Dĩ nhiên mọi người sẽ bảo là các nhạc sĩ luôn có những feeling khác người;yêu là yêu cho đến chết;hy vọng thì cao xa&tuyệt vọng thì cũng mù khơi…Trịnh không là một ngoại lệ..nhưng nếu như chỉ là sự”nổi loạn trong tâm tưởng” để làm ra những”cái mới”như vậy..liệu chúng ta có nghe và “hâm mộ”nhạc của ông không??
Hãy nhìn từ 1 khía cạnh khác:những cái đối nghịch yêu-ghét;giận-thương;nhớ-quên; đi-về..luôn nằm song song trong các ca khúc Trịnh..Chình cái”phông”mang đầy tính chất triết lý của Phật học như vậy(tạm cho là thế).. đã làm cho nhạc Trịnh 1 sức quyến rũ riêng mà nhiều khi ta ngân nga 1 khúc nhạc mà không để ý nhiếu đến cái”chất”kì lạ ấy!Có đấy mà mất đấy;tường không lại hoá có;biến ảo khôn lường(giống kiếm hiệp woá)
Trịnh Công Sơn nhìn đời buồn tênh.:
"Sống có bao năm vui vui buồn buồn người người ngợm ngợm
Sống chết mong manh như thân cỏ hèn mọc đầy núi non"
Nhưng Trịnh vẫn yêu đời thắm thiết.
"Dù đến rồi đi tôi cũng xin / tạ ơn người tạ ơn đời
Tạ ơn ai đã cho tôi còn những ngày / quên kiếp sống lẻ loi
Dù đến rồi đi tôi cũng xin / tạ ơn người tạ ơn đời
Tạ ơn ai đã cho tôi tình sáng ngời / như sao xuống từ trời"
Hoặc trong cúng 1 bài hát;vừa mới thương đau đó:
"Tình yêu như nỗi chết cơn đau thật dài
Tình khâu môi cười / hình hài xưa đã thay / mặn nồng xưa cũng phai
Tình chia nhau gian dối / tình đày tình đôi nơi "
...rồi lại hạnh phúc trong tầm tay
"Một mai thức dậy / chợt hồn như ngất ngây / chợt buồn trong mắt nai
Rồi tình vui trong mắt / rồi tình mềm trong tay "
(TÌNH SẦU)
Hay vừa mới phụ rẫy;nợ nần
Hai mươi năm xin trả nợ dài
Trả nợ một đời em đã phụ tôi
Em phụ tôi một thời bé dại
Thơ dại ra đi không nhớ gì tôi
Thơ dại ra đi quên hết tình tôi
lại tha thứ;vẫy gọi yêu thương:
Bao nhiêu năm vẫn lại nhiệm mầu
Trả nợ một lần quên hết tình đau
Hai mươi năm vẫn là thuở nào
Nợ lại lần này trong cõi đời sau
( XIN TRẢ NỢ NGƯỜI)
Và như thế này là có hay không?
Tiếng thì thầm từng đêm nhớ lại
Ngỡ chỉ là cơn say
đóa hoa vàng mỏng manh cuối trời
Như một lời chia tay
Như thế này là xa hay gần :
Tình như nắng vội tắt chiều hôm
Tình không xa nhưng không thật gần
Như thế này là rộng hay hẹp :
Tình yêu như biển biển rộng hai vai
Tình yêu như biển biển hẹp tay người
Biển hẹp tay người
Lạc lối.
Như thế này là sống hay chết, tàn hay nở :
Chìm dưới cơn mưa một người chết đêm qua
Chìm dưới đất kia một người sống thiên thu
Chìm khuất trong ta một lời nói vu vơ
Chìm dưới sương thu là một đóa thơm tho
Như thế này là ngày hay đêm, lên hay xuống :
Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông
Ngày vừa lên hay đêm xuống mênh mông
Trong nhớ đã có quên, trong quên vẫn cứ nhớ
Tình ngỡ đã phôi pha nhưng tình vẫn còn đầy
Người ngỡ đã xa xăm bỗng về quá thênh thang
Ôi áo xưa lồng lộng đã xô dạt trời chiều
Như từng cơn nước rộng xoá một ngày đìu hiu
Không có đầu tiên, không có sau cùng,vậy ở đâu?
Không có đâu em này không có cái chết đầu tiên
Và có đâu bao giờ đâu có cái chết sau cùng
Buồn cũng như vui;vui cũng như buồn:
Từ trăng thôi là nguyệt một hôm bỗng nghe ra
Buồn vui kia là một như quên trong nỗi nhớ
Từ trăng thôi là nguyệt tôi như giọt nắng ngoài kia
Từ em thôi là nguyệt coi như phút đó tình cờ
Tôi là em;và em cũng là tôi:
Em là tôi và tôi cũng là em
....
Và còn nhiều nữa;nói ra e lại phải viết hết mấy entry;hy vọng mọi người cũng đã tìm thấy 1 chút thi vị trong nhạc Trịnh và tiếp tục thì thầm những câu "kinh tình yêu"ấy.
FUN FUN FACTS NHẠC TRỊNH 1:LINK HERE!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét