Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2009

DVD ASIA-Nhật Trường-Trần Thiện Thanh II(April,24th 2009)

ASIA 61: Nhật Trường Trần Thiện Thanh 2 -
“BÀ MẸ TRỊ THIÊN”







1. OPENING: BÀ MẸ TRỊ THIÊN / Thanh Lan + Vu Khanh

Mẹ già có một thằng con,
tròn ba năm lính cũng chưa về nhà.
Mẹ còn nuôi một đứa con,
ở tận Thất Sơn ra Trung Lập đồn

Mẹ chờ con ruột ở xa,
thương yêu mẹ dành cho thằng con nuôi.
Mẹ đợi một sớm bình yên,
hai thằng con mẹ về vui với tuổi già.

Rồi mẹ sẽ kể con nghe,
năm mẹ mười tám mẹ đánh Tây công đồn.
Rồi mẹ sẽ kể con nghe,
mùa thu năm bốn (1954) mẹ mang mang tủi buồn….

Thằng Tây thằng Cộng bất nhân,
chia đôi nước Việt, chia con sông gần.
Còn đây còn từng đêm sâu,
dòng xanh Bến Hải ngậm muôn đời sầu.

Mẹ nuôi mẹ dạy đứa con,
cho con đánh giặc cho dân yên lòng.
Một ngày mẹ đợi bên sông,
bờ Nam Thạch Hãn, đợi tin con diệt thù ...

Nào ngờ có một lần kia...
Thằng Hai anh dũng chiến trường Lộc Ninh.
Chuyện đời có tử có sinh,
chuyện con đi lính hy sinh là thường.

Mẹ ngồi bên cổ áo quan,
lóng lánh quốc kỳ hai hàng bội tinh.
Mẹ buồn mà mắt mẹ vui,
“Con mẹ vị quốc vong thân chiến trường” .

Rồi ngày tháng ngày qua đây,
mảnh vườn mẹ xới, luống khoai mẹ gầy.
Mẹ định cưới vợ cho con,
thằng con nuôi lính thằng con sao thiệt thà …

Ngày kia bọn giặc kéo về,
băng qua xóm mẹ giết dân trả thù.
Sợ con chiều chiều hay qua,
trầu cau con hái về dâng mẹ già.

Mẹ đi, mẹ chạy lên đồn,

tin con biết giặc đang trên ruộng nhà.
Gặp thằng giặc Cộng tinh ma,
hỏi mẹ, mẹ mắng! bèn bêu đầu già.

Khi con về, xác mẹ thành xương mọc ruộng khô.
Măng khóc tre trên mảnh đất quê.
Khi con về, khi con về thê thảm nào hơn
Ôi nỗi buồn biết thuở nào nguôi
Ôi ! Mối thù đến thuở nào vơi!

2. Chuyện Hẹn Hò / Phương Hồng Quế + Hồ Hoàng Yến / Ai Nói Yêu Em Đêm Nay

Hẹn chiều nay mà sao không thấy em
Gió hiu hiu, lòng bỗng nghe lạnh thêm.
Chiều mù sương hay mù khói thuốc anh?
Em không lại anh nhủ lòng sao đây?

Em cứ hẹn chiều mai rồi lại không thấy em.
Áo ai xanh hờ hững đi vào đêm.
Đợi một giây nghe bằng thế kỷ sầu
Em mới yêu lần đầu, anh đã yêu lần sau.

Chắc tại chiều hôm nay không còn nắng
Để thêm hồng đôi má thắm giai nhân.
Chắc tại mưa nơi vùng xa tít đó,
Sợ mưa lạc đường làm ướt áo em anh.
Hay tại ngày hôm kia em gần khóc
Anh lại vụng về quên lau mắt thu mưa.
Thôi em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé
Để anh buồn như anh chàng làm thơ.

Em có hay trời buồn trời chuyển mưa đó không?
Biết yêu em là biết nghe chờ mong.
Chuyện tình yêu muôn đời kiếp đến nay,
Nàng cứ quên hẹn hoài, chàng cứ mong chờ ai

------------------

Ai nói yêu em đêm nay
ai nói yêu em đêm mai
ai sẽ yêu em sau này?

Son phấn nào giết ngây thơ?
ánh đèn nào màu đơn côi
lệ sao nhiều hơn mưa lũ.

Ai dìu bước em đêm nay
ai dìu bước em đêm mai
ai dìu bước em tương lai?

Nhịp chân nào đưa rã rời
ôi tiếng kèn nghẹn như tiếng khóc,
thương cho người một kiếp vô duyên.

Rồi từng đêm từng đêm,
qua biết tay bao người,
một lần son nhạt môi,
cay đắng thêm trong đời.

Tàn một đêm vui,
bẽ bàng một mình ai,
nghe như trong lòng giông tố đang cuốn xô.

Ai nói yêu em đêm nay
ai nói yêu em đêm mai
ai sẽ yêu em sau này?

Khi xế chiều phấn son phai,
rã rời cuộc tình trongtay,
ai nói yêu em đêm nay?


3. XIN EM ĐỪNG HỎI / LÂM THUÝ VÂN

Một người trách tôi
sao hay hát bài ca ngăn cách mãi,
sao bảo rằng yêu nhau
không đẹp bằng thương đau,
không đẹp bằng những lúc
đếm bước đi trong đêm thâu…

Biết trả lời sao?
Khi chưa nói yêu thì đã xa rồi...
Người ơi năm mười sáu
Thấy đời dệt bằng mộng,
rồi qua năm mười tám
mới chớm yêu thì đớn đau…

Xin em đừng hỏi em ơi!
Xin em đừng hỏi em ơi!
Xin giữ trọn màu hồng
khi trái mộng vừa tròn,
xin chớ tìm vào băng giá
đêm xuân nồng…

Sẽ không trả lời đâu,
Khi anh muốn em
đừng vướng u sầu,
vì khi em tìm biết
sẽ nhạt nhòa màu hồng,
và khi em tìm biết
sẽ thấy muôn vàn đớn đau

Xin em đừng hỏi em ơi !
Xin em đừng hỏi em ơi !


4. Màu mũ anh, màu áo em /Trish & Spencer + Anh Về Với Em / Y Phụng.




Anh về với em,
như chim liền cánh như cây liền cành.
Như đò với sông,
như nước xuôi giòng vào lòng biển xanh.
Em ơi trăng còn sáng nên tình yêu vẫn còn mang,
Em ơi sương còn xuống nên tim côi mong sưởi ấm.
Ta xa nhau lâu rồi,
ta mong nhau lâu rồi, gần nhau đêm nay thôi...

Anh về với em,
mai ta lại cách xa nhau muôn trùng.
Bao ngày nhớ nhung,
vơi hết tâm sự vừa cạn một đêm.
Sao em anh lại khóc khi anh ra đi vì em?
Hay chăng ân tình lớn hơn không gian đôi mình cách?
Mai nay anh đi rồi,
mai nay anh đi rồi,
mai nay anh lại đi...

Không trách em yếu mềm khi con tim đơn côi.
Không muốn em dối lòng khi mang mang buồn tủi.
Anh muốn em hiểu rằng đời chiến sĩ phong sương,
Nên một lần về thăm bằng vạn ngày gần nhau.

Em biết không những chiều, khi sương thu giăng giăng,
Anh nhớ xưa chúng mình hay đi trên đường vắng,
Anh nhớ xưa một lần lặng ngắm ánh mây trôi
Làm người yêu lính chiến mấy ai gần nhau ....

Bây giờ cách xa,
đôi đứa đôi miền nhạt nhòa chiều mưa.
Xin cho ân tình sẽ bao la như sương đầu núi,
Xin cho ân tình sẽ không mau tan như bọt nước.
Anh đi anh lại về,
em ơi tơ duyên đầu xin trăm năm bền lâu...
Anh đi anh lại về,
em ơi tơ duyên đầu xin trăm năm bền lâu...


5. 16 TRĂNG TRÒN / Tường Nguyên và Tường Khuê.

Xếp áo thư sinh vui bước đăng trình,
mười sáu tròn trăng
Ghi trên báng súng lời thề chinh nhân
tám hướng thành gần
Gió buốt mây ngàn tàn đêm khe núi,
đâu dễ sờn lòng
Người đi cho những người mình yêu mến
cho tương lai, cho tim ước vọng
ngày nào hoa cài lên vai áo

Nhớ lúc xa xưa,
mười sáu trăng tròn tôi đếm tuổi em
Cho tim ước muốn một ngày
nên duyên pháo trai đường mêm
Vẫn biết xưa giờ, ngàn sau tiếp nối,
ai cấm được Thương ai ép được lòng mơ ước

Nhưng hôm nay non nước
đang cần bàn tay tôi ngăn giữ
Chuyện đó để sau
Những đêm mười sáu trăng tròn,
vượt con đường mòn đi giữ làng thôn
Bỗng thấy lòng mình thương quá,
thương tuổi học trò đi tìm vần thơ .

Có hôm đúng độ trăng tròn màu vàng
tươi ướp áo phong trần
Chợt thấy áo mình đẹp quá,
đẹp mặn mà, đẹp hơn cả áo giai nhân

Xếp áo thư sinh,
tôi đi lên đường vì đã trộm thương
Lênh đênh tám hướng,
bạc màu vai sương áo kết bụi đường
Cuối nẻo phong mờ
chỉ riêng ai đó tha thiết đợi chờ
ngày đêm tôi sẽ về đẹp mơ ước

Em ơi khi non nước đang con mịt mờ,
bên phương nớ, chuyện đó đừng mơ .


6. Một đời yêu em / Thiên Kim & Philip Huy.

Chưa đặt tên cho một chuyện tình
Cho mai sau đời đem rao đem bán
Gom mây trời em may áo trắng
Chua chát lịm cho kín yêu đương
Để em cỏn nguyên tiếng băng trinh

Em để tang cho một cuộc tình
Mong manh hoàng hạc sương tan trên lá
Mong manh loài hoa tươi sắc máu
Hoa chớm nở khi sáng tinh mơ
Hoa cúi đầu trong tối bơ vơ

Anh chết trong em suốt một đời
Nên ngất ngư câu hát nửa vời
Anh ơi đêm rồi không gian lặng câm
Em say trên dương cầm
Mơ hồ tiếng hát trương chi

Em biết khi em anh giận chuyện gì
Nhân gian xa vời sao băng tăm tối
sông ân tình sao đi không tới
Em trách mình em trách em thôi
Cay đắng nào dâng cháy trên môi

Anh biết không anh chỉ một lời
Anh biết không anh chỉ một lời
Anh giết em khi mới ...nửa đời


7. PHÚT GIAO MÙA / Trung Chỉnh & Ngọc Minh.

Lại một mùa Xuân nữa đến trong khói lửa chiến tranh
Mùa xuân vẫn xanh, xanh như cuộc tình em với anh
Xuân này anh không về,ngàn câu thề không chắc ... em vui,
quà xuân anh chẳng có, gát giặc từng giờ
Đời lính chiến lấy gì gửi về em?

Tiền đồn heo hút nhắc em kỷ niệm ấu thợ
Hỏi ''em có nghe trong tâm hồn gợi giây phút xưả''
Năm nao đêm giao thừa ngày khói lửa chưa kín quê hương,
Và đôi ta nhỏ bé, thức xem giao thừa,
Kể chuyện vu vơ và thức trong mộng mợ

Em anh có nhớ khi ta mơ chuyện tích xưa:
Tiên nương hiện xuống không gian xem hoa rộ khắp nơi
Trăng sao mọc kín đêm khuya cho thiên thần hát ca,
Rồi nhè nhẹ gót hài tiên ca múa trên trần aị
Nhưng tiên nào thấy đâu dù em chắp tay nguyện cầụ
Trăng sao nào thấy đâu để anh bỗng nghe nặng sầụ
Rồi ... pháo nổ khai xuân để mình dỗi hờn xa xăm ...
Khi đường trần dập dìu người đi hái lộc đầu năm.

Rồi từng xuân bắt anh giã từ ấu thợ
Rồi xuân chiến chinh phút giao mùa còn anh với anh .
Xuân chưa ôm đôi đời .
Lòng xin một phút giây mơ thôi:
Nàng tiên anh nhỏ bé giữa đêm giao mùa,
lạc đường dương gian và đến thăm ... mình anh.




8. YÊU / Thùy Hương & Đoàn Phi

Biết làm sao định nghĩa được tình yêu
Lòng yêu thì cho mà đâu biết nhiều
Yêu như khung trời bãng lãng
Yêu trong như dòng suối vắng
Hay yêu là nghe cay đắng?

Ngắt nụ hoa vàng biết rằng mình yêu
Đường đi vào yêu mềm hơn nắng chiều
Em ơi đêm nào vắng gió
Đôi tim non vừa mở ngỏ
Nhớ hỏi lòng mình thức hay mơ?

Yêu phải chăng giấc mộng thơ?
Tìm không thấy nhưng không xóa mờ
Yêu phải chăng là hương gió?
Ngàn đời còn mơn trớn đôi hồn hoa?

Ai đâu hay được biết được tình yêu
Sợ không dám yêu mà nhớ thương nhiều
Em ơi khi mùa đông qua
Cô đơn tâm hồn buốt giá
Hãy hỏi lòng phải chăng vừa yêu?

Biết làm sao mà hiểu được tình yêu
Người đi vào yêu mà thương nhớ nhiều
Yêu đôi hoa vàng bến vắng
Yêu quê hương miền cháy nắng
Ra đi mà quên cay đắng

Ép vào tim nồng chỉ một tình yêu
Đường đi dù xa dù sương cách chiều
Nhưng không bao giờ đăm chiêu
Nhưng không bao giờ cô liêu
Bởi mình còn hình bóng thương yêu.

Yêu phải chăng lúc lìa đôi
Tìm theo gót chân mây cuối trời
Yêu phải chăng từ mong nhớ
Từ chờ mong thêm thiết tha lòng mơ

Ai đâu hay được, biết được tình yêu
Tình tuy rất xa mà ngỡ như gần
Em ơi nghe chiều bâng khuâng
Buông chân vai mềm sót nắng
Hãy nhủ thầm thế nhân còn yêu

Yêu là mộng mơ
Yêu là sầu nhớ


9. Hãy Trả Lời Em / Thanh Thúy.


Hãy trả lời em đi anh
Sao anh không nói, sao anh lại buồn
Sao không lên tiếng cho vời đau thương
Cho đêm trường đừng mang thêm cay đắng

Hãy trả lời em đi anh
Sao anh hay hát những câu nhạc
Cho em anh khóc, cho dài đêm thâu
Cho duyên đầu nhiều đêm nghe mưa ngâu

Hãy trả lời em đi anh
Hãy trả lời em đi anh
Cho em tìm vào tìm anh
Lắng nghe từng hơi thở
Đốt tan những sầu xưa
Xóa đi trời băng giá

Nhớ trả lời em nghe anh
cho tôi câu hát giữa sa mạc buồn
cho đôi ta đến chân trời xanh xanh
Lúc chỉ còn nhìn em trong tim anh


10. Không bao giờ ngăn cách / Châu Tuấn, Bích Vân, Y Phương & Diễm Liên.

1.
Anh về . . . với em rồi mai lại đi
Đường xa . . . mang theo bao nhiêu tình ý
Viết tên người yêu lên ba lô nặng trĩu
Đêm quân hành dừng chân đồi hoa tím
Nhớ xưa đôi mình hẹn nhau mà sao sáng
Đâu bằng đôi mắt em
2.
Chúng mình . . . cách xa mà vẫn gần nhau
Tình yêu . . . không mau phai như màu áo
Dẫu cho thời gian đem tâm tư vào nhớ
Lá rơi gọi mùa thu về sân úa
Vẫn không bao giờ . . .
Không bao giờ ngăn cách đâu em

Không bao giờ
Không bao giờ ân tình lại vỡ đôi
Một người đi nghe thương sao thương nhiều quá
Dáng một người em xinh sao quá xinh màu má
Không bao giờ
Không bao giờ giữa mùa hè tuyết rơi
Một đời hoa không khi nào hai lần nở
Trái mộng còn trinh nguyên khi đón anh trở về
3.
Với em . . . với em rồi anh lại đi
Thì đôi . . . tim non không xa vạn lý
Áo anh nhuộm phong sương nhưng quê hương đẹp ý
Lối trăng đầy tình em còn soi sáng
Sẽ không bao giờ
Không bao giờ ngăn cách đâu em
(trở lại điệp khúc, hát phiên khúc 3 rồi chấm dứt bằng . . . )
Sẽ không bao giờ
Không bao giờ ngăn cách trong tim
Sẽ không bao giờ
Không bao giờ ngăn cách trong tim
Sẽ không bao giờ
Không bao giờ ngăn cách trong tim


11. GẶP NHAU LÀM NGƠ / ĐẶNG THẾ LUÂN & THÙY DƯƠNG

Nhớ khi xưa lạ nhau, chung một đường
kẻ trước, người sau.
Chàng lặng đi theo nàng,
hát vu vơ mấy câu nhạc tình.
Nàng làm như vô tình,
gái đoan trang dễ đâu làm quen.
Lối đi qua nhà em nghe nồng
nàn mùi Dạ Lý thật thơm.

Khi đêm sang đom dóm đong đưa,
giờ nàng đã ngủ chưa?
Đi lang thang khuya lắc khuya lơ,
đèn nhà ai tắt sớm.
Gom suy tư thao thức đêm khuya,
chàng bèn viết lá thư.
Hai hôm sau mới dám đưa thư,
nàng nhận nhưng làm thinh.

Nhớ khi xưa còn thơ,
tuy thương thầm nhìn nhau cứ lặng câm.
Chuyện tình yêu ban đầu,
mấy ai may mắn chung nhịp cầu.
Nàng đội hoa theo chồng,
nước mắt tôi rớt bên bờ sông.
Đã không như là mơ,
nếu tình cờ gặp xin cứ làm ngơ.


12. Trên Đỉnh Mùa Đông / Quốc Khanh và Như Quỳnh.


Từ một ngày xa trước anh đưa em về bóng ngã đam mê
Em dấu son gót mềm nhủ lòng lãng quên mà nhớ đêm đen
Chuyện một lần yêu ai như chuyện một đời con gái
Cho anh một lần anh được gì không, em còn gì không?

Ôi những câu chuyện lòng làm thơm ngát thêm tuổi hồng
Anh ơi yêu đi yêu đi trên đỉnh yêu đương gió tỏa thêm hương
Ôi những câu chuyện lòng từ lâu vẫn như mùa đông
Anh ơi yêu đi yêu đi nếm thử thương đau
Khi hạnh phúc qua mau

Kể từ sau đêm đó sân vui đại học
Mất tiếng chim ca ho dẫu không xóa nhòa
Thì rồi cũng qua tình cũng bay xa
Ngàn ngày trôi xa vắng chưa cạn một lần cay đắng
Xa nhau một đời, em còn gì đâu anh còn gì đâu

Ôi những câu chuyện lòng
Làm thơm ngát thêm tuổi hồng
Anh ơi yêu đi yêu đi
Trên đỉnh yêu đương gió tỏa thêm hương

Ôi những câu chuyện lòng từ lâu vẫn như mùa đông
Anh ơi yêu đi yêu đi nếm thử thương đau

Khi hạnh phúc qua mau kể từ sau đêm đó
Sân vui đại học mất tiếng chim ca
Cho dẫu không xóa nhòa
Thì rồi cũng qua tình cũng bay xa
Anh anh còn gì đâu và em em còn gì đâu

Xin cho em thêm một ngày nữa thôi
Xin cho em thêm một đời thương nhớ


13. Kịch vui: Món Quà Sinh Nhật

GemmA NGUYỄN, Jonathan PHAN & Quang Minh, Hồng Đào

14.Đôi Ngả Đôi Ta / Chế Linh & Phương Dung.

Một đêm trăng sáng, thương về ngập lòng đại dương nương sóng.
Mình anh riêng bóng, xa xôi mịt mùng, bồi hồi ước mong . . .
Dẫu cho người ra đi năm xưa đã dặn lòng,
Quên di niềm nhớ thương, quên đi lòng vấn vương.
Nhưng đêm trăng vàng, tình cờ xuôi ngang qua lều vải, xin nhớ thương vài giây . . .

Ngày xa xưa từ đó, thương thì thật nhiều, nhiều như biển cát.
Nhiều hơn nước mắt, những đêm hẹn hò giận hờn dưới trăng. . .
Dẫu cho tình đôi ta bao la như chiều vàng,
Tim sông hồ trót mang, quê hương tình vấn vương.
Nên đêm trăng vàng dẹp hành trang xuôi vạn lý, quên nói câu tạ từ.

Ngày đó! đôi ta thường hẹn hò,
Mà nay trăng bâng khuâng thềm vắng . . . .
Em ơi! anh muốn rằng! dù thương thương nhớ nhớ,
bàng hoàng nghìn đêm mơ, chợt biết lòng bơ vơ.
Ðừng buồn! đừng buồn cho đôi má xinh phai hồng . . .
Một lần xa cách, duyên tình thành mộng vào đêm trăng sáng . . .
Gần nhau thu ngắn, cho ân tình dài, dài thêm nhớ mong . . .
Hãy cho thời gian gom yêu thương lên thật đầy,
hôm nao mình nắm tay, khi anh về chốn đây.
Ðêm khuya trăng vàng lặng lờ trôi như thầm nói, ta với ta thành đôi.


15. Tân Cổ: Tạ Từ Trong Đêm / Ngọc Huyền & Chí Tâm!

Thăm thẳm chiều trôi,
Khuya anh đi rồi sao trời đưa lối
Khi thương mến nhau
Hai người hai ngả tránh sao tủi hờn
Hẹn gặp nhau đây đêm thâu lá đổ,
Sương giăng kín mờ nhạt nhòa đường mờ
Đã gặp nhau, sao em không nói,
Sao em cúi mặt, em giận hờn anh chăng

Anh hiểu rồi đây
Khuya nay em về trăng gầy soi bóng
Nên em cúi mặt
Ngăn dòng nước mắt phút giây tạ từ
Đừng buồn nghe em
Tuy anh biết rằng xa xôi vẫn làm tâm tư héo mòn
Nếu em đã thường thường anh xa vắng
Xin em chớ buồn cho nặnh lòng chinh nhân

Nếu em biết rằng có những người đi đấu tránh chưa về
Mang lời thề lên miền sơn khê
Từng đêm địa đầu hun hút gió sâu
Nếu em đã gặp mẹ già thương con
Khấn nguyện đêm rằm
Vợ yêu chồng đan áo lạnh từng đông
Thì duyên tình mình có nghĩa gì đâu

Anh hỏi một câu
Khi trong đêm dài vọng về tiếng súng
Sao em cúi mặt
không nhìn đôi mắt anh hứa thương em trọn đời
Đầu đường chia phôi anh không nói gì
Nên phong kín lời hẹn tình lứa đôi
Nếu anh có về khi tàn chinh chiến
Xin em cúi mặt dấu lệ mừng nghe em

16. Mùa Xuân Lá Khô / Tuấn Vũ & Mỹ Huyền.

Tôi trở lại vùng hành quân vùng xa xôi đá sỏi biết buồn
Ba tháng hậu phương yên bình tuy vết thương chưa lành hẳn
Tôi lại đi giữa lạnh sang Đông
Đời tôi chinh chiến lâu năm, yêu lúc băng rừng như mộng tình nhân
Kiếp chúng tôi như kiếp sông dài trôi đi miệt mài chẳng cần ai biết cho ai

Tôi đến đơn vị lại đi, nhọc hơi đâu đếm mỏi tháng ngày
Khi cánh dù mang tin lại những cánh thư xinh hậu tuyến
Tôi ngẩn ngơ biết mùa Xuân sang ...
Ở đây không có hoa Mai, không có hoa Đào trang điểm trần ai
Những lá khô rơi suốt năm dài như trong một chiều lòng tôi biết yêu ai

Em tôi không đẹp như đời tưởng
Không áo xanh áo đỏ thơm hương
Quen trên đường chiều lá khô rơi
Ôi ngọc ngà giây phút chung đôị

Lá ơi rơi chi trên dòng suối chờ
Cho tình cờ anh lính làm thơ
Lời thơ êm như hơi thở
Khi em nguyện chờ một người về xa

Tôi đã quen rồi chuyện đi và quen xa ánh đèn phố thị.
Nên dẫu mùa Xuân đơn vị không bánh ngon không rượu quý, tôi nào nghe thấy lạnh trong tôi
Chỉ thương em gái quê hương trong sớm Xuân hồng thiếu hẳn người thương
Em hỡi em khi chiến chinh dài xa nhau từng ngày và xa cả Xuân nay!




17. CHỦ NHẬT NÀY TRẪM NHỚ ÁI KHANH KHÔNG / Justin & Ánh Minh.

(* thơ Nhất Tuấn * nhạc Trần Thiện Thanh)


Chỉ tại anh, nên hôm qua về trễ
Cứ “phim hay, tài tử trứ danh hoài
Anh quảng cáo và tô mầu giỏi thế”
Hỏi ai còn đành khất hẹn ngày mai

Chỉ tại anh nên trời thu đổi gió
Mimosa phủ kín mặt đường khuya
Vương đầy tóc em bắt đền anh đó
Gỡ dùm đi đứng cười mãi ô kìa

Chỉ tại anh nên hôm nay dậy muộn
Sáng thứ hai bỏ mất một giờ đầu
Bốn “con sin” (consigne)
(cô giáo già ác gớm
Còn bắt em chép phạt mấy trăm câu!)

Ngày thứ tám, em vào ngồi chép phạt
Mấy trăm câu mà viết mãi không xong
Ông giám thị cầm giấy xem chỉ thấy
Chúa nhật này “Trẫm” nhớ “Ái Khanh” không?

Chúa nhật này anh có nhớ em không?
Chúa nhật này “Trẫm” nhớ “Ái Khanh” không?




18. Nhạc KỊCH: Tình Thiên Thu, Nguyễn Thị Mộng Thường / Băng Tâm & Đan Nguyên.



Tình Thiên Thu
Của Nguyễn Thị Mộng Thường


Vẫn biết trên cõi đời thường yêu thường mơ lứa đôi
Nếu biết sống giữa trời tình yêu là con nước trôi
Trôi lang thang qua từng miền
Lúc êm ái xuôi đồng bằng.
Cũng có lúc thác gập ghềnh chia từng con nước êm.

Mời bạn nghe chuyện thê lương
Khóc cho người lỡ yêu đương
Trời già như còn ghen tuông:
Cách chia người trót thương!

Em xinh em tên Mộng Thường mẹ gọi em bé xinh
Em xinh em tên Mộng Thường cha gọi em bé ngoan.
Đến lúc biết mơ mộng như những cô gái xuân nồng,
Nàng yêu anh quân nhân Biệt Động trong một ngày cuối đông.

Chuyện tình trong thời giao tranh vẫn như làn khói mỏng manh
Chàng về đơn vị xa xăm... nàng nghe nặng nhớ mong.

Yêu nhau lúc triền miên khói lửa
Chuyện vui buồn ai biết ra sao
Nhìn quanh mình sao lắm thương đau

Khi không thấy người yêu trở lại
Tình yêu tìm không thấy ban mai
Người không tìm ra dấu tương lai

Nhưng không chết người trai khói lửa
Mà chết người gái nhỏ phương xa
Một xuân buồn có gió đông qua.

Xin cho yêu trong mộng thường nhưng mộng thường cũng tan
Xin cho đi chung một đường sao định mệnh chắn ngang
Xin ghi tên chung thiệp hồng phút giây bỗng nghe ngỡ ngàng
Cô dâu chưa về nhà chồng, sao lạnh lùng nghĩa trang?
Chàng thề không còn yêu ai dẫu cho ngày tháng phôi phai
Nhiều lần chàng mộng liêu trai
Nàng hẹn chàng kiếp mai...



19. Dấu đạn thù trên tường vôi trắng / Anh Khoa & Y PhƯƠNG



Có một lần lòng nghe như khát khao nhiều
Lúc hai đứa mới hay mình yêu
Lối về nhà em nghiêng dốc nắng cô liêu
Thấy bâng khuâng thấy như còn thiếu.

Gái nhỏ nhiều lần nghe mơ ước riêng mình
Ước mơ lúc trong tay người thương.
Sẽ trồng một loài hoa bên vách trinh nguyên.
Những bông hồng thắm như tình duyên.

Nhưng đâu có ngờ rằng trời xanh kín mây dại,
lần yêu cuối trong đời là lần yêu trong lửa khói.
Cuộc tình mong manh chưa đẹp sắc thắm hoa hồng,
thì đạn thù ghim sâu cho tường trắng bỗng hoen mầu!

Người theo gót đơn vị từng ngày thương mấy cho vừa,
được tin bên chiến hào rằng người yêu không còn nữa
Trở về nơi xưa,
Trời còn giăng mưa cho thêm nặng sầu nhớ chưa?

Dấu đạn thù còn sâu trên vách hoa gầy.
Dấu che kín yêu đương từ đây.
Lính trẻ thường nhiều khi thương nhớ vơi đầy.
Những bông hồng thắm bên tường xưa.

Lính trẻ thường chập chờn trong giấc chiêm bao.
Những bông hồng máu bên tường đau.


20. TRỜI CHƯA MUỐN SÁNG / Nguyên Khang & Diễm Liên.


Lạy Chúa tôi, con, người không đạo
Nhưng tin có Chúa ở trên cao
Con nghe trong đêm Việt Nam tối tăm
Những mìn bom không ngớt
Lạy Chúa trên cao Chúa ở nơi nào

Lạy Chúa tôi, con, người không đạo
Nhưng yêu nhớ lắm giọt chuông khuya
Khi con bơ vơ chắp tay nguyện cầu
Cho người đi còn đi mãi xa
Mà suốt đêm dài ánh sáng chưa qua

Xác người nào trôi sông
Xuôi về một biển Đông:
Những bước chân nào đi
bước chân không trở lại.
Đứa nhỏ ngồi ôm em,
trong vườn bom đạn ném
Cụ già phơi tóc bạc
Tính thầm: Ba mươi năm!!!

Chúa ơi, Chúa ơi, con người không đạo
Nhưng xin Chúa giúp đời thương đau
Như con mơ trong một ngày đã lâu:
Cõi đời im tiếng súng ...
Ngày mến yêu thành chung khúc bay lên.

Ðợi chờ đã lâu
Trời chưa muốn sáng.


21.Lời Cho Người Yêu Nhỏ / Tiến Dũng & Thanh Trúc.

Nếu một mai khi hòa bình
Anh sẽ dìu em qua lối xưa
Cho từng ngón tay đan lại
Ái ân ngọt mềm
Dù mưa qua vùng giá rét
Trời xanh trong lòng đôi ta
Mình yêu nhau như khi vừa mới biết nghe em

Nếu một mai khi hòa bình
Anh có trở về như ước mơ
Khi lửa khói xưa chỉ là giấc mơ trong đời
Ngày chia ly đầy nước mắt
Lạnh mi em, mặn môi anh
Thì em ơi xin xem là dĩ vãng mà thôi

Nhưng anh vẫn còn chinh chiến miền xa
Em anh vẫn còn mong tháng ngày qua
Đêm hỏa châu sáng nhớ thương trên tuyến đầu
Nơi cuối trời em thắp vì sao
Phiên gác buồn anh vẫn lẻ loi
Anh ơi chuyện tình cay đắng chưa hề vơi

Nếu một mai khi hòa bình
Anh sẽ trở về như em khát khao
Cho lệ mắt em thôi đong đầy
Dấu bom trên đời
Từng đêm không còn tiếng súng
Ngủ đi em, ngủ cho yên
Lời anh ru đêm đêm là tiếng hát dịu êm




22. BẮC ĐẨU / NGUYỄN HỒNG NHUNG & LÂM NHẬT TIẾN + all singers.

Người bỗng trở thành vì sao Bắc Đẩu,
lẻ loi tinh cầu đêm đen không dấu.
Một tối chớm hè đạn pháo chuyển mưa ...
Cây "Cầu Ga" nhỏ anh qua anh qua.

Vì sao Bắc Đẩu trôi dạt đêm mưa,
người xa cách người, nước mắt tiễn đưa
đã thấy xót xa
Một lần anh đi đã thấy xót xa từ ngày hôm qua

Đây thinh không thiên thần lên tiếng hát,
chiêu hồn người từ hỏa ngục dương thế .
Kìa bầu trời Ngọc Bích đã thênh thang ...
Ôi ...lời mời gọi anh bước chân sang.
Xin muôn năm như vì sao sáng đó
Hỡi người định mệnh là vì sao lẻ .
Dậy đi Bắc Đẩu!
Dậy đi Bắc Đẩu!
Bừng mắt dậy soi sáng thiên thu.

Người tên:"Bắc Đẩu" chết trận hôm nao?
Một áo quan đóng vội một chuyến cuối phiêu du ...
"Có thấy dấu chiến xa của người của hôm qua?"
"Có thấy chiếc mũ đen của người lạc trong đêm?"

Người tên "Bắc Đẩu" chết trận La Vang,
liệm xác ba lần ...
Ngọc bích cũng tan
Chỉ còn vì sao thôi,
chỉ còn vì sao thôi ...
Cuộc đời vài mươi năm...
Người vội về xa xăm ...



Không có nhận xét nào: