....Có thể nói rằng trong tình yêu, thơ Nguyễn Tất Nhiên táo bạo vay mượn những hình ảnh
thánh thiện để ví von mình, ví von người tình. Lối vay mượn này là bước khai phá có một
không hai của ông vào thời ấy, khiến thơ càng thêm phần đặc biệt, ngời sáng, mà lại gần
gũi biết bao với tâm tình giới trẻ.
thánh thiện để ví von mình, ví von người tình. Lối vay mượn này là bước khai phá có một
không hai của ông vào thời ấy, khiến thơ càng thêm phần đặc biệt, ngời sáng, mà lại gần
gũi biết bao với tâm tình giới trẻ.
&...cũng đúng như những lời thơ sau của Nguyễn Tất Nhiên như đã tiên
đoán được số phận của mình:
“Ta phải khổ cho đời ta chết trẻ
Phải ê chề cho tóc bạc với thời gian
Phải đau theo từng hớp rượu tàn
Phải khép mắt sớm hơn giờ thiên định!”
(1972, Giữa Trần Gian Tuyệt Vọng)
Và với ông đời là một bể khổ, danh và nhục cũng như nhau:
“Đời, vốn không nương người thất thế
Thì thôi, ô nhục cũng là danh!”
(1973, Hai Hàng Me Đường Gia Long, Thơ Nguyễn Tất Nhiên)
Entry này, một lần nữa, như 1 nỗ lực để lưu dấu lại chút vàng son một thưở, "đốt lò hương cũ" mà đọc lại những bài thơ (có bài có lẽ chưa xuất hiện trên mạng lần nào, và 1 địa hạt khác của Nguyễn Tất Nhiên : truyện ngắn)
VỀ BÁO TUỔI NGỌC
Đôi mắt tròn, đen, như búp bê
Cô đã nhìn anh rất ... Bắc Kỳ
Anh vái trời cho cô dễ dạy
Để anh đừng uổng mớ tình si
Anh vái trời cho cô thích mộng
Để anh ngồi kể chuyện nằm mơ
"Đêm qua có một chàng bươm bướm
Nguyện chết khô trên giấy học trò "
Anh chắc rằng cô sinh trong nam
Cảnh tượng di cư chắc lạ lùng ?
Khi nghe ai luyến thương Hà Nội
Chắc cô nghe bằng tim dửng dưng
Anh vái trời cho cô dửng dưng
Coi như Hà Nội - xứ hoang đường
Để anh còn dắt cô đi dạo
Còn rủ cô vào rạp cải lương
Anh vái trời cô thích cải lương
"Thích kẻ anh hùng diệt bạo tàn"
Mốt mai thê thảm quanh đời sống
Cô sẽ còn đôi chút lạc quan
Đôi mắt tròn, đen, như búp bê
Cô nhớ nhìn thiên hạ lận lường
Mà hãy nhìn anh cay lắm chuyện
Nhưng còn con trẻ chuyện yêu đương
Đôi mắt nào linh hiển
Nguyễn Tất Nhiên
Mùa đông đã về rồi đó nhỏ Đồng bằng miền nam trở trời trái gió Anh chợt nghe hồn thánh thót tiếng chuông Vừa đủ hồi sinh miền giáo đường buồn Mùa đông đã về rồi đó nhỏ Anh mặc áo len quấn khăn quàng cổ Bồng ẵm tim mình đi lễ tình yêu Đồng bằng miền nam dù chẳng lạnh bao nhiêu Nhưng cũng phải ra cái điều rét mướt Làm chiên ngoan, cả đời, tôn vinh hạnh phúc Cả đời tin sự thật có, thiên đàng Đôi mắt nào của Chúa ở trần gian Bóng tôi ngã hướng thâm cùng đời sống khó Mùa đông đã về rồi đó nhỏ Phúc âm mừng ngân vọng được bao lâu? Tôi cả tin, nên rất dễ nghi ngờ Tôi vụng tính, nên vẫn thường do dự Tình chảy xiết qua đời như, thác lũ Tội thân tôi bầm dập, mủn, như bùn Đôi mắt nào của Chúa ở trần gian Có soi thấu tận cùng miền u uẩn? Đôi mắt nào sáng như trời quang đãng Hay ân cần chuyên chở lụy phiền tôi Chẳng bao giờ thần thánh chịu hở môi Tôi cũng thế nên sầu say lúy túy Tôi cũng thế nên hờn cao ngất núi Chờ em qua, rồi, để qua luôn... Đôi mắt nào của Chúa ở trần gian Hãy phán đoán tâm hồn tôi, thánh thiện Đôi mắt nào tuyệt vời linh hiển Hãy tò mò thêm chút nữa, tình tôi! Chẳng bao giờ thần thánh chịu lià ngôi Tôi cũng thế nên tượng hình rêu phủ Tôi cũng thế nên xương tàn cốt rũ Nơi miếu đền hoang rợn cánh dơi bay (Hãy một lần định bụng đến thăm tôi Thần thánh cô đơn rất sã(n sàng đãi ngộ!) Mùa đông đã về rồi đó nhỏ Anh lặng mình thấm thía tiếng chuông Làm cây thông già đứng lặng hưởng mù sương Còn bao nhiêu đèn và bao nhiêu nến Hãy một lần mang ra thắp hết Hãy một lần khôi phục lại, niềm vui Đôi mắt nào của Chúa ở lòng tôi Nhỏ ơi, ơi nhỏ, và nhỏ ơi...
(1974)
|
Chở em đi học trường đêm
Nguyễn Tất Nhiên
Chở em đi học mưa, chiều Tóc hai đứa ủ đôi điều xót xa Mưa thánh thót, mưa ngân nga (Hình như có bão băng qua thị thành!) Bàn tay thiếu máu lạnh tanh Cóng tôi chịu đựng cho đành luyến thương! Chở em đi học mưa, buồn Tôi Honda cũ trèo luôn dốc đời Thình lình chết máy như chơi Đừng tin lắm chuyện xa vời nhé em! Đèo em qua dãy cột đèn Khẳng khiu soi dõi đường đêm bóng người Bóng xấp nhập, bóng tách rời Bóng co, bóng dãn, bóng trôi dập dềnh... (Dối gian như bóng dối hình Dối gian theo những lời tình gió bay...) Đèo nhau qua đoạn đời này Cầu Trương Minh Giảng nghe đầy hoàng hôn Mưa rỉ rả, mưa nguồn cơn Mưa đâm lóc thịt, mưa dầm thuộc da... Chở em đi học mưa nhòa Đường loang loáng nước lập lòa loáng cây Lạnh vừa đủ siết vòng tay Run đi em để sau này... nhớ nhau... Chở em sa vũng lầy nào Về nhà nói mẹ qua cầu sẩy chân! |
(2 câu cuối trên mạng ...lưu truyền là vậy):)
BÀI ĐẦU NĂM TÌNH YÊU
Nắng xuân nào long lanh trong mắt bé
Đầu tháng giêng tây anh đã tết ngày tình
Đầu tháng giêng tây anh đã xênh xang mới mẻ
Óng ả linh hồn, ríu rít nhịp tim
Nắng xuân nào long lanh trong mắt bé
Linh hồn anh từ đó ướp trầm hương
Linh hồn anh, từ đó, ngạt ngào thơm
Máu, như nước hoa chan đời lễ lạc
Máu, như gió lành chảy qua ruộng đồng bát ngát
Chở chuyên mùi lúa chín quanh năm
Như sông hiền chia chín ngả: cửu long giang
Ôm ấp phù sa, lẫy lừng sức sống
Tình, đã mở ra một bầu trời nạm ngọc
Linh hồn anh, từ đó, khảm muôn sao
Nắng xuân nào long lanh trong mắt bé
Thơ học trò anh thách thức thời gian
Có luật đào thải khắt khe, có kẻ cùng thời ghen tị
Hãy duyên dáng nở nụ cười âu yếm nhẹ
Hạt răng đều chới với đứa ngồi trông
Thơ học trò anh gieo vần tuyệt kỹ
Thơ học trò, anh thổi ấm gió tàn đông
Cho ai mang vào trường khoe với bạn: của anh Nhiên …
Nắng xuân nào long lanh trong mắt bé
Mười ngón tay gầy anh có cách chi không
Nhặt cả bóng cả hình chàng thi sĩ
Lẫn cái tài hoa, trao gọn giữa tròng đen
Nắng xuân nào long lanh trong mắt bé
Linh hồn anh, từ đó, bỗng ham vui
Linh hồn anh, từ đó, mãi mê chơi
Thượng đế nếu hỏi tại sao, anh sẽ trả lời mạnh dạn:
Thiên đàng của ngài là an bình, thanh thản
Ngài nên đem phủ dụ những bà cả ông già
Nắng xuân nào long lanh trong mắt bé
Đầu tháng giêng tây anh đã tết ngày tình
Đầu tháng giêng tây anh đã xênh xang mới mẻ
Quên hết phận người, hiện tại, việt nam …
Tình một hai năm
Nguyễn Tất Nhiên
Và thơ tôi gom hết cho người Rất tội nghiệp như dòng sông nước cạn! Chiều nay trời mưa trên tóc nhuộm Không biết người có sợ tàn phai? Tình một hai năm chưa phải tình dài Cũng không thể gọi là mới lớn! Tôi vẫn đợi như ngày tôi đã đợi Vẫn ngậm tình về như buổi ngậm tình đi (Nghĩa là tôi ấp úng chuyện yêu người cơ khổ như những lời thú tội!) Tình chóng vỡ khi gần nhau quá vội Tôi làm sao can đảm ngắm tro tàn?! Nên cuộc đời cứ thế, run run Gió thì lạnh, tay chẳng màng đánh lửa! Tôi vẫn đợi, đợi thêm người chút nữa Tự an ủi mình khi cắn nổi sầu đau: -Tình một hai năm chưa bạc mái đầu chưa tuyệt vọng (bởi vì chưa hy vọng!) Chiều nay trời mưa trên tóc nhuộm Xơ xác người, tôi thấy buồn chưa tôi? Tình còn đầy là tình còn xa xôi Tình im lặng là tình không chết yểu! Cha mẹ sinh tôi thằng con bất hiếu Thề thốt thương người hơn cả song thân! |
Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
Những kỉ niệm đời xin hãy còn xanh
Có một ngày mình bỏ trường bỏ lớp
Cùng ra đi như định luật Trời dành
Nắng bờ sông như màu trang vở cũ
Thuở học trò em làm khổ ai chưa?
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bàn tay xương cầm hờ hững văn bằng
Em hãy đứng trước gương làm dáng
Tự khen minh: "đẹp quá!" đi em
Lỡ mai kia mốt nọ theo chồng
Còn đôi chút luyến lưu thời con gái
Em hãy ra bờ sông nhìn nắng trải
Nhớ cho mình dáng dấp người yêu
Lỡ dòng đời tóc điểm muối tiêu
Còn giây phút chạnh lòng như mới lớn.
Mình hãy trách đời nhau nhiều hư hỏng
Rồi giận hờn cho kỉ niệm đầy tay
Thu miền Nam không thấy lá vàng bay
Anh phải nói: buồm chúng ta màu trắng
Tình cứ đuổi theo người như chiếc bóng
Người thì không bắt bóng được bao giờ
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng.
Oanh
Nguyễn Tất Nhiên
Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu dòng sông
Ngậm ánh trăng non bàng bạc đêm rằm
Sông chở phù sa về ươm lộc mới
Chàng chở tình về cho mắt em ngoan
Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu áng mây
Lãng đãng trôi xuôi ngọn thuở mộng dài
Mây ủ mưa hồng thơm hoa kết trái
Chàng ủ tình hồng thả tóc em bay
Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu giọt sương
Sớm vẫn ngủ quên trên cánh hoa hường
Sương kết hơi mù mơn man lá cỏ
Chàng kết tình vui hơi thở em nồng
Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu luống mạ
Say gió chiều nghiêng kể chuyện thanh bình
Mạ đơm lúa đầy trẻ thơ mau lớn
Chàng đơm tình đầy trong ngực em, xinh
Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu mặt trời
Bỏ quên sợi nắng lụa vàng tươi
Mặt trời nổi lửa soi trần thế
Chàng thắp tình soi dáng nhỏ em, lười
Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu hy vọng
Bay nhảy siêng năng từng trái tim người
Hy vọng vuốt ve sau lần thất thế
Chàng vuốt ve tình nóng hổi bàn tay
Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu cánh gió
Chơi giỡn tung tăng hai vạt áo dài
Gió đưa mây về, trời mưa, bong bóng vỡ
Chàng đưa tình về, xót ngọn cỏ may
(1969)
Thục nữ
Nguyễn Tất Nhiên
Chiều em đi hai hàng bính tóc Gieo xuống đôi vai nhỏ thiệt thà Còn bao nhiêu dấu hài khuê các Sao đành gieo xuống phố đời ta? Chiều em đi nón lá che nghiêng Sao đành che mất nụ cười duyên? Mây vẫn chưa về gom bớt nắng Trần ai đông lắm kẻ si tình Chiều em đi trong nắng trời tây Bóng đổ lên đênh - bóng đổ gầy Bóng đổ gầy như ta ốm yếu Đeo đẳng hoài theo tình không may Chiều em đi bước ngại bước ngùng Như sợ làm đau ngọn cỏ nhung Như sợ bay lên từng đoá bụi Sao khách tài hoa nát cả lòng? Chiều em vui quá, thuở vàng son Ta bỗng lang thang khắp ngả đường Ta đi cho hết thời oanh liệt Cho thấu một trời đau đớn riêng!
(1971)
|
Những bài viết thú vị khác:
13 nhận xét:
Bạn nghĩ gì về những bài thơ này? Xin để lại comment ở đây! Thanks:)
Những bài thơ này chị đã đọc có lẽ không thiếu bài nào cách đây gần 40 năm .
Có bài nhớ, có bài quên có bài ấn tượng sâu đậm, có bài bàng bạc lửng lơ nhưng chị thật sự cứ bâng khuâng đến nhói lòng nhìn những cái bìa sách Tuổi Ngọc... Hồi ấy, chị đúng vào lứa Tuổi Ngọc đấy Huy . Nhoáng cái thời gian qua ta đối diện Tuổi Chiều ...
Hồi ấy chị thích bài thơ "Cô Bắc Kỳ nho nhỏ" bởi chị cũng là con gái bắc di cư và thường bị gọi như thế ...Sau khi PD phổ nhạc , đi đâu nghe ai hát cũng giật mình :))
Cám ơn em ...có lẽ phải copy lại để dành Thơ Nguyễn Tất Nhiên.... chị thích NTN vì anh chàng luôn yêu con gái Bắc (di cư) :))
haha, ý "đi đâu nghe ai hát cũng giật mình" của chị...thật "dễ thương" & ngộ:)
Bữa giờ định nói với chị mà quên hoài, em cứ nhìn chị giống cô ca sĩ ...NGOC MINH:)
hahah có lẽ bởi mái cắt ngang ...Ngọc Minh cũng thế .H nhỉ ?
Em thì cứ nửa giống ca sĩ Minh Quân nửa giống cái anh chàng nhà báo đóng phim tên gì Hải mà chị quên !
Úi chùi chị em mình giống nghệ sĩ ráo trọi rồi !! :))
haha, dạ..mình cứ cho là vậy đi chị:))
bài CHIỀU ĐÔNG BUỒN QUÁ THỞ DÀI, sau này hình như ông NHIÊN có edit lại thành bài
Mưa lăn trên kiếng cửa
Tình đau về với ta buồn
Buồn ta cũng tạt như nguồn mưa đông
Mắt em có thấm lạnh hồn?
Mưa ta có lệ ngoằn trên kiếng đời ?
Tháng mười một, gió, thấp trời
Là ta ủ dột lòng mùi khóc ai
Hỡi người như chuyện mây bay
Cám ơn em bỏ thiên tài tang thương!
Tình đau về với ta buồn
Buồn ta cũng dịu như sương đầu ngày
Hiên người ẩm giọt mù mai
Thì sương vắn đẫm sầu dài mấy trăng...
Em ngồi em lạnh bàn chân
Tình hay ho thuở dằn lòng ngó ra!
Ngày chiều phất vạt mưa qua
Cám ơn em đã lệ sa kiếng ngoài ...
Ơn người cứ phụ lòng ai
Ơn đời sống một đề tài khổ đau!
Ôi.. Lỡ "sa lầy" vô đây và yêu Nguyễn Tất Nhiên mất rồi! ... "Người từ trăm năm về qua sông rộng.."
"hồn lỡ sa vào đôi mắt em":))
"Cũng liều nhắm mắt đưa chân, để xem con tạo xoay vần ra sao" hen misies!:))
Enjoy!
Cám ơn huy đã giớ thiệu tư liệu quý giá nầy . Mình xin rinh về kho tư liệu nhà với lời dẫn : Nguồn : huyvespas nhé ...
anh The Dung: da, anh cu tu nhien/ em co thay trong 1 entry cua anh noi la co 1 so tai lieu ve ong Nguyen Tat Nhien...neu tai lieu do tren mang chua co thi em cho anh share nha anh!
Có 1 số bài trên TUỔI NGỌC khác so với những bài chúng ta thấy sao này, có lẽ do ông Nhiên đã thay đổi lại khi đưa vào các tập thơ của mình
liên quan đến 1 khổ thơ của NGUYỂN TẤT NHIÊN, có 1 câu chuyện như sau:
Nguyễn Tất Nhiên dường như có mấy câu thơ như thế này:
Chúa có gầy bằng ta chưa
mà đòi phơi xương sườn trên thánh giá
Em có khổ bằng ta chưa
mà lệ long lanh trên đôi mi
đó là tôi nghe anh bạn quê gốc ở Biên Hòa đọc như vậy, từ hồi tôi chưa về Biên Hòa (1980 - 1981 gì đó), chẳng biết đúng hay sai.
Khi tôi về Biên Hòa, gặp nhiều người cùng thời với Nguyễn Tất Nhiên, hỏi về mấy câu thơ đó. Hầu hết đều biết, nhưng khi hỏi nó nằm trong bài thơ nào thì không ai biết cả!
Search trên Google nát nước cũng không tìm thấy. Mà cũng khó, vì hầu như không ai đọc giống ai mấy câu thơ đó cả (trừ ý chính là giống), nên không biết tìm cụm từ chính xác là như thế nào.
Chiều hôm nọ, tình cờ uống cafe với người bạn - cũng là người thân thiết với Nguyễn Tất Nhiên từ sau 1975 đến khi ông đi định cư ở nước ngoài (1978). Anh nhắc mấy câu thơ:
Chúa gầy bằng ta chưa
Mà phơi sườn trên thánh giá
Tôi mừng quá, hỏi: Anh biết mấy câu đó à? Nó trong bài thơ nào?
Anh đáp: Trong bài Vi tôi là linh mục, nhưng khi phổ nhạc Nguyễn Đức Quang bỏ đoạn đó vì nó có vẻ báng bổ quá!
Tôi search trên Internet, đọc trọn bài Vì tôi là linh mục - cả thơ (bài thơ có tựa là Linh mục) lẫn nhạc - không hề thấy mấy câu thơ đó.
Bài thơ Linh mục là thơ 5 chữ, nên nếu có thì những câu trên có thể là:
Chúa khổ bằng ta chưa
Phơi sườn trên thánh giá
Em khổ bằng ta chưa
Mà lệ hoen trên mi
Nhưng tôi không tin khổ thơ giống như trên lại nằm trong bài Linh mục, vì cảm thấy nó không nhập vào đâu của bài thơ.
Có thể vì những câu này hỗn quá, nên Nguyễn Tất Nhiên chỉ truyền miệng chứ không cho in ra?
Ừ, hỗn thì có hỗn, nhưng mà... hay!
(từ blog anh Phạm Hoài Nhân)
Ở Biên Hòa có quá nhiều "con dốc dài" để phải đưa em về (bằng xe đạp?) dưới mưa. Tình yêu chắc phải đứt hơi! Sông gì mà rộng không thấy bờ thấy bến để cho 'người từ trăm năm về qua sông rộng, ta ngoắc mòn tay chỉ thấy sông lồng lộng chỉ thấy sông chập chùng. Ông đã tài hoa mà Cụ Phạm còn tài hoa hơn. Cám ơn hai con người đã hát ca cho đời yêu thương.
Sun
Đăng nhận xét