Tất cả chưa phải là điều hay nhất của nếp..sau 9h, bạn sẽ được tham gia vào 1 minishow-talkshow của cô chú quán tưng tửng kiểu vui vui, có ngày bạn sẽ được nghe violon réo rắt cùng guitare bập bùng hoà quyện với cello trầm mặc, có ngày bạn sẽ được nghe piano thánh thót, nhưng ngày nào, bạn cũng được nghe cô chủ hát và nói chuyện, theo 1 kiểu cách American style, có thể cô kể về quyển sách mình mới mua,kể về những giấc mơ bấn loạn cùa mình cái ngày mà cô còn cạo trọc đầu; có thể cô bàn luận về bệnh..tâm thần..và có lẽ sẽ khiến cho bạn nghĩ mình tâm thần thật, hay cô kể chuyện về người-bạn-cây-um-tùm-lá của mình ở công viên, nơi cô viết thư tâm sự cùng nó, và đặc biệt những bài hát réo rắt cùng với tiếng đàn thì khỏi chê, ấn tượng nhất có bài NẾP CA (thật ra là bài Dừng bước giang hồ của Hoàng Trọng), và bài Sặc Nước Miếng (hehe, bài do cô chú đặt, thật ra là 1 bài nhạc Nga, tuy nhiên khi hát thì không có chỗ nào ngừng nghỉ nên hát xong sẽ..sặc nước miềng), ngoài ra còn cô em rất cá tính mà có lẽ mọi người cũng đã nghe tên: Lê Cát Trọng Lý
"Tiên & Lý là hai chị em đã dọn quán Nếp từ Đà Nẵng vào Saigon. Ngày ở Đà Nẵng, chị em cô này cùng nhóm bạn đã lập nhóm ca Du Mục hay hát ở chân cầu sông Hàn cùng với những nhóm nhạc nghiệp dư khác ở Đà Nẵng theo kiểu Street Music ở nước ngoài
Tiên học đại học ra trường nhưng thích đi bán café hơn đi làm công sở còn Lý thì bỏ học đại học tài chánh để theo niềm đam mê violon tại nhạc viện thành phố! Hàng đêm, theo từng chủ đề hai chị em mang lại cho khách những giai điệu sâu lắng & nhẹ nhàng trong những ca khúc Việt & Anh. Họ hát không micro, hát mộc mạc như cái tên gọi của quán nhưng thật hay. Lý chơi guitar, violon thật giỏi... nhìn em biễu diễn thuần thục, hồn nhiên & thật có hồn, khách đến quán ai cũng khâm phục cô bé út tiêu này với những sác tác thật lạ, thật hay!
... Và cứ thế, chị hát, em hát bập bùng bên tiếng guitar... réo rắt bên tiếng violon... chị em nói chuyện tự nhiên, kẻ tung người hứng nhịp nhàng mà không màu mè, sáo rỗng... khách đến yên ắng, trật tự... điện thoại được chuyển sang chế độ rung để giữ một không khí tĩnh lặng cho quán khi chương trình bắt đầu... Yên lặng mà relax... & đó là nét riêng của Nếp mà không một quán nào ở Saigon có được!"
(hình từ blog Thien nguyen)
Dưới đây là 1 bài đăng báo về Nếp:
Có rất nhiều kiểu càphê ở Sài Gòn. Nói thêm về điều này là thừa, nhưng dù bạn là người sành cà phê, biết rất nhiều quán cà phê Sài Gòn, thì bạn vẫn luôn có cảm giác vui vui khi phát hiện một quán cà phê mới, vui vui khi thấy được nét ngỡ ngàng của người đi chung lần đầu bạn dẫn họ đến một địa điểm mới thú vị. Nếu thích “sưu tập” những niềm vui như vậy, có thể bạn sẽ tìm thêm được điều ấy một lần nữa, ở quán càphê NẾP.
Nếp không hề có bảng hiệu và khai trương chưa lâu. Nếu bạn đã từng biết đến một Càphê Nếp ở Đà Nẵng thì sẽ phần nào hình dung ra không gian Nếp ở Sài Gòn. Nhưng sẽ vẫn bất ngờ bởi cái địa chỉ Nếp mà bạn biết ở 17 Ngô Thời Nhiệm chỉ là một bãi rửa xe gắn máy. Nếp ở lầu 1. Ấn tượng về những bậc thang cũ kỹ dẫn lên lầu là cảm giác chính xác về không gian Nếp mà bạn sắp bước vào. Ngôi biệt thự Pháp hoàn toàn bỏ hoang chỉ mới được đánh thức lại trong vài tháng nay. khi đến xem mặt bằng, điều đầu tiên mà hai cô gái trẻ chủ nhân của quán Nếp hiện nay bắt gặp là những con dơi chấp chới bay ra từ mái nhà. Dưới sàn là lớp phân dơi dày 2cm. Nhiều người cản nhưng họ vẫn quyết đây là nơi mình sẽ mở quán càphê. Một quán càphê tiết kiệm, ít nhất thì khi kết thúc cuộc chơi phần còn lại cũng là những trải nghiệm từ chính công việc này. Họ tự hì hụi lau chùi quét dọn, lựa chọn đồ nội thất và tất cả các thứ nhỏ nhặt khác. Họ giữ lại gần như toàn bộ. Màu sơn tường cũ vốn là màu vàng chanh khá chói nên được thay bằng một tông màu khác để tạo cảm giác ấm cúng. Trần nhà khá cao, họ hạ thấp xuống, che lại và làm mềm mại không gian bằng vải nguyên cuộn, được bung ra và kéo dọc theo suốt chiều dài không gian quán như những đường lượn sóng. Bàn ghế cũng được lựa chọn từ các tiệm bán đồ nội thất cũ.
Như vậy, ngay từ ban đầu, quán Nếp đã được xác định tinh thần là một nếp xưa cũ, từ ngôi nhà cổ đến các đồ đạc nội thất cũ kỹ. Nhưng tất cả những thứ ấy cũng chỉ là một phần của nơi này. Phần còn lại chính là âm nhạc và lối “chơi” của chủ nhân quán, với những nguyên tắc không thành văn mà họ đặt ra. Điều họ đầu tư nhiều nhất cho Nếp là hệ thống âm thanh. Nếu bạn yêu những bài hát xưa, những bài hát Việt của thời kỳ đầu tân nhạc, những bài hát tiếng Anh cách đây vài thập niên thì Nếp là nơi bạn nên ghé thử. Muốn nghe họ hát, bạn hãy ghé vào đây trong dịp cuối tuần, các tối thứ sáu, thứ bảy và chủ nhật. Với một piano, một violon đàn ghuita, họ hát không micro trong một không gian ấm cúng và lung linh ánh nến. Bạn được nhắc nhở chuyển điện thoại qua chế độ im lặng, không trò chuyện ồn ào. Họ sẵn sàng giới thiệu cho khách những quán cà phê khác phù hợp hơn, họ cho khách lựa chọn và cũng lựa chọn khách đến quán. Bạn đừng cảm thấy khó chịu bởi vì theo họ, họ tôn trọng bạn và họ cũng được quyền đòi hỏi bạn tôn trọng.
Một không gian khác biệt. Bạn chỉ cảm nhận được điều ấy một cách trọn vẹn khi bạn ngồi ở chính không gian Nếp. Những buổi sớm nắng vàng như mật, tầm 18-19h tối khách thưa và cực kỳ yên tĩnh…
Nếu bạn muốn tìm một nơi để đọc sách, để nghe nhạc và để thì thầm, hãy tìm và hỏi cà phê Nếp, số 17 Ngộ Thời Nhiệm, Q3.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét