Thứ Ba, 31 tháng 5, 2011

Viết về phượng...{Tuổi Ngọc số 55}

"Em mang mùa hạ qua cầu
Ta như khách lạ tìm đâu bóng mình
Bên đời có nắng lung linh
Để em giấu kín chút tình phôi pha
Còn thương góc phố quê nhà
Vàng em áo hạ, buồn ta mưa về… "

(ÁO HẠ VÀNG - HƯ VÔ)


Ai cũng từng một lần...bước xuống bậc tam cấp cửa lớp, giã từ, giã từ...những nhung lụa tuổi nhỏ, những hoa gấm ngọc ngà, bước xuống bậc tam cấp ấy..là bước xuống đời...chia xa những hồn nhiên tuổi ngọc, những gương mặt thân quen, những âm vang hạnh phúc...Những thương nhớ muôn vàn ấy, dù muốn hay không, cũng đã phủ kín hồn chúng ta, mất rồi! Biết đến kiếp nào, đời nào..mới đi lại trên con đường ấy, mới vô tư ngắm gió trời, nghe tiếng ve rả rích và (giả bộ) sầu lo...? Biết đến bao giờ mới còn thấy buổi chiều học trò rực rỡ, buổi sáng học trò mầu nhiệm và buổi trưa học trò với "cỏ biếc, vườn xanh"???
Những mùa hạ xa vắng ấy đã trôi mãi xa, ngàn xa, đã phủ lên hồn ta một chút hanh hao, một chúc tiếc nhớ..nhưng cũng đủ để quay quắt khi vời trông..Một ngọn gió kỉ niệm đang bay qua và luồn vào trí nhớ, một "trí nhớ nhỏ nhoi"..nhưng đủ chỗ để khi khơi vang từng tiếng động, thứ "tiếng động nào gõ nhịp khôn nguôi", cũng đủ để ta như kẻ mộng du, lần mò theo thanh âm ấy đế nắm níu được sợi dây nhung nhớ...đi tìm một thời gian nào đó đã nghìn trùng xa cách!
Mùa hạ đã mang đến và mang đi quá nhiều kỉ niệm với không ít những cảm xúc buồn vui. Chào nhé, yêu dấu! Một yêu dấu đã từng!
PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
web counter
web counter

P/S: Có thể bấm Ctrl & + để zoom hình lớn hơn!




Tặng chị GIÓ!!!:)

Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2011

Em có nhớ căn nhà xưa..

Đi trên đường phố này
Nghe như chiều đã đầy
Cả hồn người thương nhớ
Cây cao đổ bóng dài
Quê hương và cuối ngày
Chập chờn trong lá bay
(HIÊN CÚC VÀNG - NGUYỄN ĐÌNH TOÀN) PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket




Em có nhớ căn nhà xưa bên khu vườn cải
Nơi những sớm mai nằm nghe nắng rộn trên mái
Ở đó có những lũ sên bò quanh
Những vết nứt rêu tường xanh
Có tiếng nước soi trời trong
Ở đó có lá cuốn xoay ngoài song
Có gió mát đêm bình yên
Có những tiếng chuông gần lắm
Vang cùng tiếng cầu kinh ngân nga...
Nghe qua sân giáo đường
Từng ngày nghe đã quen

Ở đó có những tháng năm buồn tênh

Khốn khó quyết nuôi tình duyên
Đã trốn thoát qua nhiều phen

Ở đó có thấy nghĩa trang kề bên

Có tiếng khóc hơi đèn nhang
Có những sớm em tìm đến
Với những đóa hồng
Khép nép giữa vòng tay ôm
Theo sau lưng em có chiếc lá mừng
Đã đổi màu xanh lấy hương nồng
(NGUYỄN ĐÌNH TOÀN)
















Em có còn trở lại
Trời bây giờ vào thu
mây sầu dâng kín lối
Nghe em xa mịt mù

Em có còn trở lại

Khóc trong vòng tay anh
Như một trời u ám
Thương tình mình mong manh

Em có còn trở lại

Tìm chốn cũ muộn phiền
thương bước về mưa đổ
trong đêm dài triền miên

Em có còn trở lại

Ôi trên cánh thư nhàu
nét mực nhòa ân ái
khóc từng kỷ niệm đau

Em có còn trở lại

mùa thu rồi mùa đông
trên cái cành băng giá
đau cơn đau tận cùng

Em có còn trở lại

Lối đi về hôm qua
Bên mảnh đời u tối
Bên người tình phong ba

Em có còn trở lại

khóc sướt mướt một ngày
Em có còn trở lại
lúc cuối chiều mưa bay

(EM CÓ CÒN TRỞ LẠI - TRẦM TỬ THIÊNG)