Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

Hanoi- "ngoài ấy tuổi xuân lạnh"...



Đi qua những dãy phố này, những căn nhà cũ và buồn này vào 1 ngày nghe tin DUY QUANG đã "thuận đường âm dương bước đi"

(Chớ buồn gì, trong giây phút chia lìa
Khi chiều về, lung lay trúc tre
Chớ buồn gì, khi tan nắng, đêm về
Cho thuận đường âm dương bước đi
("Nắng Chiều Rực Rỡ")
..
Trước đó mấy ngày, không hiểu sau lại lục lại CD hay nhất của DQ để nghe TÂM SỰ GỬI VỀ ĐÂU...Một bài hát hay và ít ai hát của PHẠM DUY, quả thật hợp tình cảnh với những ngày giá rét ở Hanoi mà mình đang trải qua...

"Ngoài ấy tuổi xuân lạnh
Rét căm lòng cỏ hoa
Em nhìn mây không cánh
 Bay về phương trời xa
Nghẹn ngào em thầm hỏi
Người đi có nhớ nhà "

...Với Duy Quang, mình thích nhất 2 CD "RONG CA - NGƯỜI TÌNH GIÀ TRÊN ĐẦU NON" Và album THÀ NHƯ GIỌT MƯA ở trên...

Trong NGƯỜI TÌNH GIÀ TRÊN ĐẦU NON, với những bản hòa âm xuất sắc của DUY CƯỜNG, cùng với TIẾNG HÁT ẤP Ủ NHỮNG MỘNG LÀNH : THÁI HIỀN,  giọng ca thâm trầm DUY QUANG đã truyền tải chân thật và sâu sắc nhất những tác phẩm Phạm-Duy nhất của Phạm Duy, đã diễn tả được  một quay lưng không bận bịu, đã kể lại được một chuyến trở về rất vô tư  của cha mình trong âm nhạc.

Bây giờ nghe lại 10 bài RONG CA này, thấy thật xót xa, bởi lẽ người đầu bạc đã phải tiễn người đầu xanh...trong những chấp chới của ca từ trong chính những tác phẩm của kẻ đầu bạc:

Người tình vào cuộc tử sinh, sống chết lung linh...

"Người tình VĂN KHOA", người tình của "Hai năm tình lận đận", người tình của những "chuyện tình buồn", người tình của những "cô Bắc Kỳ nho nhỏ" đã lặng lẽ tự mình làm cho mình một cuộc tiễn đưa, đã âm thầm khởi hành vào vầng chói sáng của “Nắng chiều rực rỡ”…
Và đó, những bài Rong Khúc chính là là phản ảnh trọn vẹn của chuyến đi đó. Của thăng trầm đó. Của một đời người nghệ sĩ. 
Từ cõi xa xôi muôn nghìn thế giới, 
Anh đã đi theo nắng từ trời vui...
. . . . . . .
Ta vứt sau ta những nẻo đường trần
Ta vút bay theo những nẻo đường tiên
Nhưng nếu mai sau ai gọi người tình
Anh sẽ quay lưng bước về nẻo xanh...


Nói như nhạc sĩ Lê Uyên Phương : “Chúng ta đã đánh mất nhiều điều trong cuộc sống của chúng ta, nhưng có những điều nếu mất đi thì chúng ta sẽ mất một cơ hội lớn để thăng hoa chính đời sống của mình, cuốn băng nhạc ''Người Tình Già Trên Ðầu Non'' là một trong những điều không thể nào mất được đó…” và dĩ nhiên, cả giọng ca nhẹ nhàng gây nhớ nhung Duy Quang nữa…

Nhưng rồi, mùa xuân này đã không còn tiếng ca này nữa…một mùa “Xuân buồn Xuân vắng vẻ /Đường anh đi, đường anh đi/ Ôi bước dài thương nhớ
/ Giờ em ơi, giờ em ơi / Mây trùng dương cách chia..”










Không có nhận xét nào: