"Em mang mùa hạ qua cầu
Ta như khách lạ tìm đâu bóng mình
Bên đời có nắng lung linh
Để em giấu kín chút tình phôi pha
Còn thương góc phố quê nhà
Vàng em áo hạ, buồn ta mưa về… "
(ÁO HẠ VÀNG - HƯ VÔ)
Ta như khách lạ tìm đâu bóng mình
Bên đời có nắng lung linh
Để em giấu kín chút tình phôi pha
Còn thương góc phố quê nhà
Vàng em áo hạ, buồn ta mưa về… "
(ÁO HẠ VÀNG - HƯ VÔ)
Ai cũng từng một lần...bước xuống bậc tam cấp cửa lớp, giã từ, giã từ...những nhung lụa tuổi nhỏ, những hoa gấm ngọc ngà, bước xuống bậc tam cấp ấy..là bước xuống đời...chia xa những hồn nhiên tuổi ngọc, những gương mặt thân quen, những âm vang hạnh phúc...Những thương nhớ muôn vàn ấy, dù muốn hay không, cũng đã phủ kín hồn chúng ta, mất rồi! Biết đến kiếp nào, đời nào..mới đi lại trên con đường ấy, mới vô tư ngắm gió trời, nghe tiếng ve rả rích và (giả bộ) sầu lo...? Biết đến bao giờ mới còn thấy buổi chiều học trò rực rỡ, buổi sáng học trò mầu nhiệm và buổi trưa học trò với "cỏ biếc, vườn xanh"???
Những mùa hạ xa vắng ấy đã trôi mãi xa, ngàn xa, đã phủ lên hồn ta một chút hanh hao, một chúc tiếc nhớ..nhưng cũng đủ để quay quắt khi vời trông..Một ngọn gió kỉ niệm đang bay qua và luồn vào trí nhớ, một "trí nhớ nhỏ nhoi"..nhưng đủ chỗ để khi khơi vang từng tiếng động, thứ "tiếng động nào gõ nhịp khôn nguôi", cũng đủ để ta như kẻ mộng du, lần mò theo thanh âm ấy đế nắm níu được sợi dây nhung nhớ...đi tìm một thời gian nào đó đã nghìn trùng xa cách!
Mùa hạ đã mang đến và mang đi quá nhiều kỉ niệm với không ít những cảm xúc buồn vui. Chào nhé, yêu dấu! Một yêu dấu đã từng!
Những mùa hạ xa vắng ấy đã trôi mãi xa, ngàn xa, đã phủ lên hồn ta một chút hanh hao, một chúc tiếc nhớ..nhưng cũng đủ để quay quắt khi vời trông..Một ngọn gió kỉ niệm đang bay qua và luồn vào trí nhớ, một "trí nhớ nhỏ nhoi"..nhưng đủ chỗ để khi khơi vang từng tiếng động, thứ "tiếng động nào gõ nhịp khôn nguôi", cũng đủ để ta như kẻ mộng du, lần mò theo thanh âm ấy đế nắm níu được sợi dây nhung nhớ...đi tìm một thời gian nào đó đã nghìn trùng xa cách!
Mùa hạ đã mang đến và mang đi quá nhiều kỉ niệm với không ít những cảm xúc buồn vui. Chào nhé, yêu dấu! Một yêu dấu đã từng!
13 nhận xét:
Hoan hô anh Huy !
hehe, đọc được không em?:)
Cám ơn Huy ...chị sẽ vào đọc lại từ từ ...
Ngày xưa khi cẩm quyển Viết về Phượng chị đang là cô Sinh Viên năm nhất Văn Khoa ... 19 tuổi mà còn mê Tuổi Ngọc lắm . Bìa của số báo này chị nhớ như in vì chị thích chùm Phượng vĩ hình như là của họa sĩ Quyên Di vẽ sau đuôi tóc cô gái ..Chị nhớ đến bây giờ luôn .
Tuổi Ngọc theo chị suốt thời thiếu nữ .... để sau này mê Áo Trắng và nhận ra Áo Trắng không thể là Tuổi Ngọc ..:(
@ chị GIÓ: em tặng chị hình size lớn của bìa báo, nhìn buồn & đẹp, chị hả?Đẹp..buồn!:)
Thỉnh thoảng, khi nhớ & thấy báo ÁO TRẮNG,
Thỉnh thoảng, khi nhớ & thấy báo ÁO TRẮNG,
thỉnh thoảng, khi thấy & nhớ ra ngày phát hành ÁO TRẮNG, em vẫn mua...ủng hộ, dù gì nó cũng là 1 ấn phẩm dễ thương!:)
Chị nhớ có một truyện ngắn của chị đăng ở AT số mấy quên rồi ...và 1 bài thơ chị gửi trong đợt thi thơ được giải nhì và đăng trong tập thơ : Gói Mây Trong Áo do nhà XB Trẻ xuất bản .. Sau đó do hoàn cảnh chị bỏ viết 1 thời gian dài cho đến lúc chơi blog chị mới viết lại nhưng lại ko thích gửi báo nữa ..
Cám ơn bức hình bìa của H tặng ...chị lấy về đây
Có lẽ vài hôm nữa rảnh chị sang lấy hết cuốn này về H hén
hihi, em có tập thơ ấy...
http://www.flickr.com/photos/99676998@N00/5781448941/in/photostream/
giờ chắc chẳng ai, kể cả báo AT in 1 tập thơ dày như vậy nữa:(...đó là bài nào vậy chị?:)
Em có bao giờ hát dân ca _ Hạ Dung
Trời ơi,nhớ sao là nhớ cái tuổi học trò trước 1975 với Tuổi Ngọc của Duyên Anh,Từ Kế Tường và Đinh Tiến Luyện.Bạn còn nhiều Tuổi Ngọc không,post cho anh chị em nhờ-sau 30/4/75 gia đình phải đốt hết vì bị khép vào văn thơ Mỹ Thiệu,chán chết đời
em sẽ post từ từ, khi có thời gian, a/chị dengion ơi:)...
các số em có: http://huyvespa.multiply.com/journal/item/720/720
Đăng nhận xét