp tục viết sang bài thứ hai.
(2) 
Đã hái nhành kia một buổi nào 
Ngậm ngùi thạch thảo chết từ bao 
Thu còn sống sót đâu chăng nữa 
Người sẽ xa nhau suốt điệu chào 
Anh nhớ em quên và em cũng 
Quên rồi khoảnh khắc rộng xuân xanh 
Thời gian đất nhạt mờ năm tháng 
Tuế nguyệt hoa đà nhị hoán tam.
Và tiếp tục dịch thoát ý sang bài thứ ba.
(3) 
Mùa thu chiết liễu nhớ chăng em? 
Đã chết xuân xanh suốt bóng thềm 
Đất lạnh qui hồi thôi hết dịp 
Chờ nhau trong Vĩnh Viễn Nguôi Quên 
Thấp thoáng thiều quang mỏng mảnh dường 
Nhành hoang thạch thảo ngậm mùi vương 
Chờ nhau chín kiếp tam sinh tại 
Thạch thượng khuê đầu nguyệt diểu mang. 
...

2. Con quỳ lạy Chúa trên trời (bài thơ :CẦU NGUYỆN (Nhất Tuấn)

Con quỳ lạy chúa trên trời 
Để cho con lấy được người con yêu 
Đời con đau khổ đã nhiều 
Kể từ thơ dại đủ điều đắng cay 
Số nghèo hai chục năm nay 
Xây bao nhiêu mộng trắng tay vẫn nghèo 
Mối tình đầu trót bọt bèo 
Vì người ta thích chạy theo bạc tiền 
Âm thầm trong mối tình điên 
Cầm bằng Chúa định nhân duyên bẽ bàng 
Bây giờ con đã gặp nàng 
Không giàu, không đẹp, không màng lợi danh. 
Chúng con hai mái đầu xanh 
Chấp tay khấn nguyện trung thành với nhau. 
Thề rằng sóng gió biển dâu, 
Đã yêu… trước cũng như sau… giữ lời

Người ta lại bỏ con rồi, 
Con quỳ lạy Chúa trên trời thương con


3. Hãy Yêu Chàng (bài thơ Oanh của Nguyễn Tất Nhiên)


Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu dòng sông
Ngậm ánh trăng non bàng bạc đêm rằm
Sông chở phù sa về ươm lộc mới
Chàng chở tình về cho mắt em ngoan
Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu áng mây
Lãng đãng trôi xuôi ngọn thuở mộng dài
Mây ủ mưa hồng thơm hoa kết trái
Chàng ủ tình hồng thả tóc em bay
Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu giọt sương
Sớm vẫn ngủ quên trên cánh hoa hường
Sương kết hơi mù mơn man lá cỏ
Chàng kết tình vui hơi thở em nồng
Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu luống mạ
Say gió chiều nghiêng kể chuyện thanh bình
Mạ đơm lúa đầy trẻ thơ mau lớn
Chàng đơm tình đầy trong ngực em, xinh
Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu mặt trời
Bỏ quên sợi nắng lụa vàng tươi
Mặt trời nổi lửa soi trần thế
Chàng thắp tình soi dáng nhỏ em, lười
Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu hy vọng
Bay nhảy siêng năng từng trái tim người
Hy vọng vuốt ve sau lần thất thế
Chàng vuốt ve tình nóng hổi bàn tay
Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu cánh gió
Chơi giỡn tung tăng hai vạt áo dài
Gió đưa mây về, trời mưa, bong bóng vỡ
Chàng đưa tình về, xót ngọn cỏ may

4. Huyền Thoại trên một vùng biển (thơ Thái Phương Thư, 1 bút danh khác của Phạm Thiên Thư)

“Trước khi Phạm Thiên Thư được mọi người biết tới qua những bài thơ do tôi phổ nhạc như “Ngày xưa Hoàng Thị”, “Đưa em tìm động hoa vàng”… và nhất là qua tập trường thi “Đoạn trường vô thanh”... thì dưới bút hiệu Thái Phương Thư, thi sĩ đã có một bài thơ đăng trên báo nhan đề “Huyền thoại trên một vùng biển” nói về người thủy thủ, nàng vũ nữ, thành phố biển, hầm rượu tối, tiếng kèn đồng... Tôi bèn phổ nhạc với một không khí rất siêu thực.” 

Huyền thoại nào em mang mang trong lòng? 
Như tên một loài cỏ vàng bên sông 
Một vì sao đêm đi về bí mật 
Sống lang thang trên vùng không trung. 

Người thủy thủ buồn đứng nhìn nước biếc 
Nhớ tên người tình thành phố trên bờ. 
Nửa đêm mất hút trong vùng biển vắng 
Một chùm sao rơi trên cành san hô. 

Mỗi đêm mỗi đêm trên bờ biển xanh 
Một người vũ nữ ngồi chờ trăng lên 
Tiếng gió thì thào, tiếng sóng nghẹn ngào 
Vì sao cô đơn trên vùng trời quen 

Một vùng nước xanh, một vòng hoa tang 
Trên cây sương mù một vùng trăng vàng 
Một người vũ nữ và một cái chết 
Cành thập tự đen trên đồi cát hoang 

Huyền thoại nào trên một vùng biển cả 
Câu chuyện bắt đầu giữa hai người tình 
Kể lại mơ hồ giữa vài ly rượu 
Tiếng hát nào buồn mỗi đêm mỗi đêm. 

Huyền thoại nào trên một vùng biển cả 
Câu chuyện bắt đầu giữa hai người tình 
Kể lại mơ hồ trong hầm rượu tối 
Trên khuy kèn đồng mỗi đêm mỗi đêm...


5. Màu thời gian (Đoàn Phú Tứ)

Sớm nay tiếng chim thanh 
Trong gió xanh 
Dìu vương hương ấm thoảng xuân tình 

Ngàn xưa không lạnh nữa, Tần Phi 
Ta lặng dâng nàng 
Trời mây phảng phất nhuốm thời gian. 

Màu thời gian không xanh 
Màu thời gian tím ngát 
Hương thời gian không nồng 
Hương thời gian thanh thanh. 

Tóc mây một món chiếc dao vàng 
Nghìn trùng e lệ phụng quân vương 
Trăm năm tình cũ lìa không hận 
Thà nép mày hoa thiếp phụ chàng

Duyên trăm năm đứt đoạn 
Tình muôn thuở còn hương 
Hương thời gian thanh thanh 
Màu thời gian tím ngát...



NẮNG CHIỀU RỰC RỠ lại, NCRR là bài tình ca duy nhất trong loạt 10 bài RONG CA( CD NGƯỜI TÌNH GIÀ TRÊN ĐẦU NON, 1 CD Với hòa âm tuyệt vời của Duy Cường, cùng tiếng hát thâm trầm của Duy Quang và giọng hát hết sức mượt mà của Thái Hiền)....

10 bài rong ca là những tia nắng ấm đầu tiên của một ngày trong mùa Ðông giá lạnh, là những tia nắng chiều rực rỡ của một ngày đầy vui buồn của kiếp sống. "Âm nhạc Phạm Duy đã đến trong mỗi cuộc đời Việt Nam như không khí trong bầu khí quyển của ca dao, tục ngữ, của truyện Kiều, của Cung Oán Ngâm Khúc, của Chinh Phụ Ngâm.."

NẮNG CHIỀU RỰC RỠ là 1 bài hát mà trong đó Phạm Duy vẫn thấy được hy vọng, được cái khía cạnh tươi đẹp của cuộc đời ngay cả ở buổi hoàng hôn. Ông cho chính cái nắng hoàng hôn là cái nắng đẹp nhất chứ không phải cái nắng của buổi trưa hay nắng của buổi bình minh... 

Bùi Duy Tâm đã nhận xét về NCRR như thế này:

"Nắng Chiều Rực Rỡ là tình khúc để mường tượng những chiều ái ân với người tình trẻ ngây, vừa mới hoá sinh, bên bờ mép đồi hồng của đời mình hay trên bãi biển hoàng hôn của thế kỷ.
...Thế kỷ này đang trong nắng ban chiều
Cho lòng người bâng khuâng nhớ nhau
Trước cửa vào trăm năm rất xa vời
Trong chiều đời, yêu nhau rất lâu...

Cuộc đời của Phạm Duy chẳng có gì phải dấu diếm, như thể chỉ được che đậy bằng một tấm kính trong suốt khiến cho mọi người có thể thấy rõ ràng chi tiết. Con người của Phạm Duy quá hồn nhiên như cây cỏ. Phạm Duy yêu mình, yêu người, yêu cuộc sống và yêu cả cái chết:
Chớ buồn gì, trong giây phút chia lìa
Khi chiều về, lung lay trúc tre...
Chớ buồn gì, khi tan nắng, đêm về
Cho thuận đường âm dương bước đi...

Phạm Duy là con người nghệ sĩ hay vạch lá tìm hoa, bới bèo ra sen. Trong buổi chiều đời của mình mà vẫn thấy nắng chiều hồng tươi hơn nắng trưa chứ không chạng vạng như thứ nắng chiều của Phan Khôi :
Từng vạt nắng ấm êm
Còn là bao ước nguyện
Ước nguyện thầm cho đôi lứa ân cần
Nuôi thật dài hoàng hôn ái ân
Ước nguyện rằng khi đêm chết chưa về
Nắng chiều hồng tươi hơn nắng trưa...

Không giống lão tiều phu trong ngụ ngôn La Fontaine: rất chán đời, không muốn sống nữa nhưng khi Thần Chết đến rước đi, lại run sợ... và chỉ xin Thần Chết đỡ dùm bó củi lên lưng để tiếp tục kéo lê cuộc sống buồn thảm. Phạm Duy rất yêu đời, dù chỉ còn sống một ngày, cũng cố vui muôn nỗi vui:
Chớ lịm người, nghe anh sắp qua đời
Anh chỉ còn bên em chút thôi
Nếu phải lìa xa nơi thế gian này
Còn một ngày, vui muôn nỗi vui...

và rất thong thả, thản nhiên, chờ đợi cái chết : 
Nắng còn nắng lê thê
Thì đêm ơi, vội gì ?
Nắng còn nắng bao la
Thì xin đêm đợi chờ ! "
...

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Nang-Chieu-Ruc-Ro-Duy-Quang---Thai-Hien/IWZEEUF8.html

..............


Lịch nghỉ "lễ"!
Tối 27: Khánh Hà ở We, hy vọng sẽ không có tình trạng "quạt máy rơi trúng đầu"!!!
28-29 Valley Mountain - Vũng tàu
Tối 29: Hà Trần ở We
30/4 & 1/5: Phan Thiết, đọc "Saigon ngày dài nhất" (Duyên Anh) và nghe "Tôi cố bám"(Nguyễn Đình Toàn)-Khánh Ly hát (as the ritual)


2 nhận xét:

MinhTam . nói...

Album NGƯỜI TÌNH GIÀ TRÊN ĐẦU NON, có bài ...hay nhất là Ngựa Hồng mà a. Huy không nói ! huhuhuh

..Gió Heo May nói...

Nhìn những cảnh đau thương lòng chùng hẳn xuống H ạ !