Thứ Hai, 26 tháng 3, 2007

KHÔNG YÊU SAO ĐỂ TAY TRÊN ĐÙI:))(KHÁNH LY)

Không phài là 1 entry câu khách..:))

Đơn giản đó chì là lới trích từ 1 đoạn tâm sự của cô KHÁNH LY trong show diễn mới đây nhất từ Paris(11/3/07)

Có lẽ không có nữ ca sĩ nào mà có lối nói chuyện tỉnh như ruồi;nếu không muốn nói là đôi khi hơi tinh quái;ranh ma;bất cứ khán giả nào cũng sẽ mê tơi cái cách nói chuyện tỉnh ruội mà rất sâu sắc này.. Đọng lại sau những lời lẽ có phần hơi”chợ búa” đó..là cái tình&cái tâm…của 1 người tự nhận mình không phải là ca sĩ gì hết trơn hết trọi mà chỉ là”1 con chim ngứa cổ hót chơi”

Cô nói:

"Trong bài "Em đi bỏ mặc con đường", nhạc sỹ Trịnh Công Sơn viết,

"Em đi bỏ mặc dặm trường

Ngàn dâu cố quận muôn trùng nhớ thêm"

Cái chữ "cố quận" có lẽ rất ít ai dùng đến. Hình như có ông Bùi Giáng, nhà thơ Bùi Giáng có dùng chữ "cố quận" trong thơ của ông, mà lại là một câu mà tôi rất là thích. Có lẽ là bởi vì lâu quá không có nghe ai dùng chữ "cố quận". Thường thường thì nói là "cố hương", "quê hương" hay "nhà cửa" chẳng hạn. Nhưng cái chữ "cố quận" nó vừa cổ, mà nó vừa làm mình xúc động, là vì nó chạm đến cái mối thương tâm của mình. Mà từ cái mối thương tâm của mình đó, mình lại thương cái người viết ra những cái lời đẹp đẽ như vậy.

Từ cái tình thương đó, có nhiều người nói là, phải có cái gì giữa ông Trịnh Công Sơn và Khánh Ly này. Phải yêu chứ! Tôi không biết nói sao cả. Là tại vì cái chuyện yêu đương thường thường chỉ có hai người biết thôi. Mà bây giờ mang ra bán rao thì cũng không nên. Mà mình bảo không yêu thì cũng không ai tin.Mà bảo ông Trịnh Công Sơn yêu tôi thì cũng chưa chắc có ai tin. Tại vì ông Trịnh Công Sơn chỉ yêu những cái gì đẹp. Ông Sơn không yêu người xấu bao giờ. Nhưng ngược lại thì tôi lại yêu người tài và người đẹp. Mà ông Sơn lại là người đẹp và tài. Nhưng tôi không bao giờ nói. Và ông Sơn cũng chưa hề nói với tôi. Chỉ có mọi người nhìn vào và nói phải có một cái gì đó giữa nhạc sỹ Trịnh Công Sơn và Khánh Ly. Thì "cái gì đó" xin mọi người muốn hiểu thế nào thì tôi cũng xin vâng.

Nhưng mà cái chị Cẩm Vân chị ấy lấy tôi và cái chuyện tình của nhạc sỹ Trịnh Công Sơn và Khánh Ly để chị ấy làm gần 100 bài thơ và chị ấy bắt rằng tôi phải yêu ông Trịnh Công Sơn. Chị ấy nói rõ ràng với tôi rằng: "không thể không yêu được, không yêu tại sao tay để trên đùi?" Tôi không biết cái bàn tay để trên đùi nó có liên quan gì đến tình yêu hay không? (có chứ- tiếng khán giả). Có không? (có- tiếng khán giả). Ủa vậy là chị đã bị tay để lên đùi rồi phải không? Chị Cẩm Vân ngồi đâu ạ? Thi sỹ Cẩm Vân từ Na-uy tới ngồi đâu? Dạ, đó là chị Cẩm Vân. Xin chị bước lên một tý!...

Chị Cẩm Vân có nói với tôi, khi nào tôi qua đời thì chị ấy sẽ giúp thiêu .Bà Nội Cẩm Vân này lãnh hộ, vậy là chồng con tôi sẽ chẳng tốn đồng nào. Tôi bảo một nửa thì mang về mộ anh Sơn. Chị ấy bảo, rồi người ta không cho bỏ xuống thì sao.Tôi bảo đâu có mắc mớ gì. Chị cứ trải rồi tự nhiên mưa nó sẽ thấm xuống đất, chứ có gì đâu. Mà nó thấm mãi thì cũng phải tới anh Sơn thôi.(Cẩm Vân bước lên sân khấu và nói: thế là có khán giả làm chứng rồi nha, không có từ chối được nha.). Dạ thưa quý vị làm chứng giùm! (nói với Cẩm Vân) Em á, em chuẩn bị tiền đi, chứ thiêu cũng tới ba ngàn mấy đô-la đấy! Dạ, chôn thì tốn mà rồi không ai tới thăm mình cả.

Tôi đi vào nghĩa trang, tôi cứ thắp nhang cho mọi người, trong đó có cả thi sỹ Nguyễn Tất Nhiên.Và tôi tự nghĩ là tại sao khi mình rời xa cuộc đời này mình lại phải tốn tiền mua đất rồi nằm đây, không ai tới chơi với mình hết. Biết chơi với ai, nên cứ thiêu là chắc ăn nhất. Một nửa thì mang về bên cạnh cái người ơn của mình, còn một nửa thì bỏ sông bỏ biển, trôi đâu thì trôi. Vâng, tại vì cuộc đời cũng đã giống như một kiếp lục bình rồi..."

(Trích tâm sự của Khánh Ly với khán giả tại Paris trong buổi nhạc thính phòng "Khánh Ly & Ái Vân- Em còn nhớ hay em đã quên, 11-3-2007)

Huyền thoại TCS-KL

--- C.V(Cẩm Vân) ---



Lá rì rào, lá lao xao
Em như cơn gió ngọt ngào thổi qua.
Mở hồn đón dáng kiêu sa,
Anh về viết khúc tình ca cho đời.
Im thinh tim ngại mở lời,
Chọn trăm nốt nhạc vẽ vời tình riêng.
Ôm đàn ngỡ dáng em nghiêng,
Nghe như có chút muộn phiền bủa quanh.
Giọt buồn đọng giữa âm thanh,
Sa trên tiếng hát em thành thiên thu.
Ơn trời, em hãy hát ru,
Nghìn năm tình sẽ viễn du quanh đời.

17-8-04
(1 trong nhiều bài thơ mà C.V "bắt"cô LỆ MAI(tức KL)yêu ông Trịnh:)

Bỏ mặc căn nhà, bỏ mặc tôi
Bỏ mặc nơi đây, bỏ mặc người
Bỏ trăm năm sau, ngàn năm nữa
Bỏ mặc tôi là, tôi là ai

Em đi bỏ lại con đường
Bờ xa cỏ dại, vô thường nhớ em
Ra đi,em đi bỏ lại dặm trường
Ngàn dâu cố quận, muôn trùng nhớ thêm

Bỏ mặc đêm dài, bỏ mặc tôi
Bỏ mặc gian nan, bỏ mặc người
Bỏ xa xôi yêu và gần gũi
Bỏ mặc tôi buồn giữa cuộc vui

Bỏ mặc mưa về, bỏ chiều phai
Bỏ mặc hư vô, bỏ ngậm ngùi
Bỏ đêm chưa qua, ngày chưa tới
Bỏ mặc tay buồn không bàn tay

Bỏ mặc vui buồn, bỏ mặc ai
Bỏ mặc chân không, bỏ mặc người
Bỏ tôi hoang vu và nhỏ bé
Bỏ mặc tôi ngồi giữa đời tôi

Vài Bài Thơ có từ CỐ QUẬN của BÙI GIÁNG

...Én đầu xuân;tuyết đầu đông

Rừng cô tịch ngóng nội đồng trổ hoa

Xuân này em có về không

Nhành mai cố quận nở bông dịu dàng...

2.

...Ðất hoa khóc vĩnh biệt trời

Ngàn cây cố quận đổi lời sương thâu...

3.

Em từ
Em từ non nước Viễn Khơi
Trùng lai cố quận chịu chơi một lần
Em từ tỷ lệ thanh tân
Một muôn ra một thành phần tương lai
Em từ đọ mặt mốt mai
Từ em thánh nữ ra ngoài tiên nương
Em đi nhảy vọt phi thường
Tầm sương sái diệt đoạn trường chào em
./.THE END./.


Không có nhận xét nào: