Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2014

HOÀNG NGỌC TUẤN - Nhân danh ANH và EM và CHÚNG MÌNH, AMOUR / (toàn tập TÔI VÀ EM)

“Đổi gì được đây, lấy lại thơ ngây…”
(Nguyễn Đình Toàn)

"...đời sống đã mang đi hết những câu kinh trinh bạch mà không phải lúc nào, giờ nào, thời nào cũng thổ lộ cùng nhau được" (TCS)

Đời sống...bản thân đời sống đã là một "đời sống ôi buồn như cỏ khô"... và còn là những xáo động, những hung hăng dữ tợn…lôi kéo những gì đẹp đẽ, và sâu lắng vào vùng lãng quên và u tối...

Nhất là "đời sống" hôm nay…”tuổi xanh hung dữ nên tuổi mau phai”

Vì lẽ đó, trong dòng cảm thức văn học miền Nam trước 1975, tôi thầm cám ơn, một thời kì, mà Saigon, với mênh mang nhạc, mênh mông thơ và miên man văn...có thể, là một góc nhỏ nào đó, để ..đời này...chúng ta còn chút gì, để níu giữ, để nhìn lại...chính tâm hồn của mình vậy!

HOÀNG NGỌC TUẤN - một nhà văn đầy kỉ niệm của thế hệ học trò trước 1975, phải chăng, đã là một "thiên sứ" để giữ lại dùm một chút gì để nhớ, để thương…của thời đại...

Đặc biệt là trong TÔI VÀ EM - một bài kinh tình yêu...cần, và phải ...được truyền đi rộng rãi, để đọc, hàng ngày, hàng đêm....như một gióng giã của những lời mầu nhiệm, một bài kinh nhật tụng, cúa những ai, đã, đang, sẽ và cần...tình yêu!

Mở đầu truyện, HNT viết

"...Cuối cùng, bởi vì tên em viết tắt là M.N. (đọc là Em Anh: em của anh), tôi sẽ gọi em thành Mơ Nữ. Cái chữ này có lẽ sẽ làm các vị uyên thâm Hán tự chau mày. Mộng Nữ thì đúng hơn, nhưng nghe có vẻ già dặn "liêu trai" quá. Tôi vẫn muốn gọi em là Mơ Nữ, dịu dàng và bềnh bồng hơn. Một người thiếu nữ đang mơ, như mơ hay giấc mơ về một... người thiếu nữ. Giữa cuộc sống chật hẹp ao tù này, tôi vẫn sống với đầy mộng tưởng. Tôi còn sống là nhờ mộng mơ đắm đuối.

Tên tôi là H.N.T, tôi đề nghị em gọi là Hồn Người Tình, ba chữ từ câu thơ của Xuân Diệu: "Hồn người tình mỏng lắm xếp cho êm..."
 

Và cái cách mà truyện này ra đời, cũng là một câu chuyện đẹp như mơ, HNT viết truyện này để tặng nhà văn NGUYỄN THỊ MINH NGỌC (MN)
NTMN là 1 cô học sinh học ban B, ở 1 ngôi trường ở 1 miền duyên hải xa xôi: PHAN THIẾT... "NTMN ngày ấy cũng bộc lộ khả năng thiên phú về văn chương . Xong Tú Tài ..nhà khó khăn cô bé NTMN ngày ấy vừa bán thuốc lá vừa viết văn ..cô quen nhà văn HNT từ những câu chuyện gửi đi cho tòa soạn báo ...Một chuyện tình đẹp như mơ và chỉ là giấc mơ .."

Xuyên suốt câu chuyện, là những bức thư...bằng thơ của MƠ NỮ gửi HỒN NGƯỜI TÌNH...mà có nhiều lúc, cô giận hờn và kêu ông là HẾT NGƯỜI THƯƠNG...Và không chỉ là những câu chuyện tình yêu vu vơ, những giận hờn của "cái thuở ban đâu lưu luyến ấy"...mà TÔI & EM còn là 1 bản hoà ca của một tình yêu sâu lắng với cuộc đời, với âm nhạc, với nghệ thuật, với văn chương...với những chân giá trị...và còn là một đau đáu, một kiếm tìm, một thắc mắc...với những câu hỏi rất con người, những gì thuộc về con người...giữa chông chênh, và chơ vơ của thời cuộc....Nỗi buồn bàng bạc của "bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng" đã phả một áng thơ rất tình , làm TÔI VÀ EM là một tác phẩm đáng yêu và đáng nhớ nhất, đối với tôi!

Nơi đây, trong một thoáng ngày tháng hạ của Saigon, hãy cùng đọc những lời KINH YÊU THƯƠNG – để còn “biết thương màu lá” …Hãy khấn nguyện những KINH TÌNH YÊU này…ngày ngày, đêm đêm, trong mưa, trong nắng, xuân hạ thu đông...


huyvespa@gmail.com





































































































































Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

QUỐC GIA????

Tôi không biết vô tình, hay cố ý, bản truyện tôi mua thiếu mất hẳn phần Q: QUỐC GIA....Đó, như một sự trống trải của câu trả lời: QUỐC GIA, là gì, là ai...Đó, một hoang mang chưa giải thích, một vắng vẻ đến rợn người, một mất mát đau buồn...ĐỂ LẠI CHO EM, ĐƯỢC GÌ? 

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket









\














ĐÂY được gọi là đoạn cuối chưa???
(THƯ THI của HNT đăng trên VĂN, như một kết thúc cho TÔI VÀ EM)



Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket




* Tác phẩm:

- Hình như là tình yêu
- Cô bé treo mùng
- Ở một nơi ai cũng quen nhau
- Tôi và em





HỌC TRÒ - Hoàng Ngọc Tuấn - Vàng Son xb, 1972




Lời Cầu Hôn - Hoàng Ngọc Tuấn - Nxb Trẻ - 1989



Tôi và em, Hoàng Ngọc Tuấn, An Tiêm, 1973









Cô bé treo mùng - Hoàng Ngọc Tuấn - Trí Đăng - 1972







 

Hình như là tình yêu (tập truyện ngắn) - Hoàng Ngọc Tuấn - NXB Trẻ, 2006






































Photobucket

PhotobucketPhotobucket

Photobucket

Photobucket



Photobucket

Photobucket

Photobucket


Không có nhận xét nào: