http://www.box.net/public/cmq4udql6h
Tôi-1 con người"hoài cổ"..nhiều khi hay ngoảnh lại nhìn về ..những ngày xa xưa...Nhiều khi tôi cũng tự hỏi mình..tại sao không dứt bỏ quá khứ mà bước tiếp..hỏi rồi cũng chằng biết thế nào mà trả lời..Bởi nhiều khi chủ tâm không muốn nhớ..mà dòng kí ức cứ miên man chảy...mà kí ức thì làm sao mà kiểm soát....Lâu lâu lại lôi những mes trong máy ra mà đọc lại....ngẫm nghĩ..ngày này năm trước mình đang ở đâu;đang làm gì???Nghĩ xa hơn..những người bạn hàng ngày của ta đây ư...sẽ còn bền vững với nhau...hay qua bao đổi thay...gặp nhau rồi "chút tình"còn lại cũng"dường như hiu hắt bay"....thời gian....sẽ xoá mờ đi nhiều thứ;tất cả tôi có thể chấp nhận;nhưng tôi mong là lòng người vẫn mãi mãi vẹn nguyên...Nghĩ nhiều quá cũng có cái hại&cái lợi:mà cái hại trước mắt là luôn cảm thấy mình cô độc..dù xung quanh là dòng người bất tận...Cứ trôi về phía trước..không điểm dừng..mong sao;con người ta luôn đến với nhau..luôn cần và luôn giữ được tấm lòng...dù chằng để làm gì..dù chỉ là"cho gió cuốn đi"!!!!!!!!!!!Sáng nay tình cờ lại play bài"Có 1 dòng sông đã qua đời";cảm giác sợ hãi khi con người quay lưng với nhau lại khẽ vang lên trong tâm tưởng.....;cảm giác như 1 buồi chiều ngồi xe lửa băng ngang đèo Mẹ Bồng Con;nắng hiu hắt;1 mình và lòng thì quả thật như"nắng qua đèo".....Và càng quý hơn những phút giây mình đang có...sẽ chằng có"dòng sông"nào sẽ qua đời..1 khi ta còn tin....vào nhau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét