Những bài hát, như 1 lời sấm truyền, như 1 khúc bi ai đã được soạn sẵn cho mối tình Lê Uyên Phương. Nhưng nào có hề chi, khi dòng nhạc ấy, tiếng hát ấy…đã lấn át tất cả…những bi kịch, những bất hạnh của đời sống vô thường….để tự nó, vẽ nên, dựng nên cho riêng nó 1 bi kịch, một ‘drama’..bất diệt, 1 bi kịch…ngọt ngào!
“Dạ khúc cho tình nhân” là 1 trong những bài như thế của LÊ UYÊN PHƯƠNG…
Như Phương đã từng tâm sự “..có những ngày bình an để nối tiếp những ngày bình an..có những ngày bất an nối tiếp những ngày bất an…tôi mong rằng, có khi nào, những đôi tình nhân cùng chung 1 số phận…”
Chỉ cần chung một số phận thôi, đôi tình nhân ấy, xem như, đã là những con người hạnh phúc nhất trên thế gian này, mặc kệ đó là một số phận đen đủi, hay những gì dịu ngọt mà số phận vun trồng !
LUP hát nhạc của LUP lúc nào nghe cũng nồng nàn và tuyệt dịu..đến trong cả từng hơi thở…
Nhưng trong những hơi thở dồn dập của ái tình đó, luôn váng vất 1 nỗi buồn khó chia cách với âm nhạc LUP, nỗi bất an một ngày mai “biết sẽ ra sau”, của một nỗi sầu gặp nhau đấy, yêu nhau đấy, rồi sẽ xa nhau đây, của lời tiên liệu….
“Giờ này còn cầm tay
Cầm chắc mối duyên bẽ bàng
Cầm chắc mắt môi ngỡ ngàng
Cầm giá buốt thương đau”
Nhạc LUP là nhạc khúc của những chiêm bao trăn trở, của những nụ cười và những giọt nước mắt. Có khi là những "vết sẹo dài theo năm tháng" lâu lâu lại âm ỉ nhói đau. Và cũng có khi là chút “mật ngọt trên môi”…
Dạ khúc cho tình nhân, bài ca đêm cho người tình…là 1 trong những bài hát hay nhất của LUP (tôi cũng hơi hoài nghi mình khi viết câu này, vì với tôi, nhạc phẩm nào của đôi song ca này cũng tuyệt vời), và cũng theo như lời LÊ UYÊN đã tâm sự, là 1 bài hát yêu thích nhất của cô trong tập KHI LOÀI THÚ XA NHAU.
Tôi đã từng nghe qua nhiều version do nhiều ca sĩ khác, 3 version ấn tượng nhất lần lượt là LUP (dĩ nhiên), THÁI HIỀN (trong album THU CA ĐIỆU RU ĐƠN) và TRẦN THÁI HÒA (NHỮNG TÌNH KHÚC LUP)…
Nếu như LUP hát đầy trăn trở, đầy khẩn nài, cho một cuộc tình “yêu nhau trong lo âu”; đầy bi ai trên cuộc tình không may, trên “phận người long đong”, hát như muốn đốt cháy đến tận cùng mối tình nồng nàn của đôi lứa…thì THÁI HIỀN hát nhẹ nhàng, hát như vuốt ve 1 vết thương lòng, hát như vỗ về một chút kỉ niệm- dù buồn hay vui-thì cũng đã là/ đã thành một phần máu thịt của những đôi nhân tình, đã đến, đã yêu nhau, đã chia xa nhau trong cõi mênh mông này..Còn TRẦN THÁI HÒA, anh hát với 1 chút dửng dưng, 1 chút rung động, 1 chút xót xa, 1 chút thôi, nhưng cũng đủ “ru người trong vùng trời đêm”, cũng vừa đủ để thính giả nhắm mắt, mà nhìn thấy “một vì sao lạ rơi”, mà quyện hồn mình vào “dòng hương khói bay”...
Những người tình của âm nhạc LUP đã đi qua như thế, đã yêu..và đã chết bên nhau…tuyệt đẹp như thế.
Cái chết, tự nó đã chấm dứt..và mở đầu cho tất cả mọi thứ. “Chết bên nhau thật là hồn nhiên”. Nỗi yêu mãnh liệt trong âm nhạc của LUP đã làm nên điều kì diệu, khi đã dốc hết lòng mình, thì cái chết, chỉ là để bắt đầu..cho những vĩnh cữu…cho những mãi mãi….
Vì hơn ai hết, LUP hiểu (và giúp chúng ta hiểu):
“Ðâu có ai biết mai sau
Ðâu có ai mãi thương đau
Ðâu có ai phải muôn kiếp xa nhau”
Và vì khi đã yêu, đã dốc hết lòng…yêu, thì cuộc tình đã tự tìm đến, đã tự ngồi xuống đây! Để rồi..”mãi mãi thiết tha”!
..Mãi mãi…
DẠ KHÚC CHO TÌNH NHÂN -TRẦN THÁI HÒA
DẠ KHÚC CHO TÌNH NHÂN - THÁI HIỀN
Những entries khác về LÊ UYÊN PHƯƠNG
TRONG BAO KIẾP HOANG, VUI CHƯA TÌM THẤY
LUP {episode 1}-NỒNG NÀN ĐÔI SONG CA HUYỀN THOẠI
3 nhận xét:
Chào a. Huy...em may mắn cỏ đủ hết nhạc của anh chị nầy. Hihihihiih
băng gốc hả bạn? đã quá:))
Dạ không, chỉ là CD của LUP Studio Lê Uyên Phương mà thôi...đã là mừng.
Đăng nhận xét