Thứ Sáu, 16 tháng 4, 2010

Hãy vui...khi lòng còn biết buồn!


"Vời vợi tình ơi, nỗi nhớ chưa phai
Nhớ tối vui nhanh, nhớ ngày ngủ muộn
Những lúc lang thang phố phường bận rộn
Áo em lụa mềm trong gió chiều bay

Tôi về lại đây vẫn quán Givral
Nếm dáng huơng xưa biết tình còn sâu
Chỉ nói yêu em cớ gì lại ngại
Ngu dại một thời để lạc tình nhau..."

(Chưa phai - Cẩm Vân)



“Có điều gì dường như niềm tuyệt vọng…”

Đó, chính niềm tuyệt vọng chưng cất và nuôi giữ thời gian!

Có 1 bước chân đi xa, có 1 bước chân đi qua, và có 1 bước chân đang đi tới…Chỉ là tiếng bước thôi, nhưng hiện rõ ràng mồn một và in hằn trong mỗi sinh linh trên thế gian này, bằng một cách này, hay cách khác….Tiếng bước chân của thời gian….Đã đến, đã đi và sẽ mãi mãi ra đi như thế….Ta thấy nó đang lướt qua, ta biết nó đang hăm he trôi qua đôi tay xanh xao, và chảy 1 dòng chảybất tận không sao nắm giữ như suối cát…Thế mà, có cách chi khiến thế gian ngưng lại, dù chỉ 1 giây đâu? Qúa khứ chỉ hiện hữu khi nó đã mất đi….Và chính trong cái mất đi ấy, nó cho chúng ta – những sinh vật được bao bọc bởi hằng hà những tiếc nhớ, hoài niệm, quay quắt..rất "con người" – cái gọi là kỉ niệm.

Chỉ là 1 vạt nắng trên “con đường sông” Nguyễn Huệ, chỉ là 1 con gió xao xác đám lá me trên con phố Duy Tân, chỉ là 1 chỗ ngồi trong một quán nhỏ nhìn nắng, chỉ là cái tên cũ của một địa danh..Mà nghe ra sao quá nao lòng!

Đó, kỉ niệm! Đó, Saigon.

Đó, Kỉ niệm trong Saigon, Kỉ niệm cho Saigon. Kỉ niệm Saigon

Saigon!

Thế mà, họ cũng sẵn lòng đập nát hết những mảnh kỉ niệm cũ càng ấy, nghiền nát tất thảy những dấu chân quen "qua công viên bước chân âm thầm" , tẩy hết màu nắng hồng đang nhập nhòa bóng hoàng hôn trên những góc phố, để giờ đây, lỡ người có một mình qua phố, thì biết "âm thầm nhớ nhớ tên ai" bây giờ? Hay tất cả, chỉ còn là những "quán không" trong....nhũng thinh không ngỡ ngàng?

{…từ cột đồng hồ Nguyễn Huệ đến thương xá Tax , passage Eden, Crystal palace , công viên Lam Sơn . Những khối bê tông đồ sộ đã liếm mất không gian lãng mạn của một SG xưa cũ .Với cặp mắt người trẻ, một cái nhún vai : cho hiện đại văn minh . Nhưng với " những người muôn năm cũ " sẽ là nỗi ngậm ngủi " Hồn ở đâu bây giờ ?}

Thì thôi, hãy vui...khi lòng còn biết buồn!

Thì thôi, đành vậy với …thời gian!

Và Thôi, chào nhé, những dấu yêu!

1 nhận xét:

--Thông-- --Thông-- nói...

đi hỏi VinCom đi H, Vincom sẽ trả lời "có tiền(có quyền lực ngầm) mua gì cũng được nhé e!"