nhớ ai buồn ngất trên vai áo.
mưa ở đâu về như vết
thương...
(K khúc của Lê)
K. Khúc riêng chàng
Thơ Du Tử Lê
tôi xa người như xa núi sông
em bên kia suối? – bên kia rừng
em bên kia nắng? – bên kia gió
tôi một dòng sương, lên, mênh mông
tôi xa người như xa biển đông
chiều lên lênh láng chiều, giăng hàng
những cây ghi dấu ngày em đến
đã chết từ đêm mưa không sang
tôi xa người xa đôi môi tham
em biết: rồi em như chim ngàn
thôi còn khua động làm chi nữa
hồn tôi vốn đã là tro than
tôi xa người xa đôi mắt ngoan
vườn tôi trăng lạnh đến hoang tàn
em xa xôi quá làm sao biết
vốn liếng tôi còn: những ngổn ngang
tôi xa người xa trên sân bay
hồn tôi cồn cát dấu chân bầy
em vui đời khác làm sao hiểu
tôi sống âm thầm như cỏ cây
tôi xa người xa hơi thuốc cay
ngày mai tình sẽ bỏ tim này
chiều em không đến hàng cây cũng
nghiêng xuống tôi: từng ngọn heo may
tôi xa người xa bàn tay, vui
bàn tay có ngón đã chôn đời
bàn tay có ngón không đeo nhẫn
có ngón dành riêng cho môi tôi
tôi xa người xa miền thiết tha
hoa xuân đã héo rụng, hiên nhà
phố xưa em buộc đôi hàng bím
nay tóc về đâu? – hồn ở đâu?
tôi xa người xa niềm mê oan
hồn tôi khô xác sợi giây đàn
máu tôi đã gửi trong con chữ
dẫu chết, còn nguyên lời oán than
tôi xa người xa một mùi hương
bãi khuya, hồn ốc, lạc thiên đường
nhớ ai buồn ngất trên vai áo
mưa ở đâu về? – như vết thương
"Ngoài kia những linh hồn yêu đương vỗ cánh
Qua mái nhà qua những rặng cây bóng xòa
Bay về đâu đó, tự tình mùa mưa gió..
Một ngày ta đã hết yêu nhau, hay vẫn đắm say
Gió mưa không đáp lời, chỉ loanh quanh, thầm hát bên trời
Anh là như thế, em là như thế
Từ những ngày cầu vồng không về sau đêm mưa..."
Cầu vồng đã không về trong đêm, nên thôi, đành tự tạo vậy....
& yup, Musik does bring the magical rainbow to us....but why all the warm songs
always make me
COLD?
Saigon lộng gió... ngước lên và nhớ 1 bài hát của Đức Huy : "Đường về nhà em
giăng tím mây trời
Chập chùng đường xa nhớ người Bầu trời vào thu quấn quít mưa chiều Một ngàn
giọt nước mắt cho
tình yêu...". khi đó...."Ngày sẽ đến khi em nhận ra chúng ta đều là nước.
Cuộc đời trôi bên trong em và bên ngoài em..."
(George Harrison)
"...cùng đếm bao nhiêu mộng tàn. ru người yêu dấu trong vùng trời đêm..."
Chúng ta có thể đã quên hết, mà lạ lùng thay, vẫn chẳng thể quên, vẫn còn nhớ mãi, một lần nào,
một bản Tango. Trong căn phòng kỷ niệm của trái tim, có thể hết thảy đã bay đi theo gió bão đời,
vẫn thần thánh, vẫn bổng trầm, vẫn du dương một bản Tango còn lại. Tango không chỉ là một điệu
nhạc, một lời hát. Tango hơn, còn là m
ộng tưởng của tuổi trẻ, khi anh biết yêu lần đầu, khuôn mặt
của thiên đường, khi em biết yêu lần cuối. Tango, tiếng cười của hạnh phúc. Tango, điệu ru của nước
mắt. Mỗi bản Tango là đánh dấu cho một lần họp mặt, mỗi bản Tango là một gợi nhớ về một buổi
chia tay.
Nghe những bản Tango đã đến với đời mình, sự kỳ diệu là thấy lại hết đời mình ở đó. Thấy lại từng
thời gian. Thấy lại từng nơi chốn. Thấy lại từng dấu chân. Thấy lại từng kỷ niệm. Thấy lại ta trong
tình yêu cũ. Thấy lại người, trong bóng dáng xưa. Thấy lại trời ta, biển ta. Thấy lại từng tuổi, từng
ngày. Thấy lại con đường tình nhân, thấy lại ngọn nến sinh nhật, và thấy lại một bơ vơ của 1 ngày 1
tháng nào đó, còn mới mà đã rất xa xôi...
TANGO ĐIÊN
(LV: TRẦM TỬ THIÊNG
...1 lời hò hẹn;1 thời chờ
1 lần tìm nhau 1 đời vượt chết
1 ngày dạt trôi tình ta nơi cuối sông đầu sông
ta khóc nhau từng phím tơ chùng
vì tinh còn đợi vì tình còn mơ
gửi lại nụ hôn nồng nàn để nhớ
Là lời thề đậm đà thay đêm ái ân rực rỡ
còn đây mãi trong giờ giã từ
ôi tình men ngất say suốt đời ta nhớ hoài
cứ mộng tình rồi không phai
đâu ngờ người bỏ ta trong đắng cay
vì dòng thời gian là huyệt mộ sâu
lạnh lùng vùi chôn cuộc tình trọn kiếp
lặng nhìn chồng thư vàng khô bên là thu vụn vỡ
từ khi hết mong gì thấy nhau...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét