"Niềm đau đớn hiểu theo một cách khác cũng là một thứ hạnh phúc còn đọng lại trong cuộc đời chúng ta như là một hành trang cho những suy nghĩ về cuộc đời" -TỪ CÔNG PHỤNG
Nghe nhạc TỪ CÔNG PHỤNG cũng là lúc chúng ta lắng lòng lại, có cảm giác như ngồi bên hiên nhà, thong dong và thả hồn mình theo từng cung bậc của âm giai trong âm nhạc của ông, cái cảm giác nhẹ nhõm và dạt dào lạ!
Nghe nhạc ông,cũng có khi ta thấy như mình đang ngước nhìn 1 con đường buổi sáng âm u mây mờ và se se lạnh, cái lạnh của nỗi đìu hiu, cái lạnh của giá rét tình yêu, nhưng không phải là cái lạnh tê buốt của 1 mối tình đau, hay cái lạnh xé lòng của 1 mối tình xa....mà đó, chỉ làc cái cảm giác của vừa chớm lạnh, cho chúng ta biết khẽ khàng run mà thôi!
Nhạc của ông không bi lụy, không thê lương, mà đó chỉ là phút xao lòng của 1 chút lãng mạn, 1 lãng mạn mới, 1 rung động...mới, và 1 thiết tha....mới!
Trong những ca khúc của ông, dường như lúc nào cũng có thể nhìn thấy bóng những giòng sông, những áng mây, những bờ biển, những cơn mưa, những mùa Thu, v.v... Và đặc biệt, từ cấu trúc của thanh âm tới cấu trúc của ca từ, bao giờ cũng toát ra cái vẻ êm đềm chầm chậm lan trải. Những giòng sông không bao giờ cuồn cuộc đục ngầu giận dữ mà luôn nhẹ nhàng trôi êm. Những áng mây cũng lững lờ thả mình giữa mênh mông trời rộng, những bờ biển vắng, rồi cả cơn mưa cũng rỉ rả không sầm sập, mùa Thu có hiu hắt lá vàng rơi. Chậm - Buồn! Nhưng chẳng tuyệt vọng, không đớn đau, càng không chua chát. Như tín đồ yêu thương vẫn dấn thân cam chịu, dẫu biết sẽ chuốc lấy muộn phiền.
"Gom môt chút nắng vàng
Hắt lên soi hạnh phúc trên tháng ngày đã qua.
Em nhìn thấy chút gì?
Có phải chăng rạn vỡ trong tâm hồn chúng ta? "
Đó, âm nhạc của TCP là như thế đó, trách móc cũng vừa phải, yêu thương cũng vừa phải, như một sư âm thầm chịu đựng của lẽ vô thường ,"thôi dòng đời đó cuốn người đi"; thế nhưng..niềm nhớ thì da diết và mãi mãi không buông rời!
Bởi thế, chúng ta, đã nghe, và đã nhớ rất nhiều vì những niềm tiếc thương cho những cuộc tình không thành ấy. Và chúng ta, thầm cảm ơn, TCP, đã đến trong cuộc đời này, đã thay chúng ta nói hộ những cảm hoài sâu xa nhất!
Nghe nhạc TỪ CÔNG PHỤNG cũng là lúc chúng ta lắng lòng lại, có cảm giác như ngồi bên hiên nhà, thong dong và thả hồn mình theo từng cung bậc của âm giai trong âm nhạc của ông, cái cảm giác nhẹ nhõm và dạt dào lạ!
Nghe nhạc ông,cũng có khi ta thấy như mình đang ngước nhìn 1 con đường buổi sáng âm u mây mờ và se se lạnh, cái lạnh của nỗi đìu hiu, cái lạnh của giá rét tình yêu, nhưng không phải là cái lạnh tê buốt của 1 mối tình đau, hay cái lạnh xé lòng của 1 mối tình xa....mà đó, chỉ làc cái cảm giác của vừa chớm lạnh, cho chúng ta biết khẽ khàng run mà thôi!
Nhạc của ông không bi lụy, không thê lương, mà đó chỉ là phút xao lòng của 1 chút lãng mạn, 1 lãng mạn mới, 1 rung động...mới, và 1 thiết tha....mới!
Trong những ca khúc của ông, dường như lúc nào cũng có thể nhìn thấy bóng những giòng sông, những áng mây, những bờ biển, những cơn mưa, những mùa Thu, v.v... Và đặc biệt, từ cấu trúc của thanh âm tới cấu trúc của ca từ, bao giờ cũng toát ra cái vẻ êm đềm chầm chậm lan trải. Những giòng sông không bao giờ cuồn cuộc đục ngầu giận dữ mà luôn nhẹ nhàng trôi êm. Những áng mây cũng lững lờ thả mình giữa mênh mông trời rộng, những bờ biển vắng, rồi cả cơn mưa cũng rỉ rả không sầm sập, mùa Thu có hiu hắt lá vàng rơi. Chậm - Buồn! Nhưng chẳng tuyệt vọng, không đớn đau, càng không chua chát. Như tín đồ yêu thương vẫn dấn thân cam chịu, dẫu biết sẽ chuốc lấy muộn phiền.
"Gom môt chút nắng vàng
Hắt lên soi hạnh phúc trên tháng ngày đã qua.
Em nhìn thấy chút gì?
Có phải chăng rạn vỡ trong tâm hồn chúng ta? "
Đó, âm nhạc của TCP là như thế đó, trách móc cũng vừa phải, yêu thương cũng vừa phải, như một sư âm thầm chịu đựng của lẽ vô thường ,"thôi dòng đời đó cuốn người đi"; thế nhưng..niềm nhớ thì da diết và mãi mãi không buông rời!
Bởi thế, chúng ta, đã nghe, và đã nhớ rất nhiều vì những niềm tiếc thương cho những cuộc tình không thành ấy. Và chúng ta, thầm cảm ơn, TCP, đã đến trong cuộc đời này, đã thay chúng ta nói hộ những cảm hoài sâu xa nhất!
June 6th 2010
Cầu chúc những điều tốt lành đến với ông-"cánh chim vùng hoang dại", đã 1 lần bay đến và dâng đời những "mùa xuân trên đỉnh bình yên"
http://www.megaupload.com/?d=2FN4ZLJO
http://www.megaupload.com/?d=4RYHH8FV
http://www.mediafire.com/?y5wrptgn1yk
http://www.mediafire.com/?lumwwetxbfw
6 nhận xét:
http://mautam.net/forum/viewtopic.php?t=54401
Hình như em mới đọc đâu đó nói bác TCP bị ung thư, giai đoạn.... nặng thì phải?
đúng rùi, nhưng nghe kể là cũng có nhiều hy vọng hơn 1 tí rùi.
nguoi phu nu dung ben canh TCP la TU DUNG phai ko HUy?
dạ không, đây là vợ thứ hai chú ơi!:)
da xem het photo cua Huy-phai cong nhan nhin hinh ko the doan duoc nguoi
Đăng nhận xét