Một góc phố nào đó. với nhiều người..chỉ là 1 nơi dừng chân, 1 vệt nắng nào đó, với nhiều người, chỉ là 1 đốm sáng từ trời, 1 vòng bánh xe nào đó, với nhiều người, chỉ như 1 nhịp đời giản dị...
Nhưng với tôi, 1 góc phố SG, 1 vệt nắng SG, 1 vòng bánh xe ..SG...cũng ôm ấp trong nó biết bao nhiêu mộng lành...
Nhiều khi thấy cũng thật lạ, tự hỏi, SG có điều gì khiến mình đặc biệt yêu, đặc biệt nhớ như thế, trong nhiều nẻo đường đã đi qua...?
SG không có vẻ trầm mặc của Huế, không "thăng trầm" như Hanoi (nếu thật Hanoi có thăng trầm???", không mơ mộng như Dalat, không hiền hòa như Phan Thiết...
Thế mà có hề chi, khi SG ..có tất cả những điều đó! Trong từng góc phố, trong từng tiếng í ơi gọi nhau giữa trưa hè gió lộng, trong từng gánh hàng rong, trong từng nhịp vọng cổ văng vẳng từ cửa sổ (không bao giờ mở) nhà bên....
SG đủ đầy tất cả; đủ đầy những người nghèo, đủ đầy những người giàu,...đủ đầy những ân tình, nghĩa tình của người giàu với người nghèo, giữa người và người...
SG đủ đầy tất cả, đủ nắng và đủ mưa, đủ yêu và đủ giận, đủ thương và đủ ghét, ...
SG còn...dư thừa.... những nét duyên ngầm tinh nghịch thật dễ thương..
Có những ngõ nhỏ, phố vắng mà vẻ đẹp e ấp của nó dễ làm người ta đi vuột qua nhưng lại hút hồn không biết bao nhiêu người có duyên bước đến.
Cũng có khi đổi gió, đi ngắm đèn lồng ở khu phố người Hoa, hay đi dọc ngang đường Hải Thượng Lãn Ông chỉ để nghe hương thuốc bắc thoang thoảng.
SG còn là mênh mang mình giữa mênh mông SG""Sáng nay cà phê một mình, Sài Gòn chợt mưa, chợt mưa. Nhớ em bao nhiêu cho vừa"....1 mình, mà nào có lẽ loi. vì xung quanh mình, bên cạnh mình..là Saigon,,,quá đỗi hiền hòa...
Còn nữa... Những ngày mưa, ngắm nước trời và nước sông giao hòa , để "phố bỗng thành dòng sông uốn quanh"
....hay những buổi chiều nhạt nắng, chạy xe trên những con đường giữa xung quanh lá vàng rơi....
...hay những sáng đẹp trời trong những mùa yêu thương rộn rã, ngồi nhắm nháp 1 ly đá me và nhỉn dòng xe trôi qua...như dòng đời đang không ngừng nghỉ vụt mất...
.....Saigon còn có những con đường đi vào thơ vào nhạc, với những hàng cây sao cao vút, những hàng xà cừ tỏa bóng và bao nhiêu con phố xanh ngắt những hàng me. Vào mùa thay lá, những cây me như rắc mảnh vàng bay khắp phố, rơi lên tóc những thiếu nữ áo dài trắng tan trường.
Mùa hoa sao dầu, những cánh hoa như những nốt nhạc xoay theo gió tung thả tự do, cho cảm giác như hoa đang trong một trò chơi âm nhạc của gió và nắng. Mùa xà cừ ra trái, trên vòm cây cao lá xanh thẫm, trái xà cừ nâu nâu như mắt ai tinh nghịch trêu chọc khách qua đường.
.... chợt thấy oan cho Sài Gòn: sao cứ mãi bị coi là thành phố khô khan và vội vã?!
Chúng ta có thể phụ rẫy SG, bỏ SG mà ra đi, nhưng SG vẫn thế, vẫn còn ngyên đó, vẫn dang rộng vòng tay đón chào tất cả những ai một lần đến...
“Sài gòn thành phố của những giấc mơ … Phải chăng tôi và bạn đang mơ cùng một giấc mơ mang tên Sài Gòn "..
Đó, SG, đủ rộng cho tất cả chúng ta, và đủ hẹp cho những tâm hồn yêu nó, nhốt nó riêng vào chiếc hộp lòng mình.
SG muôn hình, SG vạn trạng, nhưng cái nhẹ nhõm, cái yêu thương mà nó ban phát cho tất cả chúng ta, như nhạc sĩ QB đã viết trong 1 tản văn :
"nếu tôi hỏi chính Saigon, em có thấy mình đẹp không, chắc thành phố sẽ trả lời tôi: Em chưa bao giờ nghĩ đến điều đó, vì em chưa rảnh.
Nhưng em yêu anh."
....thì chỉ có một!
SG dễ thương!
SG đỏng đảnh!
SG tinh nghịch!
SG sâu lắng...
SG, ôi những "giấc mơ trưa" đêm hè!
Nếu SG có hỏi " mình còn nợ nhau gì không?" thì có lẽ tôi sẽ nói: "Anh còn nợ em,công viên ghế đá, nắng đổ chiều êm....và còn nợ em... con tim bối rối..."
Và còn nợ cả những ân tình....
....
Những ân tình ấy, đừng phá vỡ nhé!
Xe Solex..
Xổ số Tombola
Rạp Rex
Xà bông Vietnam..
Xe xích lô máy
Đồng bạc Đông Dương
Viện trợ Mỹ
Khách sạn Majestic
Xà bông và dầu thơm Cô Ba
Sài Gòn xe hơi công ty
Thuốc lá Cotab
Thuốc lá tam-sắc
Thuốc lá Melia vàng..
Xì gà Melia
Vũ trường Tự Do
Nhà hàng Brodard
Hộp thư
Bia Royale
Bia Larue
Lại bia 33
La de 33 của hãng BGI
Bia BGI
Thuốc lá Bastos xanh
Tửu lầu Arc-en-Ciel
Air Vietnam
9 nhận xét:
hihi
lần sau anh Huy cho thêm chai bia Quân Tiếp Vụ, chai Xá xị BGI, chai Xá xị Con Nai (Phương Toàn) cho đủ bộ nha a.Huy.
Cám ơn mấy hình Sg xưa....
:)...hihi
Từ Dalat xanh màu cỏ và thông, mình đến Saigon chan hòa nắng vàng , mồ hôi chảy dài trên mặt , trên lưng mà vẫn thấy yêu Saigon đó Huyvespa à .Yêu cái trẻ trung sôi động và muôn vẻ của nơi này . Huy viết hay ghê .Thật đó.
UI, xa sg có 1 tháng mà cảm xúc nhiều ghê hỉ!
à, nhà cổ e ui híhí
à, cấm quảng cáo thút trên blog à nha
hehe, e nhớ roiiiiiiiii!!!!!
cảm xúc lúc nào chẳng có chứ có phải đi Hanoi về mới có đâu a:)))
@quỳ dalat or quỷ dalat??:)): thanks 4 your comment:)
còn đâu những ân tình...để mà phá ha ha
Đăng nhận xét