Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2009

Từ bài viết của Trịnh Cung, nhìn lại...

Bài báo hoạ sĩ Trịnh Cung viết gửi tạp chí DA MÀU gần đây về "xu hướng" chính trị của cố nhạc sĩ TCS thật sự gây nên cơn sốt về tranh luận trên khắp các diễn đàn, dĩ nhiên, có nhiều luồng ý kiến cũng như những phản biện về 1 bài viết có vẻ như...hơi shock như vậy. Những phản biện, những bình luận..và cả những bình loạn ....có lẽ mọi người đã đọc rất nhiều trong thời gian qua.Đến nỗi có người agressive đến nỗi phải thốt lên" Từ đây về sau tôi sẽ không bao giờ hát Cuối cùng cho 1 tình yêu nữa"...

Không bàn đến ý nghĩa,mục đích của tác giả khi gửi bài cho DA MÀU, cũng như ai đúng-sai trong những màn đối thoại nảy lửa mà hãy xem thử cách hành xử của...văn hoá báo chí trong nước như thế nào. Đó mới là điều đáng nói!

Hầu như không tìm thấy..nên nói là chắc chắn thì đúng hơn, không tờ báo nào ở VN đăng nguyên văn bài viết của hs Trịnh Cung, vậy mà báo THANH NIÊN lại cho đăng toàn bộ 1 bài "tham luận" của ông Lê Minh Quốc phản bác lại bài viết của ông Trịnh Cung mang tên "Ngậm máu phun người" (tạp chí DA MÀU đã nhã nhặn đổi tên lại là Bài phản bác của LMQ- để nhằm phù hợp với "khí hậu" của tạp chí), và sau đó là hàng loạt ý kiếnđập TC tơi bời hoa lá, chỉ là dòng ý kiến 1 chiều.

1 ý kiến từ một “văn nghệ sỹ” như thế này: “Nhân danh những người yêu quý nhạc sĩ TCS, tôi cám ơn Báo Thanh Niên đã cho in bài báo này. Đọc xong bài báo, tôi rất thất vọng về họa sĩ TC.”

Không biết báo TN đã cho in bài báo nào? Bài trên Da Màu hay bài của LMQ? Nếu TN có đăng lại bài của TC trên Da Màu thì sao tôi tìm mãi không thấy? Còn nếu chỉ đọc mỗi bài của LMQ mà dám phán một câu như vậy thì chịu.

Nếu một người có chút tự trọng nào trong số các văn nghệ sỹ khi được hỏi ý kiến trên báo TN, ít ra phải nói thế này: “báo TN chỉ đăng mỗi bài của LMQ mà không đăng hoặc dẫn link bài của TC nên tôi không dám có ý kiến"

....Thói quen theo đám đông và ngại những gì bất thường của người Việt nói chung và của "văn hoá báo chí VN" nói riêng, không khó gì để thấy qua sự kiện vừa rồi.

Trong khi đó, DA MÀU, tạp chí cho đăng bài viềt của Trịnh Cung, rất fair play khi cho đăng nhiều luồng ý kiến trái chiều, miễn là logic và có luận cứ thuyết phục, cũng như "Những ý kiến trùng lặp sẽ bị loại bỏ để tránh việc biến chuỗi bình luận sôi nổi này trở thành nhàm chán và vô bổ", đặc biệt có những comment mà Da màu cho đăng mặc dù không qua vòng sơ khảo gắt gao về tính logic, luận cứ hay unique như đã nói là điều kiện cần, mà chỉ vì đó là comment độc đáo

....
1 bài báo gần đây trên DCV có nói:
"Điều hạnh phúc nhất của người dân tại Hoa Kỳ, đặc biệt vơí các học giả, là được tranh luận tự do. Nơi đó, họ có quyền chỉ trích bất cứ ai trên đời này, kể cả các vị Tổng thống hay ngay cả các vị giáo chủ khắp thế giới. Tinh thần đó, thực ra chúng ta đã thấy tại Sài Gòn những ngày trứơc 30/04/1975, khi ngay cả các nhà báo bình thường cũng có quyền xuống phố biểu tình, hô các khẩu hiệu chống vị Tổng thống lúc đó là ông Nguyễn Văn Thiệu.

Tàn cuộc chiến VN rồi, người ta không còn các tự do đó nữa. Và các học giả bị bắt buộc phải lập lại quan điểm của Hà Nội. Không ai có quyền tự do nữa, cho dù là bạn có muốn ra đứng trước Lăng ông Hồ ở Ba Đình và hô khẩu hiệu “Hoan Hô Bác Hồ,” bạn sẽ vẫn bị bắt như thường, y hệt các dân oan trước giờ, vì sẽ bị nhìn như là mỉa mai. Đâu còn ai làm tự ý như thế đâu, nếu chưa có chỉ thị của đảng CSVN"

Uhm. thì..thế thôi thôi thế cũng đành!!!



3 nhận xét:

Frankie Lulu nói...

ông TCS nì yên nghỉ oy` mà vẫn gây tranh cãi wa' :)) e thấy vụ nì trên Wordpress cũng rùm beng lắm

marduk . nói...

Theo quan điểm của em, thì bài viết của TC thực ra cũng chỉ có ý nghĩa mua vui một vài trống canh trong thời buổi thất nghiệp rảnh rang này : không có chứng cứ xác thực và người trong cuộc không còn để phản biện. Báo TN thực chất nhìn sự việc này cũng thế thôi, mục đích chính là câu khách, nên mới giật mấy cái tít nghe rất giật gân và cho đăng bài cũng tùy tiện một chiều hợp với ý kiến của số đông. Rồi cũng như những bài báo rẻ tiền khác, nó sẽ nhanh chóng bị quên lãng thôi mờ, anh không cần bận tâm hehe.

Thuan Nguyen nói...

Cô định viết một enrty về chuyện "phun máu " rồi, nhưng không có thời giờ.
Bài viết của TC khiến dư luận l nhào vô ên tiếng . Có ý kiến dè dặt, có ý kiến gay gắt . Nhưng mấy ai nhìn ra nhà thơ Lê minh Quốc đã nhảy nhanh nhất và chơi một bài hoành tráng về cái gọi là phun máu của TC..Chỉ 2 ngày sau , LMQ đã được chính tờ báo này PR một bài cũng quá hoành tráng về tác phẩm " sưu tầm" của anh ta vừa mới ra lò.
Lý ra nếu bài PR tác phẩm của LMQ ra đời sớm hơn hay bài viết của LMQ chậm lại 1 tuần, người đọc chắc sẽ bớt cảm thấy ...dơ ! Đây là suy nghĩ của riêng cô về chuyện phun máu mà thôi. Còn TC viết gì hay TCS ra sao, cô không quan tâm.